Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 340. Ngươi Gạt Ta

Chương 340. Ngươi Gạt Ta
Đúng lúc này ——
Bên trong huyết trì, truyền đến tiếng kêu thảm thiết của người mua.
"Không muốn, ngươi không được qua đây nha!!"
“Tình huống gì vậy!?”
Đám thân sĩ bên dưới nhao nhào dùng thần niệm để thăm dò, vừa nhìn thấy thì liền kinh hô lên.
"Oa, người mua đã cố nghịch thiên cải mệnh!"
"Oa, Phương Trường đảo khách thành chủ, biết khó khăn mà lên!"
"Oa, các ngươi xem, Phương Trường ép buộc hắn!"
"Oa, tràng diện tương đối kịch liệt, đơn giản khó càng thêm khó a!"
". . ."
Tần Phong vội vàng lắc lắc đầu, xóa bỏ hình ảnh vừa mới thấy được.
"Hừ!"
Đông Phương tiểu thư dáng vẻ kệch cỡm khẽ nói: "Người này thế mà từng đi qua nơi ở của nô gia, không ra gì cả!”
“Từng đi qua nơi ở của ngươi!?”
Bọn người Tần Phong lập tức lui ra sau mấy bước.
Ầm ầm!!
Một cỗ uy áp kinh khủng đột nhiên bạo phát từ trong huyết trì, ma khí âm lãnh lao nhanh ra ngoài, quét sạch hội trường.
“Huyết trì ma tộc!?”
Lão ma đầu cảm ứng được Phương Trường gặp nguy hiểm, ép buộc bản thân phải thức tỉnh, kết quả vừa tỉnh dậy liền thấy một màn khó coi, hơn nữa còn bị nhốt trong huyết trì.
Tuy nhiên làm Vạn Ma Chi Chủ, từng là chủ nhân của Ma tộc, coi như không có huyết mạch của Ma tộc, không có Thần Ma xử, thì ông ta vẫn có thể mở huyết trì.
Ầm ầm!!
Lão ma đầu khống chế thân thể Phương Trường, hướng hư không một điểm, huyết trì lối vào điểm về phía hư không, lối vào huyết trì cũng từ từ mở ra.
"Làm sao có thể!!"
Hồng Hạnh trừng lớn mắt kinh hô lên, không hiểu tại sao huyết trì lại mở ra.
"Còn muốn chạy!"
Khí tức quanh người Tần Phong cũng bất đầu xuất động, hắn sử dụng Nam Minh Ly Hỏa để khắc chế lão ma đầu.
"Chuyện gì xảy ra!?"
Thân sĩ toàn trường giật mình, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Ma tộc đáng chết, lại dám phản bội lão phu!!”
Lão ma đầu không hổ là Vạn Ma Chi Chủ, dù là Tần Phong sử dụng Nam Minh Ly Hỏa chặn đường, thì ông ta vẫn có thể xông ra khỏi huyết trì, giống như biết rõ mình không chiếm được ưu thế, cho nên liền vội hóa thành quỷ đầu hắc khí, xông ra ngoài.
"Hắn là. . ."
Hồng Hạnh ngu ngơ tại chỗ, dự cảm bất an xông thẳng lên đầu.
"Ngươi nói hắn sao!?"
Tần Phong vô cùng thành thật nói: "Vạn Ma Chi Chủ, chính là người mà Ma tộc các người bái làm chủ nhân.”
"Đây chẳng phải là nói. . ."
Hồng Hạnh đầu ông ông tác hưởng, không dám tiếp tục nghĩ thêm.
Tần Phong thân mật giúp Hồng Hạnh nhớ lại: "Không sai, các ngươi tự tay bắt truyền nhân của hắn, không chỉ đem hắn nhốt trong huyết trì tra tấn, còn đem hắn bán cho một nam nhân, đáng thương cho Ma Chủ đời thứ hai còn chưa kịp trỗi dậy đã điêu linh…”
Ầm ầm!!
Hồng Hạnh chỉ cảm thấy sét đánh giữa trời quang, cảm nhận được cái gì gọi là lòng người hiểm ác.
Hắn vốn có thể một mực lừa gạt tiếp, để cho các nàng sống trong lừa dối, nhưng ai biết rõ hắn thế mà muốn giết người tru tâm.
“Đinh, chúc mừng túc chủ lừa gạt tình cảm nốt chu sa của thiên tuyển chi tử, thu hoạch được 10 vạn điểm phản diện!”
“Đinh, chúc mừng túc chủ cho Ma Tộc một bài học, để các nàng biết lòng người hiểm ác, không gian tùy thân mở rộng gấp đôi!"
"Thế nào!?"
Tần Phong cười hì hì nói: "Kinh hỉ không, ngoài ý muốn không?”
"Tần Phong, ngươi gạt ta!!"
Hồng Hạnh tức giận đến mất lý trí, gà quay trong tay cũng lập tức không còn thơm ngon nữa.
Ai có thể nghĩ tới người mang đến hi vọng cho Ma tộc các nàng, cứu vớt Ma tộc ra khỏi biển khổ lại là một tên đại lừa gạt, không chỉ có lừa gạt tình cảm của các nàng, mà còn lừa gạt các nàng hại truyền nhân chân chính của Ma chủ.
"Công chúa, tỉnh táo, tỉnh táo!"
Phong tình giật mình kêu lên, vội vàng tiến lên ôm lấy Hồng Hạnh.
"Ừm!?"
Thân sĩ toàn trường một mặt mờ mịt, không hiểu tại sao Hồng Hạnh lại không vui.
Bất quá căn cứ vào câu ngươi gạt ta để phân tích, chuyện lừa tiền Ma Tộc bị giam mấy vạn năm trong Vạn Ma tháp là không thực tế, nói cách khác vị công chúa Ma tộc này là bị Tần Phong lừa gạt sắc.
"Người không phong lưu uổng thiếu niên a!"
Thân sĩ toàn trường lộ ra nụ cười ý vị thâm trường, phát hiện Tần Phong càng biến thái hơn bọn họ rất nhiều.
Bọn hắn nhiều nhất là vì tương lai ngày sau, nhưng hắn lại dám nghĩ đến quần ma loạn vũ!
Ầm ầm!!
Chỉ thấy lão ma đầu khống chế thân thể Phương Trường, trực tiếp cho nổ tung cửa lớn của hội trường đấu giá.
Hưu!!
Nhưng ngay lúc cửa lớn bị nổ tung, một âm thanh xé gió bén nhọn cực kỳ nhỏ vang lên.
Đó là âm thanh của một loại vật thể nào đó đang chuyển động cực nhanh, xé toạc không khí, cũng khiến cả người lão ma đầu dựng cả tóc gáy.
“Thứ gì vậy!?”
Lão ma đầu không chút do dự nhanh chóng lùi về phía sau né tránh, khóe mắt đảo nhanh về phía về cửa lớn.
Một vũ tiễn xét ngang qua, lóe ra ánh sáng màu vàng, phòng về phía ngực ông. Ngoài cửa lớn, Bạch Nhật cầm Long cốt cung trong tay, quanh thân cũng lóe ra ánh sáng vàng chói mắt, khí tức đã đạt tới Phiêu Miểu cảnh.
Từ khi Tần Phong trở lại Âm Nguyệt hoàng triều, Bạch Nhật vẫn luôn điệu thấp bế quan, do đó gần đây đã đột phá đến Phiêu Miểu cảnh.
“Truyền thuyết kim sắc!!”
Lão ma đầu liếc mắt một cái liền nhận ra lai lịch của Bạch Nhật, vội vàng lay động thân ảnh thế như thiểm điểm mà né tránh.
Không phải ông ta không muốn đón đỡ, mà là thực lực không cho phép.
Ông ta vốn là một luồng tàn hồn, đầu tiên là bị Lục Đạo Đế Quân gọt đi vạn năm đạo hạnh, sau đó chịu đựng Nam Minh Ly Hỏa của Tần Phong, hiện tại lại bị ép phải tỉnh dậy trong cơn ngủ mê, căn bản không có lực lượng đi đón đỡ một tiễn này của Bạch Nhật.
Phốc!!
Đáng tiếc lão ma đầu vẫn không có tránh thoát, một tiễn bắn bắn ra huyết hoa nở rộ trong hư không.
"Động thủ!!"
Nam Phong Công chúa không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng trực giác mách bảo cơ hội cứu Phương Trường đã tới, nàng quả quyết phát tín hiệu để bên ngoài động thủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận