Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1142 - Tần hoàng tới rồi!!



Chương 1142 - Tần hoàng tới rồi!!




"Đúng là sống lâu mới thấy!”
Ma Hoàng nhịn không được nói thầm: "Cư nhiên để cho một đám súc sinh để tuân thủ quân kỷ!”
“Ngươi đang lẩm bẩm cái gì!?”
Lỗ tai Tiểu Bạch khẽ động, ánh mắt nhìn về phía Ma Hoàng.
“Lão Ngưu ta nói đại vương cao kiến!”
Thân thể Ma Hoàng bị dọa căng thẳng, trong ánh mắt lộ ra hai chữ chân thành.
“Ừm!”
Tiểu Bạch lộ ra nụ cười hài lòng, sau đó nghiêm túc nói: "Nhất định phải nhớ kỹ cho thỏ ta, chiến dịch lần này, thỏ ta không quan tâm được mất một yêu thú, đánh chính là một trận chiến thanh thế, phải làm cho người ta cảm nhận được yêu tộc ta cường đại biết không!?”
"Vâng!!"
Chúng yêu đồng thanh hô to, đã không đợi được.
"Ai!!"
Ngọc Tuyết cùng Hoa Linh nhịn không được thở dài một tiếng.
Phát hiện Tiểu Bạch thật không hổ là thỏ Tần hoàng tự tay nuôi lớn, hoàn toàn kế thừa tính hiếu chiến của Tần Hoàng, tính cách duy ngã độc tôn, thậm chí chỉ có hơn chứ không kém.
"Đây thật sự là thỏ bảo nhà ta!?"
Vẻ mặt của thỏ mẹ hoảng hốt, đứng cách đó không xa.
Nhớ rõ lúc Tiểu Bạch vừa trở về, trong lòng nàng đừng nói là có bao nhiêu kiêu ngạo, cảm thấy trong nhà xuất hiện một con thỏ văn hóa du học trở về, nhưng hiện tại càng nhìn càng cảm thấy là thỏ lưu manh ra ngoài lừa gạt...
….
Thánh địa Võ Lăng.
Hóa Thân Tần Phong đang
Tần Phong hóa thân ngoài thân đang luyện khí, phóng thích ra tam đại thần hỏa hóa thành Bạch Long.
Tuy rằng hóa thân của Tần Phong có thể sử dụng tam đại thần hỏa, nhưng lại không có thuộc tính hỏa của thể chất Tiên Thiên đại viên mãn như bản thể.
Cho nên cho dù là có được kinh nghiệm luyện chế Bồng Lai tiên sơn, cũng không cách nào một mình luyện chế ra tòa tiên sơn thứ hai, mà chỉ có thể đơn giản rèn luyện hình thức ban đầu của tiên sơn.
Bất quá cũng may bản thể của hắn sắp tới, có thể hoàn thành kỹ thuật hạch tâm kế tiếp.
“Cố gắng trước mặt thiên phú này đúng là không đáng một đồng!”
Trong đôi mắt đẹp của Tửu Tiên tràn đầy vẻ rung động, không thể tin được người ta có thể yêu nghiệt đến trình độ này.
Khi các luyện khí sư khác còn đang vắt hết óc, nghĩ làm thế nào luyện chế một kiện thần binh, Tần Phong cư nhiên lấy thiên địa làm lò, luyện hóa Võ Lăng Thánh Địa.
“Thiên phú như vậy, thật là yêu nghiệt!”
Đôi mắt đẹp của Võ Lăng Thánh Chủ mất đi ánh sáng, cả người cũng lộ ra mười phàn tiều tụy.
Tuy rằng tràng diện Tần Phong luyện chế tiên sơn vô cùng chấn động, nhưng nếu đem biệt thự lớn nhà ngươi sung công luyện chế, sau đó còn không cho ngươi một chút bồi thường, tin tưởng mặc kệ ai thì cũng đều không có tâm tình tốt.
“Thánh chủ!”
Đại trưởng lão vẻ mặt uể oải nói: "Hoàng giá của Tần Hoàng sắp tới, chúng ta nên đi ra ngoài nghênh đón.”
"Ta không đi!"
Võ Lăng thánh chủ ủy khuất hừ một tiếng.
Lúc trước nàng tốn nhiều khí lực dùng bao tải bắt Tần Phong trở về, chính là vì đầu tư cho hắn, chờ tương lai hắn công thành danh toại liền che chở Võ Lăng Thánh Địa.
Nhưng kết quả như thế nào!!
Không chỉ buộc mình quỳ gối trước mặt hắn, còn phải tự tay phá hủy Võ Lăng Thánh Địa.
Thật giống như sau khi một thư sinh đậu trạng nguyên, không chỉ buộc viện trưởng quỳ gối trước mặt mình, còn tự tay phá hủy học viện, dùng khi sư diệt tổ hình dung cũng không quá đáng.
“Thánh chủ!”
Nhị trưởng lão vội vàng nhắc nhở: "Tần Hoàng người này rất để ý mặt mũi, ngươi không đi chẳng khác nào đánh vào mặt hắn, chọc giận hắn, xui xẻo chỉ có chúng ta!!”
“Ta, ta biết rồi!”
Võ Lăng thánh chủ ủy khuất nắm chặt nắm tay nhỏ, không cam lòng mà bị Tần Phong đè như vậy.
Mang vớ trước, sau đó mang giày!
Trước tiên làm cháu trai, sau đó làm gia!
Nàng nhất định sẽ đòi lại Võ Lăng thánh địa!!
.........
Hình ảnh vừa chuyển, trên Thần Phong Chu.
Tần Phong đứng ở mũi thuyền, hơi nóng phà phà vào mặt.
Chỉ thấy Võ Lăng Thánh Địa ở phía trước đang bị bạch sắc hỏa diễm bao vây, nhiệt độ nóng rực cũng làm cho hư không vặn vẹo, thậm chí ngay cả kênh đào lớn chảy qua nơi này cũng bị nướng khô.
“Bệ hạ, nóng quá!”
Tiểu Hương phi phun ra lưỡi phấn nhỏ, không quên giúp Tần quạt gió.
"Quả thật nóng, nước đã khô rồi!"
Tần Phong nhìn kênh đào khô héo phía trước, chỉ có thể khống chế Thần Phong Chu bay lượn trên không.
"Bệ hạ, ngài thật sự định luyện chế tòa tiên sơn thứ hai sao!?"
Tử Diên lo lắng đi tới bên người Tần Phong, nhớ tới hình ảnh lần trước luyện chế Bồng Lai tiên sơn.
Tuy rằng cuối cùng thành công chống đỡ được chín đạo lôi kiếp, nhưng đám người Võ Lăng Thánh Chủ tới hỗ trợ đều bị trọng thương, nhất là Lâm Tam cùng Tần Hạo thiếu chút nữa bị lôi kiếp chém chết.
Hiện tại Lâm Tam và Tần Hạo đều không ở bên cạnh, cũng có nghĩa là không có ai hỗ trợ chống sét.
“Không cần lo lắng!”
Tần Phong thoải mái nói: "Một lần sinh, hai lần quen, luyện chế tiên sơn rất đơn giản, chỉ cần như vậy, lại như vậy, cuối cùng như vậy là tốt rồi.”
"Ách..."
Tử Diên lập tức xạm mặt lại.
Thật sự muốn lớn tiếng hỏi Tần Phong xem, có biết mình đang nói cái gì hay không.
Đúng lúc này——
Hai bên bờ kênh xuất hiện một đám nam nữ, nhìn thấy Tần Phong thì lập tức hét lên.
"Là Tần Hoàng, là Tần Hoàng!!"
“Hắn tới rồi, hắn tới, Tần Hoàng tới rồi!”
"Tần Hoàng, Tần Hoàng, mạnh nhất đương thời!!"
"Tần Hoàng, nhìn ta, nhìn ta, ta nguyện vì ngươi vào cung làm nô tỳ!"
“.........”
Vừa nhìn thấy Tần Phong, tràng diện lập tức mất đi khống chế.
Chỉ thấy có người cất tiếng thét chói tai, có người đến nước mắt lưng tròng, còn có người hôn mê bất tỉnh, càng có người hô to là đứa nhỏ Tần Phong thất lạc nhiều năm, có nhớ tiểu quả phụ nhà ai hay không.



Bạn cần đăng nhập để bình luận