Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 34. Đại Ma Vương

Chương 34. Đại Ma Vương
Trong di tích.
Lâm Tam cảnh giác một tay cầm kiếm, tay còn lại cầm tấm bản đồ.
Vốn dĩ, y muốn theo Lâm Tâm Nhi trở về Thiên Tâm thành, nhưng đi đến nửa đường thì y lại vô tình nhặt được một tấm bản đồ cũ nát, hơn nữa nó lại hoàn hảo trùng khớp với tấm bản đồ lành lặn trên người y, mà vị trí di tích lại vừa lúc nằm ngay trên địa bàn Tần gia.
Đây không phải đúng dịp!
Dựa vào lý luận ai đến trước thì lấy trước, y liền từ mình trở về tìm kiếm vị trí di tích trên bản đồ.
Chỉ là nửa đường gặp được Tần Phong, lại nghĩ tới sức ảnh hưởng của Tần gia tại đông bộ, cho nên y mới chậm chạp không dám mở di tích, sợ bị Tần gia ăn một mình.
Cũng may tối hôm qua Tần Phong mang theo Tử Diên chạy trốn, để cho y có thời gian đi tìm di tích.
A......
Nơi xa liên tiếp truyền đến tiếng kêu thảm thiết.
Lâm Tam chỉ là nhàn nhạt quay đầu liếc mắt nhìn, biết người của Uy Hổ Bang đã đi vào di tích.
Khác với Tần gia một tay che trời ở khu vực đông bộ, còn Uy Hổ bang lại không tạo được chút uy hiếp gì đối với y, chỉ riêng những cạm bẫy trong di tích cũng đủ cho bọn hắn nếm trải thật tốt.
“Phải nhanh, nếu như bị Tần gia phát hiện vậy có thể sẽ gặp phiền toái!”
Lâm Tam dựa trên chỉ dẫn của bản đồ, thành công tránh đi cạm bẫy ở khắp nơi, đi thẳng đến nơi chứa bảo vật trong di tích.
.........
Bên ngoài di tích.
Tần Phần đã ngồi xếp bằng tu luyện rất lâu, linh lực trong cơ thể cũng đạt tới điểm tới hạn.
Bang một tiếng!!
Trong cơ thể phát ra một âm thanh nặng nề, kèm theo một cỗ khí bao phủ.
“Kết thúc, kết thúc tu luyện!”
Tử Diên vốn đang hữu khí vô lực liền lập tức tỉnh táo lại tinh thần, chờ mong Tần Phong có thể nướng gà cho nàng ăn.
“Hô, Siêu Phàm cảnh tam trọng!”
Tần Phong mạnh mẽ thở ra một ngụm trọc khí, hắn có thể cảm nhận rõ ràng những thay đổi trong cơ thể.
Nếu như trước đó hắn chỉ có thể đẩy linh khí từ trong thân thể ra bên ngoài chừng năm mét thì bây giờ sau khi đột phá Siêu Phàm cảnh tam trọng, hắn đã có thể đẩy ra xa mười mét, uy lực cũng cường đại hơn trước rất nhiều.
Giống như một lão nam nhân 40 tuổi thuận gió tiểu ướt giày, bỗng chốc biến thành một tiểu tử tám tuổi ngước gió bắn nước tiểu ra mười trượng.
Đạp! Đạp! Đạp!
Tiếng bước chân dồn dập từ xa truyền đến, hơn ngàn tên để tử Uy Hổ Bang từ bốn phương tám hướng xông ra.
“Không tốt, bị phát hiện !”
Tử Diên hoảng loạn, muốn nắm lấy Tần Phong quay đầu chạy trốn, cho dù Tần Phong nắm giữ tư chất Đại Đế nhưng cũng không thể ngăn được nhiều người như vậy…
“Các vị, chúng ta ngày xưa không oán, ngày nay không thù, chưa đến mức......”
Nhìn xung quanh mấy ngàn đệ tử Uy Hổ bang, Tử Diên biết cho dù chạy trốn cơ hội cũng bằng không, do đó nàng chỉ có thể cố gắng giữ nụ cười để biểu thị các nàng không có giết đệ tử Uy Hổ bang, tất cả đều do chuyện tốt mà Lâm Tam làm.
“Chuyện này không quan trọng, mục tiêu của chúng ta chính là Tần Phong!”
Hơn ngàn tên đệ tử Uy Hổ bang đều thần sắc phấn khởi, ánh mắt nhìn về phía Tần Phong giống như lão háo sắc nhìn thất tuyệt thế đại mỹ nhân.
“Tại sao bọn hắn lại nhằm vào ngươi!?”
Từ Diên khó hiểu mà trốn ở sau lưng Tần Phong, giết đệ tử của Uy Hổ bang thì không sao, nhưng ngược lại tổ chức mấy ngàn người tới vây bắt Tần Phong.
Tần Phong suy nghĩ một chút nói: “Hẳn là vì dung mạo ta soái đi!”
“Ách!!”
Tử Diên nhịn không được mắt trợn trắng lên, không nghĩ tới tiểu thí hài này vẫn rất tự luyến.
Tên cầm đầu mở miệng nói: “Tần đại công tử, ngươi đã bị chúng ta vây quanh, không có đường thoát, ta khuyên ngươi vẫn là nhanh chóng thúc thủ chịu trói, miễn cho đao kiếm không có mắt.”
“Các ngươi xác định có thể vây bắt ta?”
Tần Phong hất mặt, một bộ chống lại thiên long cũng không hoảng sợ, thậm chí trong lòng còn có chút hưng phấn khó hiểu.
Kể tử khi đệ thập tổ giúp hắn luyện hóa Trường Không Cửu Kiếm, nhưng hắn vẫn chỉ mới dùng Trường Không Kiếm Thần để đối địch, chứ còn chưa có cơ hội để chia ra 9 chuôi kiếm.
“Đứa nhỏ này có bệnh sao!”
Mấy ngàn đệ tử Uy Hổ bang đều nhịn không được mà bật cười, bọn họ cảm thấy đầu óc của vị đại công tử Tần gia này có chút bệnh.
Còn hỏi bọn họ vây bắt được hắn không!?
Chẳng lẽ một mình hắn có thể phá vòng vây của hơn ngàn người!?
“Nếu đã không đầu hàng thì tiến lên!”
Tên cầm đầu phát lệnh, hơn ngàn người đen kịt lao về phía Tần Phong.
“Lần này xong đời!”
Tử Diên tuyệt vọng nhắm mắt lại, trong lòng khỏi phải nói nhiều là có bao nhiêu bi thương.
Nhất là lúc này, bụng nàng đang sôi ục ục, trước khi chết sợ còn không thể ăn được gà của Tần Phong.
Ong ong!!
Âm thanh rút kiếm đột nhiên vang lên. Chỉ thấy Tần Phong phóng ra một đạo thủ quyết, Trường Không Kiếm Thần lập tức chia thành chín chuôi kiếm nhỏ, nổi bồng bềnh giữa không trung, vờn quanh thân hắn.
“Chín kiếm tề xuất!!”
Tần Phong lại phóng ra đạo thủ quyết, chỉ ngọn tay về phía ngàn người trước mặt.
Hưu! Hưu! Hưu!
Tiếng xé gió liên tục vang lên, cửu kiếm giống như một ngôi sao chổi phá vỡ hư không, không có bất kỳ động tác lòe loẹt nào, mà chỉ đi thẳng về phía trước, điên cuồng gặt hái đầu người.
“Đây là vật gì!?”
Đám người rất nhanh liền ý thức được không thích hợp, nhìn thấy không ngừng có người gục xuống, sợ hãi trong lòng cũng không ngừng lan tràn.
Bởi vì chín chuôi kiếm khá nhỏ, lại xuất quỷ nhập thần, để cho người ta khó lòng phòng bị, không bao lâu liền thu hoạch được hàng trăm đầu người, nhưng không người nào có thể đến gần Tần Phong.
“Đinh, chúc mừng túc chủ chém giết một người, thu được 100 điểm phản diện!”
“Đinh, chúc mừng túc chủ chém giết một người, thu được 100 điểm phản diện!”
“.........”
Trong đầu không ngừng nhận được âm thanh thông báo của hệ thống.
“Chạy mau, hắn là ma quỷ!!”
Cuối cùng có người không chịu nổi sợ hãi trong lòng, hoảng sợ quay người bắt đầu chạy trốn, cuối cùng bọn họ đã hiểu được sự hung mãnh của đại công tử Tần gia không có gì một chút liên quan gì đến tuổi tác của hắn.
Tộc độ của kiếm rất nhanh, cho dù tới nhiều người hơn cũng vô dụng.
Một người bỏ chạy, sẽ có người thứ hai thứ ba… Tâm tình sợ hãi bắt đầu lan tràn, không có ai dám nghĩ tới treo thưởng của Tần gia, bọn họ chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi tên Đại Ma Vương này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận