Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1224 - Đường Xuyên đến trộm nhà



Chương 1224 - Đường Xuyên đến trộm nhà




"Ừm!?"
Tần Phong đột nhiên nhíu mày, nhận được tin tức của Thành Xuân và Mộc Thâm.
Quả nhiên giống như suy đoán lúc trước của hắn, sở dĩ Đường Xuyên không ở cùng một chỗ với Phương Trường, là chạy đi trộm nhà của hắn, hiện tại người đã đến kinh đô Đại Tần, cũng thành công khiến cho Thành Xuân cùng Mộc Thâm chú ý.
“Còn rất biết chạy!”
Tần Phong lười đi phản ứng Đường gì đó, mà chuẩn bị bế quan đột phá thập tứ trọng thiên.
Chỉ cần có thể đột phá Tam Thập Tam Thiên Tạo Hóa Quyết thập tứ trọng thiên, không chỉ có thể tăng cường độ cứng của thân thể, mà còn có thể tăng cường rất nhiều năng lực tự chữa bệnh của bản thân, về sau cũng không cần lo lắng thân thể bị năng lượng tràn đầy làm cho tự bạo.
Đương nhiên nếu hắn lại rút được một cái buff gia chiến, thân thể chỉ sợ lại một lần nữa không cách nào thừa nhận, cần tiếp tục đột phá Tam Thập Tam Thiên Tạo Hóa Quyết mới được.
“Ai, trẫm vẫn còn quá yếu!”
Tần Phong thở dài bất đắc dĩ, sau đó một đầu ngã vào trong ngực Hữu Dung.
Không có cách nào!
Mặc dù chấn thương của hắn đã hồi phục, nhưng chấn thương tinh thân vẫn chưa hồi phục.
"Này..."
Khuôn mặt xinh đẹp của Hữu Dung lập tức biến thành màu đỏ, giống như một chuyến tàu nhỏ khởi động.
Hình ảnh vừa chuyển, kinh đô Đại Tần.
Thành Xuân và Mộc Thâm sau khi nhận được mệnh lệnh của Tần Phong, thì liền quyết đoán triệu tập mấy vạn nhân mã bắt đầu tiến hành vây công Đường Xuyên.
"Không tốt, bị phát hiện!!"
Đường Xuyên chỉ cảm thấy sau lưng lạnh lẽo, quyết đoán dùng Lam Ngân Triền Nhiễu.
Chỉ thấy dây leo màu xanh rậm rạp từ dưới đất chui ra, muốn vây quanh đám người Thành Xuân cùng Mộc Thâm.
Bất quá còn chưa đợi dây leo triển khai, thì đã bị mọi người xông tới giẫm nát.
“Phản tặc, đi chết!”
Thành Xuân cầm thần khí Bàn Long Thương trong nháy mắt vọt tới trước mặt Đường Xuyên.
Bang!!
Đường Xuyên vội vàng giơ một tay lên ngăn cản, kết quả bị đánh bay thẳng ra ngoài.
“Phương Trường, con mẹ nhà ngươi!!”
Đường Xuyên hùng hùng hổ hổ đứng lên, cũng không nên tin miệng rách của Phương Trường.
Nói cái gì y ở tiền tuyến hấp dẫn hỏa lực, để cho mình vòng sau trộm nhà Tần Phong, còn nói cái gì nhãn tuyến của Tần Phong trải rộng thiên hạ, để cho hắn đi hoang sơn dã lĩnh tránh né truy tung.
Kết quả hắn chịu hết khổ sở ở hoang sơn dã lĩnh, thật vất vả mới đi tới kinh đô lại nghe nói, phản quân sớm đã bị dẹp loạn, mà hắn cũng thành công bị Thành Xuân cùng Mộc Thâm phát hiện.
"Phản tặc, ăn một thương của ta!!”
Mộc Thâm vòng ra phía sau Đường Xuyên, Huyền Vũ Thương trong tay trực tiếp đâm vào.
Phốc một tiếng, máu tươi bắn tung tóe!
Chỉ thấy Huyền Vũ Thương của Mộc Thâm đâm vào ngực Đường Xuyên, máu tươi phảng phất như không cần tiền không ngừng phun ra.
"Phốc!!"
Đường Xuyên phun ra một ngụm máu tươi, trong lòng càng sốt ruột không chịu nổi.
"Giết!!"
Âm Thanh chấn thiên của mấy vạn đại quân, không chút lưu tình vây công Đường Xuyên.
“Mệnh ta xonng rồi!!”
Toàn thân Đường Xuyên đã bị máu tươi nhuộm đỏ, tầm mắt cũng bắt đầu mơ hồ.
Hưu!!
Một đạo tiếng phá phong dồn dập vang lên, nhấc lên một cỗ khí lãng siêu cường.
"Cái gì!?"
Sắc mặt Thành Xuân, Mộc Thâm hơi đổi.
Chỉ thấy Diệp Thần đột nhiên cầm Ngân Long Thương xuất hiện, một chiêu quét ngang thiên quân bức lui đám người, sau đó một phen nắm lấy Đường Xuyên rồi chạy đi.
“Nghĩ Đại Tần ta là nơi nào, muốn đến thì đến muốn đi thì đi!”
Thanh âm uy nghiêm của Tần Thiên đột nhiên vang lên, uy năng khủng bố cũng bao phủ kinh đô.
Tuy rằng gã hiện tại còn không có đột phá đại đế, nhưng mượn Tần Phong luyện chế cửu đỉnh, ngược lại cũng không sợ bất kỳ đại đế nào của Hoang Cổ.
Ù! Ù!
Chỉ thấy trên quảng trường A Phòng cung bày chín đỉnh, đột nhiên vang lên tiếng đồng thật dày, ngay sau đó cửu đỉnh vừa bay lên trời, bộc phát ra một cỗ uy thế khủng bố làm cho người sợ hãi.
"Không tốt!!"
Sắc mặt Diệp Thần đại biến, tốc độ lần thứ hai tăng nhanh.
Dù cho hắn là chiến thần Bắc Cương không sợ trời, không sợ đất, nhưng đối mặt với cửu đỉnh trấn áp long mạch Đại Tần thì cũng không thể không tránh mũi nhọn.
Ầm ầm!!
Chỉ thấy toàn bộ thiên địa giống như đến ngày tận thế, cửu đỉnh bộc phát ra uy lực long mạch khủng bố, như dòng sông cuồn cuộn hướng về phía Diệp Thần, chỗ đi qua càng là hư không sụp đổ.
“Không được!!”
Diệp Thần vội vã đổ mồ hôi lạnh trên đầu, không thể không sử dụng hóa huyết thuấn di.
Chỉ thấy cơ bắp toàn thân hắn trong nháy mắt bành trướng lên, trong mắt cũng phủ đầy tơ máu, huyết khí trong cơ thể phảng phất bị thiêu đốt lên, quanh thân nổi lên từng luồng ánh sáng màu đỏ.
Ầm ầm!!
Cửu đỉnh mang theo long mạch chi uy từ trên trời giáng xuống, bộc phát ra năng lượng phong bọ ngập trời.
Hưu!!
Ngay lúc cửu đỉnh rơi xuống, Diệp Thần hóa thành một đạo hồng quang biến mất không thấy, tốc độ nhanh đến mức làm cho người ta không cách nào dùng mắt thường bắt được, chỉ lưu lại một cỗ mùi máu tươi gay mũi.
“Để cho hắn chạy thoát!”
Tần Thiên lộ ra vẻ mặt không cam lòng, cửu đỉnh theo đó vờn quanh người.
“Bái kiến Thái thượng hoàng!”
Thành Xuân, Mộc Thâm vội vàng quỳ xuống, mất mát trong mắt không cách nào che dấu.
Vốn bọn họ bởi vì tu vi thấp, miệng đần cho nên được sắp xếp ở kinh đô thủ gia, thật vất vả mới gặp được một Đường Xuyên đến trộm nhà, nghĩ có thể ở trước mặt Tần Hoàng hảo hảo biểu hiện một chút.
Kết quả ai biết nửa đường giết ra một Diệp Thần, hại bọn họ khó có được kiện thần khí thứ hai.



Bạn cần đăng nhập để bình luận