Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 396. Chiến đấu

Chương 396. Chiến đấu
"Trấn!!"
Nhóm thiên kiêu bên ngoài khoang thuyền hét lớn một tiếng, ý đồ dùng Thiên Cân Trụy ngăn chặn Thần Phong thuyền xoay chuyển.
Chỉ tiếc Thần Phong thuyền có thể được bọn hắn dùng Thiên Cân Trụy trấn trụ, nhưng lại không thể chịu được năng lượng phong bạo của “Manh muội muội”.
Ông! Ông!
Tiếng gào bén nhọn điên cuồng vang vọng giữa thiên đọa, ép xuống tiếng nổ đinh tai nhức óc.
"Là Đao Tuyệt tiền bối xuất thủ!"
Đám người trên thương vừa sợ hãi lẫn vui mừng, nhao nhao quay đầu nhìn về phía Tề Tu Viễn.
Chỉ thấy Tề Tu Viễn rút đại đao, đao khí không lồ toát ra ngoài, chém ra một đao chứa đụng sức mạnh của lôi đình, lao thẳng về phía năng lượng phong bạo.
Phô thiên cái địa, thanh thế to lớn.
Ầm ầm!!
Đao khí sắc bén mang theo khí thế một đi không trở lại đánh xuống, chia cắt năng lượng phong bạo thành hai phần.
Thần Phong thuyền cũng lập tức vững vàng lại, một cỗ năng lượng phong bạo kinh khủng tràn qua hai bên Thần Phong thuyền.
"Phốc!!"
Một ngàn Bạch Bào quân nhao nhao thổ huyết, vội vàng móc đan dược ra ăn.
Trước đây bọn hắn đợi pháp khí đại pháo oang tạc xong mới xông lên lập công, nhưng hiện tại Tần Phong bắn pháo ở cự ly gần như vậy, khiến bọn hắn tự mình cảm nhận được sự kinh khủng của pháp khí đại pháo, khá trách sau khi nã ba pháp thì mười vạn đại quân chỉ còn sót lại mấy ngàn người.
Rất nhanh ——
Đám mây hình nấm tiêu tán, đất trời cũng dần dần khôi phục lại bình tĩnh.
Chỉ thấy sau khi bị Tần Phong nã một pháo, đội hình của đối phương đã xuất hiện một lỗ trống.
Nhìn ra tối thiểu tổn thất ba bốn vạn nhân mã, trọng thương đến bảy, tám vạn người, về phần vết thương nhẹ thì nhiều vô số kể.
"Tần Phong, ta TM liều mạng với ngươi!"
Thường Hưng, Thường Kiều một thân chật vật gầm thét, hoàn toàn bị Tần Phòn bức điên.
Bởi vị bọn họ đánh giá thấp hành động sát phạt quyết đoán của Tần Phong, dẫn đến mấy trăm người của hoàng tộc chất bị giết, hiện tại lại tổn thất nhiều nhân mã như vậy, sau khi trở về căn bản không cách nào bàn giao với hoàng đế Đại Hạ.
Đã không đường thối lui, vậy liền vì cha báo thù, cùng Tần Phong liều mạng, cùng lắm thì một người nhà thật chỉnh tề lên đường.
"Giết!!"
Trên trăm vạn quân Đại Hạ nhận được mệnh lệnh thì lập tức trùng sát về phía thuyền của Tần Phong.
"Mười năm uống băng, nhiệt huyết khó lạnh!"
Tần Phong đứng ở đầu thuyền, khẳng khái sục sôi nói: "Hãy giơ trường thương của các ngươi lên, nắm chặt đao kiếm của các ngươi, chúng ta phải nói cho toàn bộ Hoang Cổ biết, dù là thân ở nghịch cảnh thì máu của nam nhân của Âm Nguyệt hoàng triều chưa từng nguội lạnh!!”
Nói xong.
Tần Phong xé rách áo, mình trần ra trận chém giết.
"Giết, giết, giết! !"
Bạch Bào quân cùng nhóm thiên kiêu bị lây nhiễm với khí thế của Tần Phong, bọn hắn chỉ ảm thấy máu trong cơ thể đã hoàn toàn sôi trào.
"Ô ô!!"
Vu Lan căn bản chịu không nổi sự nhiệt huyết của Tần Phong, nàng cảm thấy máu mũi của mình sắp trào ra rồi.
"Thiếu cung chủ, lúc này không gả về sau khả năng sẽ không có cơ hội!"
Cao thủ Lam Ma cung chưa hề quên tâm niêm ban đầu, hung hăng giật dây Vu Lan đi thộ lộ với Tần Phong.
Bây giờ bọn hắn đang bị trăm vạn đại quân vây quanh, không ai biết mình có thể bình an vô sự xông ra hay không, nếu thực sự có chút hối hận, thì đến thế giới này chẳng phải rất lãng phí thời gian sao?
"Cái này. . ."
Vu Lan cũng không có từ chối kịch liệt như trước, chỉ là thỉnh thoảng liếc nhìn Tần Phong một cái.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ khiến thiên tuyển chi nữ mặt đỏ tim run, thu hoạch được 10 vạn điểm nhân vật phản diện!"
Tần Phong cũng không có phát hiện Vu Lan nhìn lén mình, bởi vì hắn đang quan sát quân địch ở bốn phương tám hướng.
Hắn hoàn toàn không thấy khẩn trương, ngược lại có cảm giác nhẹ nhõm.
Hắn không có cảm thấy khẩn trương chút nào, ngược lại có dũng khí một thân nhẹ nhõm cảm giác.
"Mẫu thân, có lẽ nhi tử làm xong chuyện này thì có thể trở về nhà với người rồi!”
Tần Phong ngẩng đầu nhìn bầu trời đang bị tạc nỗ, lầm bầm mấy tiếng, hắn đã chuẩn bị tốt sẽ dùng lão quái tóc đỏ quét ngang Hoang Cổ vào bất cứ lúc nào.
Ầm ầm!!
Năng lượng kinh khủng phun trào quanh thân Tần Phong, hắn lại tăng một chút buff cho mình.
Âm vang!!
Trường Không thần kiếm bay ra khỏi hộp kiếm vô tận, bộc phát ra một âm thanh kiếm reo động trời.
"Chư quân, theo ta giết!"
Tần Phong dùng linh lực hóa cánh, cầm Trường Kiếm thần kiếm trong tay rồi xông về phía quân địch.
Giơ tay chém xuống, giơ tay chém xuống, giơ tay chém xuống. . .
"Một ngàn đối trăm vạn, ưu thế vẫn là thỏ ta, giết! !"
Tiểu Bạch cầm cà rốt, hét lớn, dùng nguyên thần của Thục Vương để tế cờ.
"Giết!!"
Đám người đi sát đằng sau Tần Phong, gầm thét xông vào trong quân địch.
Bọn hắn không lựa chọn ở tại chỗ phòng thủ, mà là không sợ chết xông về phía địch nhân, đám người Bạch Nhật, Đông Phương tiểu thư cũng dẫn đầu, lao vào quân địch, không ngừng chém giết lung tung.
"Rống!!"
Đang chiến đấu Tần Phong đột nhiên ngửa đầu lên trời rống to, trong nháy mắt, khí tức quanh thân phun trào gấp bội, sinh ra sóng khí, đánh bay đám binh sĩ ở xung quanh.
Cùng lúc đó, trong cơ thể truyền ra một thanh âm trầm đục, đó là tiếng xiềng xích bị phá vi, tu vi thành công đột phá đến Thiên Tông thất trọng.
"Chiến trường quả nhiên là nơi tu luyện tốt nhất!”
Tần Phong căn bản không muốn dừng lại, mà gọi hệ thống để trao đổi lấy căn cơ đan.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ tiêu tốn 100 vạn điểm nhân vật phản diện, thành công trao đổi Căn Cơ đan Thiên Tông cảnh!"
"Đây rốt cuộc là quái vật gì a!?"
Nhìn thấy Tần Phong càng dũng mãnh phi thường, bọn người Vu Lan cảm thấy kinh hãi không gì sánh được.
Nhớ kỹ Tần Phong vừa tới chiến trường chỉ có tu vi Thiên Tông tam trọng, nhưng bây giờ đã đột phá đến Thiên Tông thất trọng, tốc độ đột phá đơn giản là đổi mới tam quan của đám người này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận