Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1297 - Ta có truyền nhân



Chương 1297 - Ta có truyền nhân




Nhị đệ? Không được!
Đây chính là người thân, huynh đệ tay chân của hắn!
Lâm Tam? Cũng không được!
Cơ duyên của y hơn phân nửa đều là dựa vào ngộ tính, cho dù bày ra ở trước mặt mình, thì tên học tra như hắn cũng chưa chắc xem hiểu, huống chi y còn là huynh đệ khác cha khác mẹ với hắn.
Vu Lan? Cũng không được!
Đây chính là Lan Bảo Bảo hắn yêu nhất, đại nguyên soái Trấn Bắc của Đại Tần, sau này cùng Điềm Điềm ở hậu cung, cử hành thi đấu tranh chấp tuyển thủ gọi cha!
Phương Trường? Chỉ sợ cũng không được!
Tuy rằng hào quang của y chưa tắt, nhưng gần như đạt đến giới hạn, cho dù lần này sử dụng Thiên Ma giải thể đại pháp không chết, thì chỉ sợ cũng ép không ra dầu mỡ gì.
Về phần Đường gì đó, trực tiếp lựa chọn bỏ qua.
Chỉ có Diệp Thần và Uyên tổng!
Tần Phong bất đắc dĩ thở dài, cuối cùng lựa chọn Diệp Thần.
Bởi vì hóa thân bên ngoài của hắn đang canh giữ trên người Uyên tổng, cho nên sử dụng thể thiên cơ với đối phương lại có tác dụng quá lớn, chỉ hy vọng Diệp Thần Giegie có thể tranh khẩu khí, chớ nên lãng phí một mảnh chân tình của mình.
“Tần Phong cùng xuống địa ngục đi!”
Thanh âm giống như lệ quỷ của Phương Trường lại một lần nữa vang lên, ngay sau đó năng lượng dời núi lấp biển điên cuồng đánh úp lại.
“Cái gì?”
Sắc mặt Tần Phong không khỏi biến đổi, nhanh chóng gia cố bình chướng năng lượng.
Chỉ bất quá Thiên Ma giải thể đại pháp của Phương Trường quá mức tà tính, lại đang điên cuồng hấp thu năng lượng hắn phóng thích ra, nói cách khác hắn càng gia tăng công kích ngăn cản bị nổ tung, thì uy lực của Thiên Ma giải thể đại pháp lại càng cường đại.
Ông! Ông!
Một tiếng kiếm minh thanh thúy đột nhiên vang lên, dẫn tới hư không chấn động kịch liệt.
Chỉ thấy Trường Không Kiếm Thần nhập thể Kim Miểu Miểu, cầm trường kiếm trong tay giao chiến với Tần Hạo, khi va chạm sinh ra sóng khí như dời núi lấp biển tản ra bốn phía.
“Ngươi là truyền nhân của Long Tượng Đại Đế?!”
Kim Miểu Miểu đột nhiên phát ra thanh âm nam nhân, cảm ứng được lực lượng Long Tượng trên người Tần Hạo.
Năm đó hắn một người một kiếm trấn áp một thời đại, ngay lúc hắn cảm thấy nhân gian vô địch tịch mịch, bắt đầu điều chỉnh tâm tính chuẩn bị độ kiếp phi thăng.
Thì Long Tượng Đại Đế hoành không xuất thế!
Vốn định trước khi phi thăng lấy thân phận tiền bối đi chỉ đạo tiểu bối một chút, nhưng kết quả là hắn dùng hết toàn lực cũng không đánh lại tiểu bối Long Tượng Đại Đế này.
Cũng làm cho tâm tính của hắn trong nháy mắt liền sụp đổ, cuối cùng vẫn lạc ở trong lôi kiếp phi thăng, cho nên hắn tự nhiên không xa lạ gì đối với Long Tượng lực.
“Không sai!!”
Tần Hạo trả lời rất là tự hào, trở tay thưởng cho đối phương một búa.
“Dường như đã qua mấy đời!”
Kim Miểu Miểu nhanh chóng né tránh búa của Tần Hạo, trong mắt tràn đầy tang thương, nói: "Với tư chất yêu nghiệt của Long Tượng Đại Đế, chỉ sợ đã xông ra trò ở thượng giới rồi.”
“Tiền bối, ta ở chỗ này!”
Một thanh âm xấu hổ lại không mất đi lễ mạo, vang lên, ngay sau đó hư ảnh Long Tượng Đại Đế liền xuất hiện.
“Sao ngươi lại thành như vậy?”
Kim Miểu Miểu bị nhập thể liền sửng sốt tại chỗ, có chút không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Long Tượng Đại Đế.
Tuy rằng hiện tại Hoang Cổ có những yêu nghiệt như Tần Phong hoành hành, nhưng năm đó Long Tượng Đại Đế tuyệt đối là Hoang Cổ đệ nhất nhân, hắn thật sự nghĩ không ra thời đại kia, ai có thể giết chết Long Tượng Đại Đế.
“Ai, một lời khó nói hết!”
Long Tượng Đại Đế thở dài nói: "Năm đó vãn bối bị nhốt ở một bí cảnh, bên trong gặp phải nguy cơ sinh tử, cuối cùng chỉ chạy ra một luồng tàn hồn ký thác vào một cái đỉnh nhỏ.”
Bùm!
Chỉ thấy Tần Hạo thừa dịp hai bên ôn chuyện, trực tiếp một búa đánh bay Kim Miểu Miểu ra ngoài.
“Vô sỉ!”
Kim Miểu Miểu phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt tràn đầy lửa giận trừng Tần Hạo.
“Tiền bối mạo phạm rồi!”
Tần Hạo nhanh chóng lướt qua Kim Miểu Miểu, trực tiếp tiến về phía Tần Phong.
“Hài tử ngốc, tiền bối đây là khen ngươi!”
Chín vị lão tổ Tần gia cũng nhanh chóng vượt qua, tỏ vẻ khẳng định cao độ đối với hành động này của Tần Hạo.
Lúc này......
Trán Tần Phong đã xuất hiện mồ hôi.
Tuy rằng hắn không có đem Phương Trường để ở trong mắt, nhưng đối phương trước khi chết lại phản công quá lợi hại, muốn áp chế lại càng khó áp chế, không áp chế thì sẽ lập tức nổ tung.
“Nhìn ta đây!”
Tần Hạo nhanh chóng vọt tới bên người Tần Phong, ngưng tụ ra một thanh miêu miêu chùy khổng lồ.
Bùm!
Tần Phong mạnh mẽ nén thành năng lượng cầu, bị Tần Hạo dùng một búa đánh bay ra ngoài.
“Một kiếm phá vạn pháp!”
Lâm Tam theo sát phía sau, vung kiếm nhanh chóng chém ra.
Ầm ầm!!
Kiếm quang chói mắt cùng quả cầu năng lượng trùng điệp va chạm vào nhau, ngay sau đó tiếng nổ đinh tai nhức óc, nương theo một cỗ gió lốc năng lượng ngập trời hình thành ở trong hư không.
“Tam Sơn đại trận, thành!”
Chín vị lão tổ Tần gia nhanh chóng điểm ra chỉ quyết.
Chỉ thấy ba tòa tiên sơn lập tức bộc phát ra kim quang, bảo vệ cho thành Đông Kinh.
“Đây là......”
Thân hình Kim Miểu Miểu khẽ run lên, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Tam.
Tuy rằng một kiếm phá vạn pháp của Lâm Tam không phải bắt nguồn từ kiếm đạo của hắn, nhưng hắn lại cảm ứng được một tia kiếm ý thuộc về mình, nói cách khác hắn còn có truyền nhân ở Hoang Cổ.
“Tốt, tốt, tốt!”
Kim Miểu Miểu lộ ra ánh mắt vui mừng, ngay sau đó liền bị thống khổ thay thế.
Chỉ thấy tóc Kim Miểu Miểu trong nháy mắt biến thành trắng, hơi nước trong cơ thể cũng giống như bị nhanh chóng rút ra, không bao lâu liền hóa thành bụi bặm theo gió mà đi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận