Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1153 - Tiểu Bạch đánh nhau với nhị đệ



Chương 1153 - Tiểu Bạch đánh nhau với nhị đệ




Một giây trước còn có thể cười vui vẻ với ngươi, một giây sau có thể đánh ngươi tìm răng đầy đất, tốc độ trở mặt còn nhanh hơn so với tốc độ lật sách.
"Nhớ kỹ!!"
Tiểu Bạch giẫm lên mặt Ma Hoàng, hung dữ nói: "Thỏ xấu mới âm hiểm giả dối, thỏ tốt là túc trí đa mưu!”
“Yêu Vương túc trí đa mưu!!"
Đám yêu Long Đế liên tục gật đầu, sợ chậm sẽ bị Tiểu Bạch đánh.
“Ừm!”
Tiểu Bạch hài lòng gật gật đầu, sau đó nhảy lên đầu Long Đế.
“Hôm nay ta nhất định sẽ nổi danh!”
Thỏ mẹ lại hoảng hốt, quyết định trở về ngủ một giấc.
Lúc này——
Mưa phân còn đang tiếp tục, đệ tử Tần gia hoàn toàn phát điên.
Bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới, yêu tộc cư nhiên nhục nhã bọn họ như thế.
“Mau giết những Độc Ma Biên Bức này!”
Một học sĩ bên cạnh Tần Hạo đột nhiên phản ứng lại, lớn tiếng kêu lên: "Hiện tại đại quân chủ lực của yêu tộc còn chưa xuất động, nếu để cho chúng nó nắm lấy cơ hội, quân ta nhất định thương vong thảm trọng.”
"Cái gì!!"
Toàn trường mọi người trong lòng không khỏi cả kinh, rốt cục ý thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề.
Vừa rồi nhìn như yêu tộc phát động công kích toàn tuyến, kì thực đều là một ít tiểu yêu làm bia đỡ đạn, đại yêu chân chính vẫn còn chưa xuất trận.
Nghĩ tới đây——
Mọi người không dám có chút do dự, nhao nhao phóng lên cao săn giết độc Độc Ma Biên Bức.
“Có người đến tầng thứ hai, đáng tiếc thỏ ta muốn đi tầng thứ ba!”
Tiểu Bạch lại cười xấu xa một tiếng, sau đó hạ lệnh nói: "Tiểu Long Long, để cho đại quân tập trung hỏa lực mãnh liệt công kích khe hở trên tường thành, làm cho bọn họ cho rằng mục tiêu của chúng ta là phá thành, đem lực chú ý của bọn họ đều hấp dẫn qua, tạo cơ hội cho chúng ta vòng sau đâm Tần lão nhị.”
"Ngao ngao!!"
Tiếng kêu của Long Đế vang vọng khắp thiên địa, yêu tộc bốn phía lập tức hành động.
Thu!!
Một tiếng chim chói tai vang vọng khắp thiên địa, gioosnh là đang đáp lại thanh âm của Long Đế.
Chỉ thấy một con chim thú khổng lồ bay lên trời, mở cánh dài chừng ngàn thước, lân phiến đen nhánh như lưỡi đao sắc bén, móng vuốt sắc bén mang theo tiếng chói tai xẹt qua không trung.
Mỗi một lần cánh rung động, đều có thể tạo ra phong bạo cường đại, làm cho không khí chung quanh không ngừng hỗn loạn.
Rít!!
Còn có xà yêu hình thể khổng lồ ngẩng đầu lên, cao tới mấy trăm trượng, hai tròng mắt như ngọn lửa thiêu đốt, mở ra chậu máu to răng độc, đồng loạt xuất ra.
Mỗi một lần thổ tức đều có thể đem mặt đất thiêu đốt thành tro bụi, thậm chí làm cho người ta lún sâu vào trong đó hóa thành than cốc.
Gầm lên!!
Yêu thú mãnh hổ khổng lồ ngửa mặt lên trời rống to, uy phong lẫm liệt, trên người tản mát ra lực lượng cuồng dã, giống như một kích đủ để xé rách sơn mạch, phá hủy toàn bộ tường thành.
.........
Từng con đại yêu từ trong núi rừng đi ra, làm cho đám người Tần Hạo lập tức khẩn trương.
"Không tốt!!"
Tần Hạo lập tức kêu to: "Yêu tộc bắt đầu tiến công toàn diện, nhanh chóng đi hỗ trợ chỗ vết nứt, tuyệt đối không thể để chúng phá thành!!”
Ầm ầm!!
Tiếng gầm chấn động vang lên, có nghĩa là chiến tranh leo thang.
"Leng keng, chúc mừng linh sủng của túc chủ nhục nhã thiên tuyển chi tử cấp thần thoại, đạt được 20 vạn điểm phản diện!”
"Leng keng, chúc mừng linh sủng của túc chủ đả kích uy vọng của thiên tuyển chi tử cấp thần thoại, đạt được 30 vạn điểm phản diện!”
"Leng keng, chúc mừng linh sủng của túc chủ gây phiền toái cho thiên tuyển chi tử cấp Thần Thoại, đạt được 50 vạn điểm phản diện!”
"Tiểu Bạch đánh nhau với nhị đệ!?"
Tần Phong vẻ mặt bất đắc dĩ nói: "Đây không phải là hai vợ chồng ngủ, người nhà đánh người nhà mình sao…”
"Được rồi!"
Tần Phong lắc đầu không chú ý nữa, cúi đầu nhìn về phía Võ Lăng Thánh Địa.
Chỉ thấy Võ Lăng Thánh Địa vốn giống như thế ngoại đào nguyên đã biến mất, thay vào đó là một vùng bình nguyên mênh mông vô tận, các đệ tử Võ Lăng Thánh Địa thì nhìn hai tòa tiên sơn nóng lòng muốn thử.
Hiện tại bọn họ đã tiếp nhận Đại Tần thu nạp, cho nên ở trên Doanh Châu tiên sơn cũng là hợp tình hợp lý.
Huống chi Doanh Châu tiên sơn vốn là bọn họ dùng Võ Lăng Thánh Địa, cùng với bảo vật tích góp nhiều năm trong bảo khố luyện chế mà thành.
Hưu!!
Một tiếng chim hót bén nhọn vang vọng khắp thiên địa, dẫn đến hư không bốn phía chấn động.
Chỉ thấy Chu Tước giương cánh bay lên trời, vững vàng rơi vào Doanh Châu tiên sơn, ngay sau đó lấy lòng dùng cái đầu nhỏ cọ cọ Tần Phong, hoàn toàn không có vẻ cao quý mà thần thú Chu Tước nên có.
Không có cách nào!
Nó cũng muốn bảo trì sự cao ngạo của Chu Tước, nhưng Tần Phong lại có quá nhiều bảo bối.
Bất kể là lúc mới gặp mặt Nam Minh Ly Hỏa, hay là Doanh Châu tiên sơn hiện tại, đều hung hăng nắm bắt được tiểu Chu Tước đáng thương, bất lực, lại nhỏ yếu này.
“Tiểu gia hỏa ngươi, thật sự là một chút cũng không khách khí!”
Tần Phong không chút do dự, sảng khoái liền gật đầu đồng ý.
Hiện tại Võ Lăng Thánh Địa đã bị hắn xóa tên, vừa lúc có thể thuận thế bắt cóc Chu Tước về nhà, làm thần thú trông coi Tần gia, vĩnh trấn Doanh Châu tiên sơn.
“Chu Tước, trở về!”
Võ Lăng thánh chủ nhìn Chu Tước sắp bị bắt cóc, trong lòng sốt ruột vội vàng tiến lên ngăn cản.
Hiện tại các nàng không chỉ làm mất Võ Lăng Thánh Địa, mà còn làm mất bảo khố mà bao nhiêu thế hệ tích góp được, cho nên tuyệt đối không thể để cho con thần thú Chu Tước này.
“Thánh chủ tỷ tỷ, không cần dọa đến hài tử!”
Tần Phong cười tủm tỉm tiến lên, đem Chu Tước bảo vệ ở phía sau.
“Thu!!!”
Chu Tước cũng phối hợp kêu hai tiếng, giống như thật sự bị dọa đến.
“Tần Hoàng, ngươi đừng quá đáng!”
Võ Lăng Thánh Chủ giận dữ nói: "Võ Lăng Thánh Địa ta đã đáp ứng lệnh thu nạp của ngươi, nhưng điều này không có nghĩa là tùy ý người khi dễ cùng áp bách.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận