Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 662 - Diệt trừ gian tế



Chương 662 - Diệt trừ gian tế




“Án binh bất động, mượn sức Văn Tuyệt!?"
Mọi người cảm thấy vô cùng hợp lý, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Lam Ma.
“Nhìn ta cũng vô dụng!”
Lam Ma lộ ra vẻ mặt vô tội nói: "Ta đã để Lan Lan đi tìm hắn, nhưng hắn vẫn luôn viện lý do trái phải, ta cảm thấy hắn căn bản không muốn đến chiến trường, ta cũng không có biện pháp!”
Lục Đạo Đế Quân giống như tổng tài bá đạo, nói: "Bản đế không cần ngươi cảm thấy, bổn đế muốn bổn đế cảm thấy, tóm lại Văn Tuyệt nhất định phải mời tới, bổn đế mặc kệ ngươi dùng biện pháp gì.”
“Đây không phải là làm khó người khác sao!?"
Lam Ma rất là đau đầu nói: "Hiện tại ngay cả nữ nhi ruột thịt của hắn tự mình mời cũng không nể mặt, quan hệ của ta cùng hắn chỉ có 103 khối linh thạch, càng đừng nói đến cho ta mặt mũi, cũng không đến mức để cho ta tiêu thêm 103 khối linh thạch, mua hắn thêm 1 tháng nữa!”
“Đi ra ngoài đừng nói lão phu dạy ngươi!”
Đế Sư Vô Đạo tức giận nói, danh tiết nhiều năm liền bị hủy trong tay Lam Ma.
"Tần Phong đâu!?"
Lục Đạo Đế Quân suy nghĩ một chút mới nói: "Tiểu tử kia đen cũng có thể nói thành trắng, để cho hắn đi khuyên Văn Tuyệt, chỉ cần có thể khuyên Văn Tuyệt đến tiền tuyến, bổn đế có thể không đổ lỗi, hắn vẫn là tam thánh tử của Âm Nguyệt Hoàng triều ta.”
“Chỉ sợ đã muộn!”
Lam Ma thở dài, nói: “Theo tin tức cao thủ Lam Ma cung gửi về, văn khúc tinh hạ phàm cách đây không lâu chính là Tần Phong dẫn tới, vì bảo vệ Lan Lan nhà ta, còn mạnh mẽ Hiển Thánh, khiến thương thế hiện tại càng thêm nặng, sợ không chống đỡ được bao lâu nữa.”
“Tần Phong dẫn tới văn khúc tinh!”
Đám người Lục Đạo Đế Quân mở to hai mắt kinh hô, trong lòng gọi to Tần Phong là biến thái!
Thiên phú không ai bằng còn chưa tính, thế mà còn có thể kiêm văn tu, thậm chí dẫn tới văn khúc tinh trong truyền thuyết.
Cho dù là bọn họ những cường giả đã đứng trên Hoang Cổ đỉnh phong, nhưng cũng cảm nhận được áp lực thật lớn, có loại ảo giác đến nhân gian chỉ để góp đủ số.
“Việc mua bán này thật thiệt thòi!”
Trong lòng Nguyệt Thần vô cùng khó chịu.
Vốn định dưỡng phu cho Tử Diên, làm Nguyệt Thần cung càng thêm lớn mạnh, nhưng ai biết nói không có liền không có, tâm huyết mười mấy năm trực tiếp tiêu tan.
“Phò tá giúp vua nên nghiệp lớn. Để ngàn thu chói lọi thanh danh!”
Lục Đạo Đế Quân nhịn không được phát ra một tiếng cảm khái, không nghĩ tới câu thơ này cư nhiên là Tần Phong viết.
Trước kia ông ta không hiểu sao lại có loại ảo giác Tần Phong muốn tạo phản, nhưng hiện tại nhìn thấy Tần Phong trung thành được thiên địa chứng giám, là hắn lấy tâm tiểu nhân độ lòng quân tử.
Đáng tiếc nhân gian quá hẹp, không thể chứa được thiên tài!
Nếu Tần Phong có thể vượt qua cửa ải này, ông ta nhất định sẽ bồi dưỡng hắn thành tâm phúc.
Lúc này ——
Tân Đế Đại Hạ nhìn thấy Diệp Thần đại sát tứ phương, vui vẻ tìm Đông Phương nương nương thưởng cho mình.
"Bệ hạ...”
Đông Phương nương nương nũng nịu phát ra âm cuối, một bộ biểu tình ta rất sợ.
"Ái phi!"
Tân đế Đại Hạ quả thực yêu chết tiểu yêu tinh này, hoàn toàn không ý thức được mình đã bị người ta lừa lọc.
Có thái giám đến báo: "Bệ hạ, Phong Lâm tiên sinh tới rồi!”
Lão già này sớm không đến, muộn không đến, hết lần này tới lần khác lại đến bây giờ!
Tân đế Đại Hạ lập tức khó chịu, nhưng lại không thể không đi gặp đối phương.
Bởi vì một khi được Phong Lâm tiên sinh ủng hộ, không chỉ có mạng lưới tình báo trải rộng Hoang Cổ, còn có thể có thêm một gã cao thủ đế cấp tọa trấn.
Rất nhanh ——
Phong Lâm tiên sinh liền mang theo Tứ đại kim cương tiến vào.
Đối phương cũng không nói nhiều chuyện nhảm nhí, trực tiếp tỏ vẻ muốn kết minh với Hoàng triều Đại Hạ.
“Trẫm có được tiên sinh, như cá gặp nước!”
Tân đế Đại Hạ khó có thể che dấu vui sướng trong lòng.
“Bệ hạ chớ nóng vội!”
Phong Lâm tiên sinh đột nhiên nói: "Trước khi chúng ta liên minh, còn cần mời bệ hạ thanh trừ gian tế bên trong Đại Hạ các ngươi.”
“Không tốt!”
Đông Phương nương nương trong lòng không hiểu sao hoảng loạn lên, vội vàng thông qua Tiên Nô Pháp Ấn liên lạc Tần Phong.
Mà Tần Phong trả lời hắn là, Thượng Giới tiên nhân sắp giáng lâm, vừa lúc mượn cơ hội tránh đầu ngọn gió.
“Tiên sinh nói gian tế là ai?!"
Tân Đế Đại Hạ sắc mặt đột nhiên lạnh lùng nói: "Mặc kệ hắn là thân phận gì, chỉ cần dám phản bội trẫm, trẫm nhất định đem hắn bầm thây vạn đoạn.”
“Bệ hạ có quyết đoán!”
Phong Lâm tiên sinh gật gật đầu nói: "Căn cứ vào điều tra phân tích của chúng ta, Ôn Hầu Quang Thiên, Đông Phương nương nương, cùng với Trần Tổ dưới trướng bệ hạ đều có thể là gian tế Tần Phong phái tới.”
“Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng!”
Tân Đế Đại Hạ liên tục xua tay, căn bản không tin Phong Lâm tiên sinh.
Muốn nói Trần Tổ là gian tế thì còn có thể, dù sao trước kia hắn là nhị thánh tử của Âm Nguyệt Hoàng triều, đến Đại Hạ hoàng triều cũng chưa từng lập được công lớn gì.
Nhưng không giống với Quang Thiên, đối phương không chỉ là nghĩa tử của hắn mag còn ở trên chiến trường đại sát tứ phương, là một thanh đao nhọn đả kích Tần gia, nhìn thế nào cũng không giống gian tế do Âm Nguyệt hoàng triều phái tới.
Về phần Đông Phương nương nương, hắn mỗi ngày đều hiểu sâu sắc, càng thêm không có khả năng.
“Bệ hạ, có phải vừa nhìn liền biết hay không!”
Phong Lâm tiên sinh thấy Tân Đế Đại Hạ không tin, phất tay lấy ra tư liệu liên quan của mấy người.
Mà sau khi Tân Đế Đại Hạ lật xem tư liệu, sắc mặt dần dần tối sầm lại, nội dung bên trong quả thực làm mới tam quan của hắn.
“Bệ hạ, hắn vu khống thần thiếp!”
Đông Phương nương nương lập tức khóc lên, bộ dáng ta thấy vẫn còn thương xót.
“Áp giải cho trẫm!”
Tân đế Đại Hạ phẫn nộ, hiện tại chỉ muốn một mình lẳng lặng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận