Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 333. Ngồi lao cũng có thể mang tiểu tỷ tỷ về nhà

Chương 333. Ngồi lao cũng có thể mang tiểu tỷ tỷ về nhà
"Hai vị tỷ tỷ tới thật đúng lúc!"
Tần Phong vội vàng cười tủm tỉm nói: "Gần đây vừa vặn có một mối làm ăn cần tìm hai vị tỷ tỷ, mỗi năm có thể kiếm cho hai vị tỷ tỷ mấy trăm vạn linh thạch cực phẩm, mà thu nhập còn có thể tăng lên từng năm.”
"Mỗi năm trăm vạn? Tăng lên theo từng năm!?”
Nguyệt Thần cùng Lam Ma lập tức bị hấp dẫn, không ai có thể cự tuyệt dụ hoặc của linh thạch cực phẩm.
Nhất là đối với những cường giả hàng đầu như các nàng, có đại gia tộc, làm ăn lớn, vì đảm bảo thực lực của mình, linh thạch cực phẩm cần tiêu hao hàng năm cũng nhiều vô kể.
Ngoài ra, Côn Luân bí cảnh vừa mới mở cách đây không lâu đã tiêu tốn của cải mà các nàng vất vả kiếm được trong nhiều năm, giờ các nàng cần có những nguồn thu nhập mới.
Tần Phong thấp giọng nói” Hai vị tỷ tỷ cũng biết rõ, ta có ân tình của hơn 8 thành Hoang Cổ, kêu bọn hắn liều mạng thì không thực tế, nhưng nếu làm ăn thì lại không có vấn đề gì.”
"Ừm!!"
Hai mắt của Nguyệt Thần cùng Lam Ma lập tức sáng lên, biết rõ cuộc làm ăn này tuyệt đối có kiếm lời.
Đối với nhóm lão giang hồ như các nàng thì dĩ nhiên hiểu rõ giang hồ không phải chém chém giết giết, mà là đạo lí đối nhân xử thế, chỉ cần Tần Phong nguyện ý sử dụng nhân tình đi kiếm tiền, tất cả đại thế lực khẳng định sẽ bán mặt mũi cho hắn.
"Hiện nay Hoang Cổ cái gì quan trọng nhất!?"
Tần Phong tiếp tục nói ra: "Nhân tài cùng nhân mạch, chúng ta có nhân mạch, còn nhân tài thì có thể đi đào, Luyện Khí, luyện đan, vẽ bùa tất cả đều có, kiếm tiền tiếp tục đào nhân tài, chúng ta có thể đào hết nhân tài cao cấp trong Hoang Cổ, đến lúc đó chúng ta liền có thể làm lũng đoạn thị trường."
"Ây. . ."
Mặt mũi của Nguyệt Thần cùng Lam Ma tràn đầy kinh ngạc nhìn về phía Tần Phong, không nghĩ tới đứa bé 15 tuổi đã có dã tâm lớn như thế.
Đồng thời, giác quan thứ sáu của nữ nhân nói cho các nàng biết, Tần Phong không giống như đang kiếm tiền mà ngược lại giống như đang làm tướng đến mưu phản góp nhặt quân phí.
Một bên khác. . .
Trần Trường Phong đang chia tay cùng với Hồng Hạnh, hai cha con hai mắt đỏ bừng, không nỡ chia xa.
"Phụ thân đi!"
Trần Trường Phong mở miệng hồi lâu cũng không nói được lời nào, vừa quay người một khắc, nước mắt không tự chủ được mà chảy xuống.
Mặc dù Hồng Hạnh sống ở Âm Nguyệt hoàng triều có Tần Phong chiếu cố, nhưng nàng khác với Tần Phong, Tần Phong là Nhân tộc, nàng là Ma Tộc, nơi này không phải nhà của nàng, nàng là một Ma tộc dị loại sống tại Âm Nguyệt hoàng triều, ai cũng không biết nàng sẽ gặp phải nguy hiểm gì.
Nhưng là công chúa Ma tộc, vì an nguy của bách tính Ma tộc, nàng nhất định phải gánh vác trách nhiệm này.
"Phụ thân yên tâm, nữ nhi sẽ sống tốt!"
Khuôn mặt lãnh ngạo của Hồng Hạnh cố nén không rơi lệ, không thể để cho phụ thân có thêm gánh nặng trong lòng.
Lúc này ——
Bên trong thành đô của Âm Nguyệt hoàng triều, đột nhiên có rất nhiều người.
Bọn hắn đều nhận được thư mời của Tần Phong, vì sáu ngôi vị Đại Đế, phi…sáu quả đạo quả, cũng có rất nhiều người không nhận được lời mời nhưng sau khi nghe được tin tức thì cũng vội vã chạy đến.
"Đây không phải Tất Vân Đào, Tất huynh sao?!"
"Nguyên lai là Đường Xuyên, Đường huynh, ngươi cũng là nhận được thư mời của Thánh Tử Tần Phong, đến đây vì 4 ngôi vị Đại Đế!?”
"Thấp hèn, Đường Xuyên ta từ trước đến nay là quang minh chính đạo, làm sao tin vào lời nói hoang đường này, ta tới là vì sáu viên đạo quả.”
"Nhưng vấn đề là sáu viên đạo quả, hơn phân nửa đã rơi vào tay Tần Phong?"
"Đúng sai cũng không quan trọng, quan trọng là trong lòng người!”
"Đường huynh thật sự là không sợ cường quyền, tiểu đệ thụ giáo, tương lai còn dài, sau này còn gặp lại!"
". . ."
Thúy Trúc phong.
Tần Phong khoanh chân ngồi ở trong rừng trúc trong núi, trước mặt là Tử Tiêu Âm Dương lô.
Sau khi bàn bạc một số chi tiết với Nguyệt Thần cùng Lam Ma, hắn liền mang theo Hồng Hạnh cùng Phong Tình về tới Thúy Trúc phong, trên đường đi, hắn cũng nhìn thấy nhiều người bên ngoài đi vào đô thành, nhưng bọn họ đều là những thế lực nhỏ và ít tiền.
Về phần những thế lực lớn kia, có lẽ bọn họ đến ẩn nấp ở đâu đó, có lẽ là vì thể diện đến chưa dám ra mặt.
"Như vậy, chẳng phải là nói Phương Trường không có giá cao sao?”
Tần Phong coi việc đấu giá Phương Trường là nghiêm túc, sau khi lãng phí rất nhiều tế bào não, hắn quyết định bắt chước hội sở cao cấp, cử hành hội đấu giá đeo mặt nạ.
Chỉ là bình thường mặt nạ vô dụng đối với người tu luyện, bọn họ vẫn có thể biết đối phương là ai thông qua cảm ứng khí tức, do đó vẫn phải luyện chế một cái mặt nạ đặc biệt.
Chỉ thấy Tần Phong bắn một luồng Nam Minh Ly Hỏa vào trong Tử Tiêu âm dương đỉnh, lại phất tay đem tài liệu cần thiết ném vào trong đỉnh, nhanh chóng bóp ra từng đạo minh văn ấn đánh vào trong đỉnh, hình thức ban đầu của một chiếc mặt nạ đã mơ hồ xuất hiện.
"Lão đại biết Luyện Khí!?"
Thiên Quân, Vạn Mã đứng hộ pháp ở cách đó không xa, bị thủ pháp luyện khí thành thạo của Tần Phong làm sợ ngây người.
Phải biết, luyện khí sư, luyện đan sư đều là chức nghiệp vô cùng hiếm.
Khác với người tu luyện chỉ cần cảm ứng được linh khí của thiên địa thì có thể tu luyện, còn bọn hắn cùng hồn tu thì còn cần thiên phú dị bẩm.
Nếu không có thiên phú, coi như cố gắng cả một đời cũng vô dụng.
Trước kia Tần Phong là người cao không thể chạm, khó mà nhìn theo bóng lưng, hiện tại lại tăng thêm thiên phú luyện khí, về sau ai còn dám làm bằng hữu với hắn!?
"Đây chính là nơi ở Tần Phong!?”
Hai nữ tử Hồng Hạnh, Phong Tình hút lấy hút để linh khí bên trong Thúy Trúc phong, từ lúc sinh ra tới giờ, các nàng còn chưa cảm thụ qua linh khí nồng đậm như vậy.
"Lão đại chính là lão đại!"
Thiên Quân, Vạn Mã lại nhịn không được cảm khái một tiếng, không nghĩ tới Tần Phong ngồi lao mà cũng có thể mang tỷ tỷ về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận