Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1306 - Là nụ hôn đầu...



Chương 1306 - Là nụ hôn đầu...




Ầm ầm!!
Tần Hạo nói xong, hư không bắt đầu rung động kịch liệt.
Chỉ thấy quanh thân y bắt đầu nổi lên tinh quang chói mắt, ngay sau đó liền ngưng tụ ra hư ảnh thập lục Long Tượng.
Ô!
Ngao!!
Tiếng gào thét của thập lục Long Tượng khiến thiên địa rung chuyển kịch liệt, linh khí thiên địa càng điên cuồng rót vào hư ảnh Long Tượng Đạo, khiến cho thập lục Long Tượng dần dần ngưng luyện, cũng tản mát ra một cỗ khí tức tang thương cổ xưa.
Tinh quang khởi động, long tượng rung trời.
“Thập lục Long Tượng?”
Uyên tổng nhíu mày, phát hiện Tần Hạo lại mạnh lên.
Chỉ thấy Long Tượng chi lực cường đại giống như dời núi lấp biển đánh úp tới, cũng làm cho hắn không thể không tạm thời buông tha Lâm Tâm Nhi, nâng lợi kiếm trong tay lên ngăn cản Long Tượng chi lực của Tần Hạo.
Ông! Ông!
Kiếm ý ngập trời, kiếm quang lay động.
Kiếm khí như gió mạnh bắt đầu khởi động, kiếm quang như điện quang lóe ra.
Lâm Uyên giống như kiếm thần nhập thể trong truyền thuyết, kiếm khí bộc phát trên lợi kiếm như mưa rền gió dữ, có thể hủy diệt toàn bộ thế giới.
“Tới mức như vậy sao?” Đệ tử Lâm gia lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, hoài nghi mình có nhìn lầm hay không.
Vốn tưởng rằng vừa rồi Lâm Uyên một người một kiếm, diệt Thiên Tâm Chi Thành đã đủ rung động, ai biết người ta lại ngay cả một thành công lực đều không có dùng đến.
Ầm ầm!!
Uyên tổng lộ ra vẻ nghiêm túc, người và kiếm hợp hai làm một.
Chỉ thấy một đạo kiếm quang xông thẳng lên trời, hàn quang thấu xương tràn ngập trong thiên địa, khiến cho hư không chung quanh đọng lại, kiếm ý càng kích động như lôi đình.
Nương theo một tiếng nổ rung trời, cả bầu trời đều lâm vào ảm đảm.
“Đến đây đi, vì vinh quang của Đại Tần!”
Tần Hạo giơ tay gọi Miêu Miêu Chuy về, ngay sau đó người và chùy hợp nhất hóa thành một thanh chùy ảnh thật lớn, còn có Long Tượng rít gào ở hư không, lấy khí thế Thái Sơn áp đỉnh nện xuống chỗ Uyên tổng.
Ầm ầm!!
Long Tượng rít gào, kiếm ý cuồn cuộn.
Chỉ thấy thân ảnh của hai người chồng chéo trong hư không, kiếm ý uy thế khủng bố giống như muốn chấn toàn bộ thế giới, Long Tượng chi lực đáng sợ không ngừng xé rách hư không, năng lượng va chạm như thủy triều thổi quét thiên địa.
“Ngươi nói với ta đây là Đại Đế sao!?”
Mọi người phía dưới đều run rẩy, có thể cảm nhận được mình nhỏ bé cỡ nào.
“Hắn thật sự là Tần Hạo?!”
Lâm Tâm Nhi khiếp sợ nhìn Tần Hạo, nội tâm thật lâu không thể bình tĩnh.
Ai có thể nghĩ đến năm đó nhị công tử phế vật của Tần gia, ngắn ngủn mấy năm liền trưởng thành khủng bố đến trình độ này, cũng làm cho trong lòng nàng càng thêm hối hận năm đó vì sao phải đi từ hôn.
Ầm ầm!!
Song phương ở trong hư không không ngừng va chạm, thân hình kịch liệt đan vào nhau.
Mặt đất rung chuyển, dãy núi vỡ ra!!
Mỗi một kích đều mang theo tính hủy diệt, gió lốc năng lượng xé rách hư không, như lôi điện mùa với gió lốc, hình thành một bức cảnh tượng tận thế.
“Đáng chết!!”
Uyên tổng thấy vẫn không bắt được Tần Hạo, tâm tình vội vàng xao động lựa chọn tăng lực.
Ầm ầm!!
Kiếm ý khủng bố đột nhiên bộc phát, khiến cả thiên địa chấn động.
Chỉ thấy linh khí trong thiên địa bắt đầu điên cuồng hội tụ, ngay sau đó núi non sông ngòi bốn phía bắt đầu không ngừng sụp đổ, kiếm ý trùng thiên hóa thành lôi đình mênh mông, thiên địa cũng theo đó mà thay đổi sắc trời.
Đến đây đi!!
Tần Hạo không có chút sợ hãi nào, thần sắc vô cùng nghiêm túc, nói: "Lục đạo chúng sinh, quy về tay ta, lục đạo luân hồi, mở!"
Ầm ầm!!
Một cỗ uy năng khủng bố áp đảo chúng sinh bao phủ thiên địa, thời không cũng giống như bị vỡ ra, trong hư không mênh mông lộ ra đại môn Lục đạo luân hồi chói mắt.
“Hả!?”
Tần Phong phát hiện Âm Dương Ngư ngọc bội muốn khởi động, thế là quyết đoán dùng ý niệm mạnh mẽ gián đoạn khởi động.
Không cách nào!
Đây chính là huynh đệ tay chân của hắn!!
Mình đánh thì thiên kinh địa nghĩa, người ngoài đánh chính là thiên lý khó dung!
Ầm ầm!!
Song phương va chạm mạnh vào nhau, nhất thời long trời lở đất như tận thế.
Núi non sông ngòi không cách nào ngăn cản năng lượng trùng kích mạnh mẽ của hai người, bắt đầu không ngừng sụp đổ, nứt ra từng lỗ hổng dữ tợn sâu không thấy đáy.
“Phốc!!”
Uyên tổng phun ra một ngụm máu tươi, bị đánh liên tục lui về phía sau.
“Tại sao có thể như vậy!?”
Trong mắt Uyên tổng tràn đầy khó hiểu.
Vừa rồi hắn rõ ràng đã cảm giác được Âm Dương Ngư ngọc bội khởi động, nhưng cuối cùng lại không hấp thu lục đạo luân hồi của Tần Hạo!
"Leng keng, chúc mừng túc chủ châm ngòi hai đại thiên tuyển chi tử chiến đấu, đạt được 1000 vạn điểm nhân vật phản diện!"
"Leng keng, chúc mừng túc chủ ngăn cản thiên tuyển chi tử, khiến cho hắn thân bị trọng thương, đạt được 100 vạn điểm nhân vật phản diện!"
“Nhị đệ và Uyên tổng khai chiến!”
Sau khi bản thể của Tần Phong nghe được thông báo của hệ thống, thì vội vàng gọi đám người Tam Lộng đại sư đi xét nhà.
“Ngươi buông ta ra!”
Vu Lan hung tợn trừng mắt nhìn Tần Phong, ngực phập phồng thở hổn hển.
Tuy rằng nàng ở cứ điểm Bắc Cương đã thành công đột phá đến Đại Đế chi cảnh, nhưng đối mặt với con rồng cặn bã này thì vẫn như cũ, không hề có lực đánh trả, đánh nửa ngày cuối cùng thành công bị đặt ở dưới thân.
Dựa theo quy củ giang hồ,”
Tần Phong nhếch nhếch khóe miệng, nói: "Kẻ bại phải bị hôn một cái!"
“Đừng dùng miệng đã hôn nữ nhân khác mà hôn ta!”
Vu Lan tức giận quay đầu, sống chết cũng không cho Tần Phong hôn.
“Hôm nay trẫm đã đánh răng, là nụ hôn đầu tiên!”
Tần Phong căn cứ vào nguyên tắc da mặt dày có thịt ăn của nam nhân, hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của Vu Lan.
“Ngươi......”
Vu Lan tức đến ngực đau đớn, nắm tay nhỏ liền cứng rắn.
"Leng keng, chúc mừng tức chủ khiến thiên tuyển chi nữ cấp thần thoại tức đến đau ngực, đạt được 10 vạn điểm nhân vật phản diện!"
“Lan Bảo Bảo, ngươi đây là phạm thượng, trẫm muốn xử phạt ngươi!”
Tần Phong một tay ôm lấy Lan Bảo Bảo, cười xấu xa nói: "Trẫm cởi chiến bào cho tướng quân, ủ hoa đào, mặt trời lên vội, đêm xuân ngắn, từ đấy nhà vua không tảo triều..."



Bạn cần đăng nhập để bình luận