Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 332. Lòng Dạ Hẹp Hòi

Chương 332. Lòng Dạ Hẹp Hòi
"Đế Quân!"
Nguyệt Thần cùng Lam Ma cố nén xấu hổ, lần nữa nhìn về phía Lục Đạo Đế Quân.
Ám chỉ bầu không khí cũng đã tô đậm đúng chỗ, ông còn không mau ra sân.
Lục Đạo Đế Quân tâm không cam, tình không nguyện nói: "Hiện tại có một vạn Đại Tuyết Long kỵ ở tiền tuyến, cứ giao cho ngươi chỉ huy đi!"
"Lại lấy đồ của ta ban thưởng cho ta!?”
Tần Phong lắc đầu liên tục nói: "Không được, tính cách của ta cùng Đại Tuyết Long kỵ không hợp!"
Lục Đạo Đế Quân không nhịn được nói: "Mộc Thâm hiện tại thống lĩnh mười vạn Hắc Giáp quân cùng trăm vạn Hổ Bí quân, mười vạn Hắc Giáp quân đều do ngươi thống lĩnh.”
"Không được!"
Tần Phong lại lắc đầu nói: "Ta cùng Hắc Giáp quân phong thuỷ tương xung!"
Lục Đạo Đế Quân cưỡng chế lửa giận nói: "Trăm vạn Hổ Bí quân chính là trọng khí của quốc gia, chẳng lẽ ngươi không muốn thống lĩnh bọn hắn!?”
"Tỉnh táo, tỉnh táo!"
Tần Phong vội vàng trấn an nói: " Quân tử không lấy lòng người!"
"Hô hô. . ."
Lục Đạo Đế Quân hít sâu mấy hơi để bình phục tâm tình, mở miệng nói: "Bây giờ Vạn Ma tháp đã không cần trọng binh trấn giữ, bản đế quyết định để trăm vạn Trấn Ma quân do Vạn tướng quân dẫn đầu tiến về tiền tuyến, bản đế phong ngươi làm phó tướng đi theo Vạn tướng quân.”
"Rõ!"
Vạn Lý Lãng quỳ xuống lĩnh chỉ, nói: "Thần nhất định liều chết bảo vệ Thánh Tử đại nhân an toàn!"
"Ây. . ."
Tần Phong yếu ớt nói: "Ta nói chòm sao của ta cùng tiểu Vạn Tử không hợp, còn có thể đổi lại không!?”
"Ngươi đủ rồi!"
Lục Đạo Đế Quân đã nhẫn Tần Phong rất lâu.
Không rõ hắn muốn mang binh xuất chinh, hay là kêu mình chọn lão bà cho hắn.
Nguyệt Thần vội vàng hoà giải nói: "Đế Quân chớ có không vui, không bằng liền để hắn thống lĩnh Bạch Bào quân."
"Bạch Bào quân!!"
Đại lão toàn trường lập tức kinh hô lên, phát hiện Nguyệt Thần đúng là có can đảm mở miệng.
Âm Nguyệt hoàng triều bọn hắn có mấy ngàn vạn đại quân mang giáp, nhưng đại quân mang giáp chân chính được xưng là trọng khí quốc gia của Âm Nguyệt Hoàng triều, lại không phải là Hắp giáp quân, cũng không phải Võ Lâm vệ Đại Tuyết Long kỵ, càng không phải những nhánh quân khác.
Mà là trăm vạn Trấn Ma quân, trăm vạn Hổ Bí quân, trăm vạn Hắc Kỳ quân, trăm vạn Bạch Bào quân, bọn hắn đều là dũng sĩ được lựa chọn cực kỳ gắt gao.
Trong đó Bạch Bào quân có chiến lực mạnh nhất, có danh xưng thiên quân vạn mã tránh bạch bào.
"Hắn còn quá trẻ tuổi, vẫn là nên làm phó tướng, đi theo Bạch Bào quân để học hỏi kinh nghiệm!”
Mặc dù Lục Đạo Đế Quân dành kỳ vọng rất lớn cho Tần Phong, nhưng còn không có ý nghĩ giao quyền, chỉ cần ông ta một ngày không chết, các ngươi liền vĩnh viễn là Thánh Tử. . .
"Để ta làm phó tướng!?"
Tần Phong cảm thấy có chút thất vọng, tâm tình trong nháy mắt không tốt.
Vốn nghĩ dựa vào công lao vừa rồi, thì ít nhất có thể lăn lộn thành người đứng đầu của một đội quân vương bài, nhưng ai biết Lục Đạo Đế Quân lại không cho mặt mũi, để hắn làm người đứng thứ hai của Bạch Bào quân.
Được rồi!
Cứ để hắn vừa dỗ vừa lừa, Bạch Bào quân sớm muộn cũng là vật trong túi!
"Ai!!"
Trần Trường Phong quỳ trên mặt đất cảm thấy thất vọng vô cùng, cuối cùng vẫn không thể đem nữ nhi gả cho Ma Chủ đại nhân.
Bất quá thông qua chuyện vừa rồi gã có thể hiểu, trong bảy năm Tần Phong làm nội ứng tại Âm Nguyệt hoàng triều cũng đã gây dựng được thế lực cường đại, ngay cả Lục Đạo Đế Quân cũng phải căn cứ vào tình thế mà lựa chọn thỏa hiệp.
Xem ra hôm nay chịu sỉ nhục, rất nhanh liền có thể đòi lại gấp trăm.
"Tên hỗn đản này thế mà từ hôn!!"
Khuôn mặt lãnh ngạo của Hồng Hạnh nổi lên một cơn giận dữ, trong lòng cũng có một ngọn lửa giận vô danh.
"Kết thúc rồi sao?”
Tiểu Mị Ma phong tình đứng đợi ở bên ngoài đại điện, sau khi nghe được tiếng nghị luận ở bên trong thì liền biết mình không thể có cuộc sống một chồng một vợ.
Rất nhanh ——
Lục Đạo Đế Quân đã hạ chỉ.
Đồng ý Trần Trường Phong trở lại quan ngoại Ma Tộc tiếp tục làm thủ lĩnh, không có lệnh thì không được vào Âm Nguyệt hoàng triều, còn đem Hồng Hạnh Công chúa giữ lại làm con tin.
Lý do là vì bảo hộ Công chúa an toàn!
"Tuân chỉ!"
Trần Trường Phong không nghĩ tới Lục Đạo Đế Quân lại ưa thích trợ công như thế, vội vàng dập đầu biểu thị nguyện đem nữ nhi ở lại bên cạnh Tần Phong, nếu không phải nhận qua huấn luyện chuyên ngành thì gã đã ngửa đầu lên trời mà cười to.
"Ừm!"
Lục Đạo Đế Quân vô cùng hai lòng với thái độ của Trần Trường Phong, chỉ là ông ta không có suy nghĩ sẽ buông tha cho Ma tộc.
Không phải tộc ta, trong lòng ắt nghĩ khác!
"Đế Quân thánh minh!"
Các phương đại lão dựa theo quá trình lại đi một lượt, trông mong chờ lão bản nói hết giờ làm.
"Bãi triều!"
Lục Đạo Đế Quân cũng biết rõ đám gia hỏa này có đức hạnh gì, ngại họp, ngại đánh nhau, chỉ có cuối năm chia tiền, mới có thể để cho bọn họ hô to Đế Quân vạn tuế.
"Hô hô!!"
Cửu Thiên của Danh Kiếm sơn trang thở ra một hơi thật sâu.
Vừa rồi thật đúng là dọa hắn sợ gần chết, sợ bị gánh tội danh nội ứng của Đại Hạ.
"Việc này không xong đâu!"
Danh Kiếm Cửu Thiên của Danh Kiếm sơn trang hừ lạnh một tiếng, trước khi đi không quên liếc nhìn Tần Phong.
“Lòng dạ của gia hỏa này cũng hẹp hòi quá đi!?”
Tần Phong nhịn không được trợn trắng mắt, phát hiện đối phương quá mang thù.
Tuy nhiên vừa nghĩ tới con trai hắn ta là trùm phản diện thì lập tức cảm thấy tất cả đều hợp tình hợp lý.
Căn cứ vào mười năm kinh nghiệm làm mọt sách, tại sao nhân vật phản diện được gọi là nhân vật phản diện, bởi vì cả nhà bọn hắn đều lòng dạ hẹp hòi, có một chút thù cũng có thể nhớ một đời, cuối cùng kích thích mâu thuẫn rồi bị nhân vật chính nghiêm trị.
"Cũng may, Tần gia nhà ta là dân phong thuần phác!"
Tần Phong trong lòng không ngừng khuyên bảo chính mình, nhất định không thể lòng dạ hẹp hòi mang thù.
"Tần Phong!!"
Lam Ma mỉm cười đí tới, nhắc nhở Tần Phong đến nhà ăn cơm.
“Nguyệt Thần cung chúng ta không có cơm sao, cần gì phải đến Lam Ma cung ăn!?"
Nguyệt Thần bước từng bước chân của nữ vương đi tới, nộ khí phát ra khiến cho xung quanh không dám có tới tới gần.
"Người quá ưu tú cũng không tốt a!"
Tần Phong không cần nhìn cũng biết các nàng nghĩ làm gì, đơn giản chính là muốn buộc hắn tỏ thái độ cuối cùng sẽ cưới ai.
Chỉ là hiện tại rõ ràng không phải lúc bày tỏ lập trường, tốt nhất nên áp dụng thái độ ba không là không chủ động, không từ chối và không phụ trách.
Giống như một số tác giả cẩu huyết sẽ không bao giờ nói cho ngươi biết có nữ chính hay không có nữ chính, cũng sẽ không nói cho ngươi biết đó có phải là tiểu thuyết hậu cung hay không, một khi đã nói ra, chó tác giả sao có thể câu thêm vài chương để kiếm tiền!
Bạn cần đăng nhập để bình luận