Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 941 - Các vị tỷ tỷ ráng chống đỡ!!



Chương 941 - Các vị tỷ tỷ ráng chống đỡ!!




“Tiểu kỹ điêu trùng, cũng dám múa rìa qua mắt thợ!”
Tân đế Đại Hạ lạnh lùng hừ một tiếng, căn bản không có đem Diệp Long để vào mắt.
Chỉ thấy hắn chậm rãi giơ tay lên dùng sức nắm chặt, đao quang trong nháy mắt bị tiêu tán.
"Phốc!!"
Diệp Long bị cắn trả, phun ra một ngụm máu tươi.
Nếu không phải dùng Dương Cực đao chống đỡ, chỉ sợ sẽ trực tiếp suy yếu nằm trên mặt đất.
"A đây!!"
Nội tâm ba vị trưởng lão lại chịu rung động thật lớn.
Vốn tưởng rằng Diệp Long là có dụng tâm khác, nhưng nhìn thấy đối phương liều mạng khiến cho bọn họ không thể không tin tưởng, người này thật sự quan tâm Diệp Thần.
Thái thượng hoàng gấp gáp nói: "Lục đạo đế quân sắp tới rồi, nhanh chóng giải quyết bọn họ!”
“Vâng!”
Những ngụy đế khác không dám do dự, lần thứ hai đồng loạt giết về phía Diệp Thần.
"Không cần quản ta, mau dẫn Diệp Thần đi..."
Diệp Long miệng phun máu tươi quay đầu lại kêu to một tiếng, sau đó rút Dương Cực đao xông về phía 17 đế cấp, giống như tráng sĩ một đi không trả lại.
"Diệp Long!!"
Diệp Thần vội vàng kêu to, muốn tiến lên cứu người.
Bất quá thân thể hắn sớm đã vết thương, vừa mới đi một bước liền ngã xuống đất.
"Đi!!"
Ba vị trưởng lão biết tình huống đang nguy cấp, không dám do dự mang theo Diệp Thần nhanh chóng rời đi.
"Buông ta ra!!"
Diệp Thần liều mạng giãy dụa hô to, không muốn để cho Diệp Long một mình đối mặt.
Chỉ là lúc này hắn thân bị trọng thương, một chút lực phản kháng cũng không có, chỉ có thể tùy ý ba vị trưởng lão kéo đi, nhìn Diệp Long cách mình càng ngày càng xa.
Về phần hơn trăm tiểu kiều thê, hiện tại làm gì còn bận tâm!
"Muốn chết!!"
Nhìn Diệp Long mặt đầy bầm tím cùng thương tổn, trong ánh mắt Tân Đế Đại Hạ nổi lên một tia hàn quang.
“Chủ công, ngươi phải bảo hộ ta!”
Diệp Long nhìn ổn định như lão cẩu, nhưng trong lòng lại hoảng hốt một trận.
Mặc dù hắn có Dương Cực Thần Đao mà Tần Phong ban cho, nhưng lại chỉ có tu vi quy nhất cảnh thất trọng, đối mặt với mười bảy cường giả đế cấp nói không hoảng tuyệt đối là gạt người.
Tuy nhiên cũng may Tần Phong đáp ứng hắn, Thượng Cổ Trọng Đồng thời thời khắc chuẩn bị.
“Các vị tỷ tỷ chống đỡ a!”
Tần Phong mang theo Tiểu Nhu đi tới trước mặt các tiểu kiều thê, nhìn bộ dáng thoi thóp của các nàng, vội vàng đau lòng mở thượng cổ trọng đồng trị liệu cho các nàng.
Chỉ thấy một trận quang mang hiện lên, các tiểu kiều thê nhao nhao khỏi hẳn.
"Tốt rồi!?”
Các tiểu kiều thê khó có thể tin nhìn hai tay, sau đó vội vàng bái tạ nói: "Đa tạ công tử, thi triển đại thần thông cứu tính mạng đám người nô gia.”
“Tu sĩ chúng ta, lấy trảm yêu trừ ma làm nhiệm vụ của mình, sao có đạo lý thấy chết không cứu!?"
Tần Phong nói đến chính khí lẫm liệt.
Bất quá lại mạnh mẽ nghịch chuyển huyết khí, khiến cho sắc mặt tái nhợt không có huyết sắc.
Tiểu Nhu nhìn ra Tần Phong có gì đó không đúng, vội vàng quan tâm hỏi: "Tần Phong ca ca, ngươi không sao chứ!?”
“Ta không có việc gì..."
Tần Phong một câu còn chưa nói xong, liền ngã vào trong ngực nhóm tiểu kiều thê.
"Công tử!!"
Các tiểu kiều thê không cảm thấy gì không ổn, tất cả đều sốt ruột làm động tác sơ cứu Tần Phong.
Lúc này...
Trong Nhạc Nhạc trên sông Tần Hoài, mọi người đã hoảng loạn lên.
Từ đám mây hình nấm vừa rồi thì không khó nhìn ra, tuyệt đối là cường giả đế cấp ra tay, nói cách khác song phương đã bắt đầu khai chiến.
"Bắt đầu rồi!?"
Tần Phong nhịn không được lẩm bẩm một tiếng, nhìn về phía mây nấm mọc lên xa xa.
"Người nào!?"
Tần Hạo đột nhiên hét lớn một tiếng, trên người lóe lên điện quang.
Chỉ thấy hư không bên người Tần Phong vặn vẹo một trận, ngay sau đó thân ảnh Thanh Thiên hiện ra.
“Bái kiến Ngô Hoàng!”
Thanh Thiên không để ý Tần Hạo, ánh mắt cuồng nhiệt quỳ lạy nói: "Tất cả đều đã dựa theo ngô hoàng phân phó, chuẩn bị xong, chỉ chờ Ngô Hoàng ra lệnh một tiếng.”
"Được!!"
Tần Phong không giận tự uy mà bạo phát khí tức Nhân Hoàng, trầm giọng nói: "Thông báo đi, tất cả dựa theo kế hoạch làm việc, khẩu lệnh, thống nhất sơn hà..."
"Tuân mệnh!!"
Thanh Thiên ôm quyền lĩnh mệnh, biến mất tại chỗ.
"Vù vù!!"
Tần Phong hít sâu một hơi nói: "Tốn nhiều tiền như vậy, nuôi nhiều người như vậy, hy vọng có thể thành công!”
“Ách..."
Thủy tổ Tần gia chỉ biết im lặng, thật sự là không biết nên nói cái gì.
Hiện tại Âm Nguyệt Hoàng triều cùng Đại Hạ Hoàng Triều đều là người của hắn, thật sự là tìm không được còn có lý do gì thất bại, nhưng hắn cư nhiên còn ở chỗ này lo lắng có thể thành công hay không.
Coi như là chủng ti Tần gia bọn họ, cũng không cần cẩn thận như vậy!
"Tình huống gì!?"
Tần Hạo nhìn qua nhìn lại, cả người cảm thấy choáng váng.
Y làm nhị công tử Tần gia, hai mươi tuổi đã đột phá chuẩn đế sơ giai, lại là trời sinh chí tôn, cư nhiên chưa bao giờ nghe nói qua gia tộc có kế hoạch gì.
Điều này có hợp lý không!?
Điều này rõ ràng là không hợp lý!!
"Kế hoạch!?"
Vu Lan lộ ra vẻ mặt hơi sửng sốt, não nhỏ cũng có chút choáng váng.
Vốn tưởng rằng Tần Phong là vì tẩy thoát hiềm nghi nói hươu nói bậy, ai biết hắn cư nhiên thật sự âm thầm mưu tính kế, nói cách khác nàng quả thật bởi vì xúc động mà phá hỏng chuyện tốt của hắn.
Nghĩ tới đây ——
Vu Lan nhất thời chột dạ, một bộ không nhìn thấy nét mặt của ta.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ lừa gạt tình cảm của thiên tuyển chi tử cấp thần thoại, đạt được 20 vạn điểm phản diện!”
"Leng keng, chúc mừng túc chủ thành công CPU thiên tuyển chi nữ cấp thần thoại, đạt được 20 vạn điểm phản diện!”
"Ừm!?"
Trong lòng Tần Phong nghi hoặc nhìn Lan Bảo Bảo, không rõ lúc nào mình đã CPU nàng.
Lúc này ——
Toàn bộ Nhạc Nhạc đều sôi trào.
"Kế hoạch? Tần gia có kế hoạch gì!?”
“Thống nhất sơn hà? Nghe khẩu hiệu liền biết điều này không đơn giản!”
“Ngươi không nghe người nọ gọi Tần Phong là ngô hoàng sao? Tần gia đây là làm phản!!”
“Không phải đâu? Tuy rằng Tần gia có năng lực tiến thêm một bước, nhưng thật sự cần phải đi bước này sao!?”
“Một đời vương triều, mấy triều thế gia, nhìn như một bước lên trời, nhưng lại không có đường lui!”
"......"



Bạn cần đăng nhập để bình luận