Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 312. Truyền Nhân Của Vạn Ma Chi Chủ

Chương 312. Truyền Nhân Của Vạn Ma Chi Chủ
"Đao xuất u minh, sát lục phá quân!"
Đôi mắt của Hồng Hạnh hiện lên một chút lãnh đạm và kiêu ngạo, bay lên không trung như một nữ thần chiến tranh, vung kiếm, kiếm khí dữ dội mạnh mẽ bao trùm Tần Phong như choáng ngợp cả một bầu trời.
Vút! Vút! Vút!
Đao rít chói tai đột nhiên từ trong hư không vang lên, giống như quỷ kêu giống nhau, rợn người.
Tần Phong giống như một con thuyền trơ trọi trong sóng biển cuồng nộ, bất cứ lúc nào cũng sẽ bị hủy diệt, vô số chân kiếm bóng dáng phá hư hư không lao vút ra, ngăn trở hết thảy đường lui của hắn.
"Thật mạnh!"
Đối mặt Sinh Tử cảnh nhị trọng như Hồng Hạnh, Tần Phong không dám khinh thường.
Ầm ầm! !
Một loạt tiếng xé gió sắc bén vang vọng khắp bầu trời, vô số kiếm khí tụ tập quhắn người Tần Phong, tạo thành một dòng sông cuồn cuộn, phảng phất có thể nuốt chửng vạn vật trên đời.
Lúc này…
Phong Tình vội vàng chạy tới, sốt sắng hét lên: “Đừng đánh, đừng đánh nữa…”
Ầm ầm!!
Dòng năng lượng kiếm khí hỗn loạn va chạm với năng lượng kiếm khí áp đảo, tiếng xé gió sắc bén vang lên không dứt, năng lượng tràn ngập huyệt đạo, hoành hành tàn nhẫn trong Vạn Ma quật, lộ ra vẻ hung ác vô tận.
Năng lượng đao kiếm đan chéo trong đó, lộ ra sự sắc bén cùng sát ý, khiến lòng người run sợ.
"Không, lui! Lùi! Lùi lại!"
Ma Tộc xung quhắn cả kinh, vội vàng ôm con lui về phía sau.
Ầm ầm!!
Vạn Ma quật không chịu nổi năng lượng đáng sợ như vậy, sụp đổ như hiệu ứng domino.
“Khốn nạn!!”
Ma Tộc xung quanh đỏ mắt, trong lòng lửa giận dâng đầy.
Ban đầu bị Vương triều Âm Nguyệt giam cầm trong Vạn Ma tháp trong nhiều năm như vậy, họ đã tích lũy vô số oán khí, bây giờ thanh niên nhân loại này lại đến và phá hủy ngôi nhà của họ.
Có thể nhịn, nhưng nhịn không nổi!
Dì thì chịu, chứ ta không thể chịu!
“Hắn thật sự là nhân loại sao!?”
Hồng Hạnh càng đánh càng sợ hãi, nàng ta không thể tưởng được nhân loại lại có thể mạnh như vậy.
Thiên Tông cảnh nhất trọng cách cả hai cảnh giới lớn, vậy mà lại cùng nàng ta, một Sinh Tử cảnh nhị trong đánh tới đánh lui, hoàn toàn không rơi vào thế hạ phong, nếu không phải chính mình trải qua, nàng ta tuyệt đối sẽ không biết Tần Phong hung mãnh như thế nào.
Có được nghĩ đến việc Phong Tình gọi Tần Phong là chủ nhân, trị số tức giận của nàng ta ngay lập tức biến thành sức mạnh chiến đấu vô hạn.
Bang!!
Cả hai bên đều bị năng lượng phản chấn lùi lại, ánh đao và kiếm ảnh khắp bầu trời cũng biến mất.
"Đã đến cực hạn sao!?"
Tần Phong trong lòng đối với thực lực của mình có đại khái hiểu rõ.
Sau khi đột phá Thiên Tông cảnh, hắn không cần đánh lén như lúc trước đối mặt với Sinh Tử cảnh, hoàn toàn có thể trực diện đánh bọn hắn.
Chỉ là muốn tạo thành thương tổn trí mạng với bọn hắn, cần dùng Nhất Kiếm Khai Thiên Môn, Thiên Ngoại Phi Tiên mới được.
"Chủ nhân, ngài không sao chứ!?"
Phong Tình liếc nhìn Hồng Hạnh cách đó không xa, lo lắng chạy đến bên Tần Phong.
"Đáng giận, tức chết ta rồi!!"
Hồng Hạnh ghen mắt đỏ lên, lồng ngực kịch liệt phập phồng.
Đồng thời, nàng ta không khỏi nghĩ đến bộ quần áo đàn ông mà Phong Tình đang mặc khi quay lại, lúc đầu còn tưởng Phong Tình muốn thay đổi cách tương tác, không ngờ là nàng ta đã ăn no bên ngoài, khó trách vừa nãy lại kháng cự nàng ta.
"Grừ!!"
"Grừ!!"
"Grừ!!"
Tiếng gầm chói tai như thủy triều cuộn tới, tà khí hung ác lần lượt bộc phát ra như núi lửa.
Chỉ thấy những Ma Tộc xung quanh lần lượt bắt đầu chiến đấu, biến thành nửa người nửa thú cao lớn, tập hợp lại với nhau uy thế là vô song, khiến người ta khó thở.
Ầm ầm! !
Vô số vết nứt trên mặt đất lan tràn như mạng nhện, khói bụi cuồn cuộn khắp nơi, cảnh tượng vô cùng kinh khủng, dao động năng lượng kinh khủng như núi lũ tuôn ra, cuồn cuộn cuồn cuộn, cứ như muốn đem Tần Phong hoàn toàn nhấn chìm.
"Nhân loại chết tiệt, cút đi địa ngục đi!"
Xung quanh, Ma Tộc nhìn Tần Phong như con cừu chờ bị làm thịt, thề phải bắt Tần Phong, đem mấy vạn năm oán hận trong lòng phát tiết.
Nhưng trước khi bọn họ xông lên tóm lấy Tần Phong và bóp cổ hắn trong hầm, thì đã thấy Tần Phong lấy Kim Cương Xử từ trong không gian tùy thân của mình.
"Đó là. . ."
Ma Tộc lập tức trợn to hai mắt kinh hô, ánh mắt đều dán chặt vào Kim Cương Xử trong tay Tần Phong.
Đúng rồi!
Đó là Thần Ma xử!
Là một trong những báu vật của Ma tộc họ và là vũ khí độc quyền của thủ lĩnh.
Hồng Hạnh vội vàng lớn tiếng hỏi: "Ngươi tại sao lại có Thần Ma xử!!"
Tần Phong chính diện nói: "Ta tên là Phương Thường, Phương Trường trong lai nhật phương trường, là truyền nhân của vạn ma chi chủ!
"Truyền nhân của Vạn Ma Chi Chủ!!"
Những Ma Tộc xung quanh lại kêu lên, ngay lập tức mất bình tĩnh.
Năm đó khi Vạn Ma Chi Chủ uy chấn thái cổ, Ma tộc bọn họ chính là ở dưới trướng dốc sức, cũng là một trong những khoảnh khắc tươi sáng hiếm hoi của Ma tộc bọn họ.
"Ngươi sẽ không dùng Thần Ma xử giả lừa gạt chúng ta chứ!?"
Hồng Hạnh tràn đầy cảnh giác vung đao tiến lên, rất nhanh đoạt lấy Thần Ma xử từ trong tay Tần Phong.
Khoảnh khắc nàng ta chạm vào Thần ma xử, một luồng khí lạnh lẽo và đáng sợ lập tức bùng phát, Thần Ma xử cũng lóe lên ánh sáng màu tím, xung quanh có những phù văn lập lòe, như thể đã được kích hoạt.
"Thật sự là thật sự Thần Ma xử!"
Ma Tộc xung quanh đều kinh hô, không cần nhìn cũng biết là thật.
"Không đúng!"
Hồng Hạnh đột nhiên cau mày nói: "Thần Thần Ma xử chính là bảo vật Ma tộc ta trân quý nhất, vẫn luôn do đại tế ti Ma tộc ta bảo quản, cứ coi như ngươi là truyền nhân của Vạn Ma Chi Chủ, cũng không thể có đượcThần Ma xử."
Tần Phong lại lấy ra phong thư, tiếp tục lừa đảo nói: "Ta được đại tế ti ủy thác lẻn vào Vạn Ma tháp cứu mọi người!"
“Được đại tế ti ủy thác!?”
Hồng Hạnh vội vàng lấy phong thư qua xem xét, phía trên quả thật có viết rõ ràng đầu đuôi câu chuyện.
Để phòng ngừa Tần Phong làm giả thư, nàng ta còn dùng phương pháp chống giả độc nhất vô nhị của Ma Tộc để kiểm tra, xác nhận thư đúng là của đại tế ti ma tộc của bọn họ.
“Thật tốt quá!!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận