Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 559. Chuyên nghiệp

Chương 559. Chuyên nghiệp
Trong quân doanh Tần gia.
Cửu tổ cùng Thập Tổ đang nằm trong quan tài, thấy bốn phía không có người liền đứng lên.
“Giả chết cũng thật mệt mỏi!”
Cửu Tổ nhìn bốn phía nói: "Cũng không biết có thể lừa gạt vị Tân Đế Đại Hạ kia hay không!?”
“Nếu Phong nhi ở đây thì tốt rồi!”
Thập Tổ nói: "Nghe nói hắn không chỉ biết luyện khí, còn là một kỳ tài luyện đan không có đánh giá kém, chỉ cần hắn giúp chúng ta luyện chế một viên đan dược giả chết, cũng không cần lo lắng bị vạch trần..."
Lúc này các đại thế gia nghe nói Tần gia tổn thất thảm trọng, cũng nhao nhao tự mình tới xem xét.
Vừa mới tiến vào quân doanh Tần gia, liền thấy được một đám thương binh đang kêu rên, đại trướng trung quân cải thành linh đường treo đầy vải trắng, hai quan tài thật lớn bày ở giữa.
“Có người tới!”
Tần gia Cửu Tổ cùng Thập Tổ vội vàng trở lại quan tài, Thập Tam Thái Bảo đang cắn răng ăn mù tạt.
“Lão tổ tông, các ngươi chết thật thảm a!”
Tần gia Thập Tam Thái Bảo đốt giấy để tang, quỳ gối trước hai quan tài, khóc đến tan nát cõi lòng.
Quả nhiên là người nghe thương tâm, người nghe rơi lệ, cách mấy dặm đường đều biết bên này đang bày cỗ.
"Tần gia thật sự bại!!"
Các đại thế gia trong lòng cả kinh, bắt đầu nhanh chóng suy nghĩ nên làm cái gì bây giờ.
Hiện tại ngay cả đệ nhất thế gia Đại Hạ cũng tổn thất thảm trọng như thế, nếu bọn họ gặp phải Bạch Bào quân thì chẳng phải ngay cả cơ hội bày tiệc cũng không có.
Đúng lúc này ——
Một đạo thanh âm âm dương quái khí vang lên, "Ta còn tưởng Tần gia lợi hại cỡ nào, không ngờ cũng chỉ là hư danh mà thôi.”
“Ai có gan như vậy!?”
Sắc mặt các đại thế gia biến đổi, nhao nhao quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy ngự giá của Tân Đế Đại Hạ chậm rãi đến đây, mở miệng nói chuyện chính là Ôn Hầu cầm Phương Thiên Họa Khích, Quang Thiên.
Tần gia Thập Tam Thái Bảo mặt mũi tràn đầy giận dữ nói: "Ngươi TM có dũng khí lặp lại lần nữa!"
"Vậy ngươi nghe cho kỹ!"
Quang Thiên không sợ hãi chút nào, lại nói: "Tần gia các ngươi chỉ có hư danh, một hồi đại chiến tổn thất 30 vạn người không nói, còn chết hai vị chuẩn đế, quả thực mất hết mặt mũi hoàng triều Đại Hạ ta!”
“Lão tử hôm nay nhất định phải làm thịt ngươi!”
Tần gia Thập Tam Thái Bảo giống như bị vạch vết vết sẹo, thẹn quá hóa giận rút vũ khí ra liền động thủ.
“Ngươi nghĩ ta sợ ngươi!”
Quang Thiên cầm phương thiên họa thích trong tay, bộ dáng người tới không cự tuyệt.
"Không cần đánh, không cần đánh nữa..."
Các đại thế gia thấy thế, vội vàng tiến lên can ngăn.
"Thật sự là chó ngoan!"
Tân đế Đại Hạ nhìn thấy Quang Thiên dũng cảm như vậy, rất hài lòng với con chó trung thành này.
Quang Thiên không quên tiếp tục khiêu khích nói: "Bổn hầu suất lĩnh 30 vạn hoàng gia quân xuất chinh tới nay chưa từng có bại tích, Tần gia các ngươi vừa chiến liền bại, ngay cả tư cách xách giày cho bản hầu cũng không xứng.”
“Ừm!”
Các đại thế gia cũng không khỏi gật gật đầu, tỏ vẻ vô cùng đồng ý với lời này của Quang Thiên.
Từ khi song phương khai chiến tới nay, Quang Thiên ngoại trừ thủ thẳng trận đầu tiên thì còn trước sau xuất chiến rất nhiều lần, mỗi một lần đều có thể chính xác tìm được mục tiêu thắng lợi mà trở về.
“Rắm chó mẹ nhà ngươi!”
Thập Tam Thái Bảo giận không kềm được, nói: “Chúng ta đánh là Bạch Bào quân, còn người chỉ bất quá là quân đoàn nhị lưu tam lưu, ai cho ngươi phát ngôn bừa bại ở chỗ này.”
“Chủ ta cho!”
Trong lòng Quang Thiên yên lặng nói một câu.
Vì giúp Tần gia ngụy trang thành bộ dáng bại trận, hắn xuất chinh nhiều lần mới lấy được nhiều thi thể như vậy.
Hắn đã vì cái nhà này mà bỏ ra rất nhiều thứ, nhưng lại không thể nói cho người ngoài nghe.
Lúc này.
Hoàng đế Đại Hạ nhìn Quang Thiên đang không ngừng đánh vào mặt Tần gia, khiến bọn họ mất hết mặt mũi trước mặt các thế gia.
Hắn lập tức có ý nghĩ mượn lực đả lực, tính toán đem toàn bộ hoàng gia quân giao cho Quang Thiên thống lĩnh, để cho đối phương có đủ sức lực đi làm suy yếu ảnh hưởng của Tần gia.
.........
Đêm xuống, mây đen gió lớn rất hợp để giết người phóng hỏa.
Tần Phong đeo mặt nạ biến hóa thành bộ dáng Diệp Thần, thừa dịp bóng đêm đi tới bên ngoài Danh Kiếm sơn trang.
Mục tiêu lần này của hắn là Kiếm Lư của Danh Kiếm sơn trang, nghe nói bên trong cất giữ mấy vạn thanh bội kiếm danh gia, cũng là minh chứng cho tổ tiên Danh Kiếm sơn trang đánh bại đối thủ.
Khác với những thanh kiếm do hắn luyện chế, những thanh kiếm này mặc dù đẳng cấp không cao, nhưng đều dung hợp kiếm ý cả đời của chủ nhân chúng nó.
Có những kiếm ý này làm tham chiếu, hắn có thể lấy thừa bù thiếu hoàn thiện kiếm ý của mình.
Còn có thể đem nó bỏ vào trong Hộp Kiếm Vô Tận, giúp tăng cường uy lực kiếm thế của bản thân.
“Có đại trận nên nhóm chúng ta không vào được!”
Tiểu Bạch từ trong ngực Tần Phong vươn đầu nhìn một chút, chỉ thấy Danh Kiếm sơn trang được một đại trận bảo hộ.
Đừng nói Tần Phong chỉ có tu vi Sinh Tử Cảnh tứ trọng, cho dù Chuẩn Đế đến thì cũng không thể phá vỡ nó trong thời gian ngắn.
“Ngươi xem lão phu là vật bài trí sao!?”
Mộc Tú khó có được bộ dáng kiên cường, nói: "Lão phu tinh thông kỳ môn độn giáp, ngũ hành bát quái, trận này tuy rằng uy lực cường đại, nhưng không ngăn được bước chân của lão phu.”
“A Di Đà Phật!”
Tam Lộng đại sư hai tay chắp lại, nói: "Bần tăng chỉ biết giết người phóng hỏa, nếu có thần khí trong tay thì giết hăng hái hơn!”
Đồng thời, tâm tình của đại sư cũng vô cùng phức tạp.
Hắn vẫn cho rằng giết người phóng hỏa là sở trường chuyên môn của mình, nhưng so với Tần Phong thì mới biết cái gì gọi là chuyên nghiệp.
Trước tiên để cho Hắc Sát Diêm La Thanh Thiên vẽ lại bản đồ của Danh Kiếm sơn trang, sau đó để cho Hoang Cổ đệ nhất thần tính Mộc Tú đến phá trận, còn có Đao Tuyệt Tề Tu Viễn làm chủ lực, lại thêm một con thỏ phụ trách quét dọn chiến trường.
Diệt cả nhà người ta không cần tới mười phút, hiệu suất cao, một đêm có thể làm mấy chục phiếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận