Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 216. Quả Nhiên Là Thiên Kiêu

Chương 216. Quả Nhiên Là Thiên Kiêu
Làm phụ mẫu tự nhiên sẽ hi vọng đứa bé có tiền đồ tốt, nàng dĩ nhiên biết để có được những năng lúc này thì Tần Phong đã phải ăn bao nhiêu khổ, chảy bao nhiêu mồ hôi cùng tiên huyết, huống chi năm đó rời nhà, Tần Phong chỉ mới tám tuổi.
Mỗi lần nghĩ đến những chuyện này, đêm nào nàng cũng bừng tỉnh rơi lệ.
Nhất là khi nhìn thấy cha đứa bé ngủ như heo chết ở bên cạnh thì nỗi tức giận trong lòng nàng càng khó mà chịu được.
"Ừm! ?"
Nhóm tiểu tỷ tỷ ở Nguyệt Thần cung khó có thể tin mà nhìn Tử Diên, đây là lần đầu tiên các nàng nhìn thấy Tử Diên thục nữ như vậy.
Lúc này ——
Tử Diên cực lực bảo trì hình tượng thục nữ ưu nhã, trong lòng thì không nhịn được mà điên cuồng hò hét.
Khoản cách xa nhất trên đời không phải là sinh ly tử biệt, mà là mẹ chồng ở trước mặt ngươi, ngươi lại chỉ có thể lễ phép gọi phu nhân! !
. . .
Trên con đường núi gập ghềnh.
Tần Phong cười hì hì đi theo bên người Lâm Tam, khiến Lâm Tam cảm thấy vô cùng sụp đổ, tựa như thuốc cao da chó muốn tháo cũng không tháo được.
Ầm ầm!!
Bầu trời đột nhiên vang lên một đạo sấm sét, một tên lão giả mặc áo bào tím ngăn cản đường đi.
"Tiền bối có ý gì!?"
Lâm Tam lập tức cảnh giác, hoài nghi chính mình đánh trẻ lấy già.
"Các ngươi chính là thiên kiên đi ra từ bí cảnh Côn Luân? Ai là thủ lĩnh!?” Lão giả áo bào tím liếc mắt nhìn đám người, trong mắt không giấu được vẻ hưng phấn.
"Hắn!"
"Hắn!"
Lâm Tam lần này học tinh, quả quyết chỉ Tần Phong.
Chỉ là y không ngờ, bốn ngón tay của Tần Phong, Tiểu Bạch, Thiên Quân, Vạn Mã đều đang chỉ về phía y…
"Ta. . ."
Lâm Tam sững sốt, trong lòng có lời muốn nói mà không biết nên nói hay không.
"Chính là ngươi!"
Lão giả áo bào tím trừng mắt nhìn Lâm Tam, hóa thành tàn ảnh lao về phía Lâm Tam.
Trước mắt còn chưa biết Lâm Tam thuộc về thế lực nào, nhưng ông ta biết rõ, nhất định phải giải quyết bọn hắn trước khi lão tổ của đối phương xuất hiện, nếu không hậu quả không thể tưởng tượngb nổi, cho nên ông ta phải tốc chiến tốc thắng mới được.
Nếu Lâm Tam là thủ lĩnh thì tiên tinh nhất định sẽ nằm trên người y.
"Ngọa tào!!"
Mặc dù Lâm Tam rất muốn mắng người, nhưng lại không thể không rút kiếm ngăn cản.
Nhất là đối với mấy lão gia hỏa có tuổi, y không dám chủ quan, cho nên vừa tới liền xuất ra đại chiêu, kiếm hóa ngàn vạn!
Âm vang! !
Âm thanh xé gió bén nhọn vang lên giữa không gian, từng cỗ kiếm khí ầm ầm bay đến.
“So với trước thì mạnh hơn rất nhiều.”
Tần Phong không khỏi khẽ nhíu mày, phát hiện thiên tuyển chi tử đúng là không biết nói chuyện đạo lý.
Trước khi tiến vào bí cảnh Côn Luân, tu vi của Lâm Tam là Nhập Đạo nhị trọng, kiếm ý cấp ba, hiện tại y đã đặt đến tu vi Nhập Đạo tứ trọng, kiếm ý cấp bốn, nếu như công bố ra bên ngoài thì nhất định khiến toàn bộ Hoang Cổ sôi trào.
Đặc biệt, tư thế cầm kiếm của y khác với trước đây, bên trong có hương vị thuận theo tự nhiên và càng thêm sắc bén.
"Quá kinh khủng, hù chết bảo bảo!"
Tần Phong bị thì phú của Thiên tuyển chi tử hù cho phát sợ, vội vàng gọi hệ thống để trao đổi một viên Căn Cơ đan.
“Đinh, chúc mừng túc chủ tiêu tốn 60 vạn điểm phản diện, thành công trao đổi một viên căn cơ đan!”
"Leng keng, chúc mừng túc chủ tốn hao 60 vạn nhân vật phản diện điểm, thành công hối đoái một cái Nhập Đạo cảnh Căn Cơ đan!"
“Không hổ là thiên kiêu từ bí cảnh Côn Luân, quả nhiên lợi hại, vừa ra tay đã dùng kiếm quyết thần cấp đại viên mãn, đáng tiếc lão phu chính là cao thủ Sinh Tử cảnh!” Lão giả áo bào tìm khó mà che giấu hưng phấn trong lòng, giống như muốn ăn thịt đám người Lâm Tam.
Chỉ thấy một tia sáng vàng nhạt từ cơ thể ông ta bùng phát ra, biến thành một năng lượng to lớn và khủng khiếp, dâng trào trong tứ chi và xương cốt của đối phương, tăng cường mạnh mẽ khả năng phòng thủ.
Với tư thế áp đảo, phớt lờ chiêu kiếm hóa ngàn vạn của Lâm Tam.
"Sinh Tử cảnh!!"
Sắc mặt của Lâm Tam bỗng nhiên biến đổi, biết mình đã gặp phải phiền toái lớn.
Sinh Tử Cảnh là một đại cảnh giới phía trên Nguyên Đan cảnh giới, đột phá cảnh giới này cũng giống như trải qua sinh tử luân hồi, có thể để cho người ta biến hóa giống như thoát thai hoán cốt.
Nó thậm chí còn có khả năng thành lập một tông phái và được xưng tụng cường giả một phương.
Bây giờ tu vi của y vừa mới bước vào Nhập Đạo tứ trọng, dù có yêu nghiệt cỡ nào cũng không thể vượt qua hai đại cảnh giới Thiên Tông và Nguyên Đan, khiêu chiến các cao thủ Sinh Tử cảnh.
Bang!!
Lão giả áo bào tím lao đến chỗ Lâm Tam trong nháy mắt, duỗi bàn tay khô khốc ra và khóa chặt cổ họng Lâm Tam.
"Két. . ."
Lâm Tam phun ra một ngụm máu tươi, cảm giác yết hầu muốn bị bóp nát.
“Không phải chứ, nhanh như vậy!?”
Tần Phong nhịn không được mắt trợn trắng lên.
Vốn cho rằng Lâm Tam có thể kiên trì một hồi, ai biết rõ mấy lão tác giả kia lại quay xe nhanh như vậy.
Hưu một tiếng!
Thân ảnh của Tần Phong xuất hiện đằng sau lưng lão giả áo bào tím, trường không kiếm thần cũng nhanh chóng rút ra, ánh sáng chói mắt thoáng hiện trong hư không, lấy một loại tốc độ khủng khiếp chém về phía đối phương.
Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật!
"Lại là kiếm quyết thần cấp đại viên mãn, đáng tiếc tu vi vẫn quá yếu!"
Lão giả áo bào tím căn bản không đặt Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật của Tần Phong vào trong mắt, ỷ vào tu vi mà duỗi tay khô quắt ra, trực tiếp tay không đón dao sắc.
Keng!
Tiếng va đập chói tai vang vọng giữa thiên địa, hỏa tinh bắn tung toé, kiếm quang cũng nhanh chóng ảm đạm xuống, Trường Kiếm thần kiếm ở trong tay Tần Phong lập tức dừng trước mặt lão giả.
“Khủng bố như thế, đã vậy lão phu càng không thể giữ các ngươi!”
Bên trong ánh mắt của lão giả nổi lên sát cơ, trong lòng cảm giác vô cùng khiếp sợ Tần Phong cùng Lâm Tam.
Chỉ nhìn hai chiêu kiếm quyết thần cấp đại viên mãn của bọn hắn, ông ta có thể tưởng tượng ra thế lực phía sau hai người khủng bố đến nhường nào, hôm nay một khi để bọn hắn thoát thì ngày sau mình sẽ chết không có đất chôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận