Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1160 - Thỏ ta ở đây



Chương 1160 - Thỏ ta ở đây




Ngao!!
Long ngâm chấn thiên.
Đám yêu Long Đế lập tức lao ra, vọt về phía Tần Hạo.
“Mẹ kiếp, lần này thật sự muốn liều mạng!”
Tạ Thiên, Tạ Địa nhìn đám yêu đế xông tới, quyết đoán lấy ra một viên đan dược rồi nuốt vào.
Ầm ầm!!
Chỉ thấy linh lực trong hai người lập tức sôi trào, gân xanh trên dưới toàn thân cũng nhô lên, sức chiến đấu trong nháy mắt tăng vọt không chỉ hơn mười lần.
Tuy rằng dùng đan dược này hiệu quả chỉ có hai phần rưỡi, hơn nữa sau đó tác dụng phụ rất lớn, nhưng vì có thể tranh thủ thời gian cho Tần Hạo, bọn họ cũng bất chấp tác dụng phụ gì.
"Bảo hộ Tần vương!!"
Mười tám học sĩ lộ ra biểu tình thấy chết không sờn, văn khí quanh thân cũng bắt đầu sôi trào.
Tuy rằng bọn họ không có giống Vu tiên sinh cùng Tam Thu lấy văn nhập đạo, nhưng mười tám người liên thủ vẫn có thể điều động thế thiên địa khủng bố, cũng có thể tranh thủ một chút thời gian cho Tần vương.
Ầm ầm!!
Song phương giao chiến cùng một chỗ, hư không lập tức kịch liệt chấn động.
Tuy rằng long đế và yêu khác đã đột phá tới cảnh giới Yêu Đế, nhưng dưới đấu pháp của mười liều mạng của tám học sĩ và Tạ Thiên, Tạ Địa, thì vẫn miễn cưỡng ngăn cản được.
Nhưng đây chỉ là huy hoàng trong phút chốc, căn bản không cách nào duy trì lâu.
"Rống, rống..."
“Ô, ô…”
“Ngao, ngao…”
Tuy rằng long đế và chúng yêu bị ngăn lại, nhưng ngoài thành còn có yêu thú đen nghịt.
Chỉ thấy bọn họ sau khi nhận được mệnh lệnh của Tiểu Bạch, thì càng thêm điên cuồng đánh về phía Tần gia quân, hoặc là cắn xé, hoặc va chạm, liều lĩnh muốn phá tan phòng tuyến.
“Qúa nhiều, căn bản giết không hết!!"
Trong lòng Thập Tam Thái Bảo Tần gia sốt ruột vạn phần.
Ngay cả Tần gia quân đứng đầu Hoang Cổ, nhưng số lượng lại chỉ có hơn 200 vạn, căn bản không cách nào ngăn trở tất cả đám yêu thú này.
"Tần Tô, cmn pháo ý của ngươi đâu!” (Câu trend bên TQ)
Tần Nam đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, hét lớn một tiếng về phía Tần Tô.
Từ sau khi Tần Phong trở về Tần gia, liền lấy ra bản vẽ của pháp khí đại pháo, còn tự mình đặt tên là Pháo Ý.
Mặc dù pháo không có tác dụng quá lớn đối với cường giả, nhưng đối phó với đám yêu tộc dày đặc này thì tuyệt đối có hiệu quả.
"Đúng vậy!!"
Tần Tô chợt phản ứng lại, vội vàng hét lớn: "Nã pháp, hung hăng oanh bọn chúng cho lão tử!!”
"Vâng!!"
Đệ tử Tần gia nhận được mệnh lệnh, thì nhanh chóng lấy ra Pháo Ý.
Chỉ thấy xếp hàng trên trăm chiếc, họng pháo đen như mực, phía trên khắc chữ lớn Pháo Ý, trên đạn pháo thì khắc hai chữ lớn Manh Muội.
“Nã pháo!!”
Tần Tô không chút chần chờ, phát ra tiếng hò hét của đoàn trưởng.
Ầm ầm!!
Mọi người thuần thục lấp đầy Manh Muội xong, bắn motj phát về phía yêu thú dày đặc.
Chỉ thấy đám Manh muội đồng loạt từ trong nòng pháo đen kịt bắn ra ngoài, thân hình nhỏ nhắn dùng tốc độ cực nhanh phá vỡ hư không, thẳng tắp bắn vào trong bầy yêu thú.
Ầm ầm!!
Manh muội biến thành mây nấm vang vọng trời đất, năng lượng khủng bố cũng hóa thành bão táp mạnh mẽ.
Nơi đi qua, tử thương một mảnh!
“Xuất phẩm của bệ hạ quả nhiên thuộc hàng tinh phẩm!”
Tần gia Thập Tam Thái Bảo mừng rỡ, không còn sợ chiến thuật biển người kia nữa.
"Làm sao có thể?!"
Đám yêu Long Đế không khỏi cả kinh trong lòng, không nghĩ tới vũ khí nhân tộc lại thăng cấp.
Lúc này——
Tần Hạo đã tiến vào trạng thái vong ngã, giống như hoàn toàn bị cô lập với thế giới bên ngoài.
Niềm tin thành đế của y là gì!?
Đạo của ngươi là đạo, đạo của hắn cũng là đạo, khốn là đạo, tiêu dao là đạo, tự do là đạo, trói buộc là đạo, tự nhiên là đạo, Chu Lễ cũng là đạo, thiên địa đều đạo, ta đạo thiên địa...
"Thiên hạ đủ loại, cảm ngộ bất đồng, mỗi người một đường, đều ở trong đạo!"
Trong nháy mắt Tần Hạo liền tỉnh ngộ, lẩm bẩm: “Đại đạo chí giản, vạn đạo duy sơ!!”
Ầm ầm!!
Thiên địa chợt biến sắc, tầng mây cuồn cuộn phun trào.
Chỉ thấy trong hư không, lôi điện đan xen, từng đạo thanh âm kỳ dị mà rung động từ trên bầu trời truyền đến, giống như thiên địa vạn vật đều vì y đột phá mà hoan hô.
Vạn đóa kim liên đột nhiên xuất hiện ở hư không, tản mát ra hương thơm làm cho người ta cảm thấy sảng khoái.
Ngay sau đó đại đạo vận vô tận từ trên người Tần Hạo tản mát ra, làm cho tâm thần người ta nhộn nhạo, âm thanh trời đất cũng vang lên bên tai mọi người.
"Đây là..."
Người và yêu toàn trường thoáng ngừng lại, theo bản năng ngẩng đầu nhìn về phía hư không.
Chỉ thấy khí thế trên người Tần Hạo càng ngày càng cường đại, giống như thần linh đang bí mật nhìn chăm chú trong thiên địa, mỗi một động tác đều mang theo một loại trang nghiêm cùng uy thế khiếp người, có thể lay động thiên địa vạn vật.
Lúc này——
Mười tám học sĩ cùng Tạ Thiên, Tạ Địa đã toàn thân đầy vết thương, ngã ở trong vũng máu không biết sống chết.
"Thành công!"
Tạ Thiên gian nan ngẩng đầu nhìn về phía Tần Hạo.
Sau khi xác nhận Tần Hạo thành công đột phá đại đế, thì nặn ra một nụ cười rồi ngất đi.
"Không xong!!"
Sắc mặt Tiểu Bạch đại biến, vội vàng kêu lên: "Tỷ lệ thắng giảm xuống tám thành, toàn quân rút lui!”
“Tám thành? Toàn quân rút lui?”
Long Đế và các yêu trên đầu tràn đầy dấu chấm hỏi.
Bất quá vừa nghĩ đến thân phận thỏ du học Tiểu Bạch Đại Tần, chúng yêu lập tức như thủy triều trở về theo đường cũ.
"Thỏ đâu!?"
Tần Hạo phát hiện Tiểu Bạch chạy rồi thì gầm lên giận dữ nghẹn khuất trong hư không.
Y sở dĩ mạo hiểm đột phá đại đế là vì tìm lại danh dự, nhưng thỏ này căn bản không cho y cơ hội, để cho việc y đột phá đại đế trở nên mất đi ý nghĩa.
“Thỏ ta ở đây!!”
Tiểu Bạch xuất hiện thông qua không gian di động.
Chỉ thấy nó đứng hướng đầu gió chỗ Tần Hạo, lấy ra heo nái cũng điên cuồng, nhanh chónh rải ra ngoài.
“Đây mới là thỏ trẫm nuôi lớn!”
Tần Phong lộ ra nụ cười vui mừng, sau đó thân ảnh biến mất tại chỗ...



Bạn cần đăng nhập để bình luận