Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 841 - Truyền nhân của Phần Thiên Tiên



Chương 841 - Truyền nhân của Phần Thiên Tiên




Trên đảo nhỏ Bắc Hải.
Lâm gia lão tổ phí hết sức lực mới áp chế được Tà Đế Xá Lợi, mà sấm chớp trên bầu trời Bắc Hải cũng bắt đầu dần dần tiêu tán.
"Lão tổ tông..."
Lâm Hào vội vàng tiến lên nâng đỡ, rất là nghi hoặc nói: "Từ bảy tám năm trước sau khi bí cảnh Côn Luân đóng cửa, Tà Đế Xá Lợi liền thường xuyên xao động, động tĩnh một lần còn lớn hơn một lần, nó rốt cuộc muốn làm gì!?”
Lâm gia lão tổ lộ ra vẻ mặt mệt mỏi nói: "Nó là cảm ứng được nguy cơ, muốn tìm một vị chủ nhân bảo vệ nó!”
"Chủ nhân!?"
Lâm Hào khó hiểu nói: "Tà Đế Xá Lợi là bảo vật trấn tộc Lâm gia ta, chủ nhân không phải chỉ có lão tổ tông người sao!?”
“Hài tử..."
Lâm gia lão tổ ngồi xuống chậm rãi nói: "Ngươi quá coi thường Tà Đế Xá Lợi, cũng quá coi trọng lão tổ tông, lấy thiên phú tu luyện của lão tổ tông, ngay cả tư cách làm người hầu cho Tà Đế cũng không có."
"Người hầu!?"
Lâm Hào lập tức kinh hô lên, cảm thấy đầu óc có chút ong ong.
Đường đường là lão tổ tông Lâm gia, một tay sáng tạo thành Thiên Tâm, thời kỳ đỉnh phong có thể vật tay với cường giả Tần gia, nhưng hiện tại cư nhiên nói làm người hầu cho người ta cũng không đủ tư cách.
Điều này nói ra ai sẽ tin!?
"Ngươi vẫn còn quá trẻ!"
Lâm gia lão tổ liếc mắt nhìn Lâm Hào, tiếp tục nói: "Tà Đế Xá Lợi chính là vật truyền thừa của Tà Đế ở thượng giới, mỗi một đời Tà Đế cũng đều là siêu cấp cường giả kinh thế tuyệt diễm, uy chấn chư thiên vạn giới, người hầu bên người tự nhiên cũng không phải phàm nhân.”
“Ta cần im lặng chút!”
Lâm Hào hít sâu vài hơi kéo dài mạng sống, sau đó lại hỏi: "Nếu Tà Đế Xá Lợi có lai lịch lớn như thế, vậy vì sao nó lại xuất hiện ở Hoang Cổ!?”
“Câu hỏi này rất hay!”
Lâm gia lão tổ quay đầu nhìn về phía Tà Đế Xá Lợi, chậm rãi mở miệng nói: "Năm đó Tà Đế cùng Phần Thiên tiên đế đại chiến, kết quả song phương đồng quy vu tận, mà Tà Đế Xà Lợi cùng Phần Thiên tháp bọn họ sử dụng lại ngoài ý muốn rơi xuống Hoang Cổ.”
“Tôn nhi hiểu rồi!”
Lâm Hào bừng tỉnh nói: "Hiện tại Phần Thiên tháp đã tìm được truyền nhân của Phần Thiên tiên đế, nhưng Tà Đế Xá Lợi chậm chạp không tìm được truyền nhân của Tà Đế, một khi để Cho Phần Thiên Tháp bồi dưỡng người xong, Tà Đế Xá Lợi liền nguy hiểm, cho nên nó mới thường xuyên xao động.”
“Không sai!”
Lâm gia lão tổ gật đầu nói: "Nếu như lão tổ tông không có đoán sai, truyền nhân của Phần Thiên tiên đế hẳn là Lâm Tam.”
“Lâm Tam!”
Đồng tử Lâm Hào không khỏi co rụt lại.
Từ sau khi Bí cảnh Côn Luân đóng cửa, Lâm Tam đã có thêm một cái tháp nhỏ, tu vi hình như cũng từ nơi này mà mở ra.
“Ai!”
Lâm gia lão tổ thở dài một tiếng, nói: "Vốn trong bốn danh sách ngươi đưa ra, Lâm Tam là thích hợp nhất để đầu tư, tin tưởng chỉ cần chúng ta mở miệng, hắn nhất định sẽ trở về giúp chúng ta vượt qua cửa ải khó khăn, nhưng đáng tiếc hắn là truyền nhân của Phần Thiên tiên đế, hai bên thủy hỏa bất dung.”
“Diệp Thần thì sao!?"
Lâm Hào cẩn thận hỏi.
Chính hắn cũng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng ấn tượng đầu tiên với Diệp Thần lại vô cùng tốt, vừa thấy đối phương thì đã có dự cảm, hắn ta là người đáng giá Lâm gia đầu tư nhất.
“Không được!”
Lâm gia lão tổ quyết đoán lắc đầu nói: "Người này thiêu giết cướp bóc, không việc ác nào không làm, nếu chúng ta đầu tư cho hắn, làm không tốt còn phải đem mình góp vào, còn có Tần Hạo cũng không được!”
“Lão tổ tông nói rất đúng!”
Lâm Hào đồng ý gật gật đầu, nói: "Tôn nhi cũng không tin Tần gia có thể có người đứng đắn, đầu tư vào Tần Hạo chẳng những không cảm kích, còn có thể cảm thấy Lâm gia chúng ta nợ bọn họ, làm không tốt thì còn có khả năng đòi lợi tức với chúng ta.”
“Lâm thúc thúc, lời này ta liềnkhông thích nghe!”
Thanh âm Tần Phong từ bên ngoài truyền đến, tiếp tục nói: "Tần gia chúng ta từ trước đến nay dân phong thuần phác, nhị đệ Tần Hạo của ta mặc dù không kinh diễm bằng ta, nhưng cũng là ôn nhu tuế nguyệt, không tin ngươi có thể đem Tà Đế xá lợi giao cho ta, xem ta có thu lãi như các ngươi nói hay không.”
“Cái gì!!"
Lâm Hào cùng Lâm gia lão tổ không khỏi cả kinh trong lòng, vội vàng phi thân lao ra khỏi phòng xem xét là ai.
Chỉ thấy Thần Phong Chu xuất hiện trên bầu trời, Tần Phong mặc áo trắng đứng ở mũi thuyền, phía sau là hai đại đế, còn có vài nữ tử tò mò duỗi đầu nhìn xung quanh.
"Tần Phong!!"
Lâm Tâm Nhi lập tức mở to hai mắt kinh hô, giống như ban ngày nhìn thấy quỷ.
“Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng!!"
Lâm Hào khó có thể tin liên tục lắc đầu, nghiêm túc hoài nghi người trước mắt là giả.
Năm đó chính là Nam Phong công chúa tận mắt nhìn thấy Tần Phong chết dưới bàn tay của tiên nhân thượng giới, làm sao có thể sau hai năm rưỡi vui vẻ xuất hiện trước mặt hắn ta.
“Lần này phiền toái rồi!”
Sắc mặt Lâm gia lão tổ trong nháy mắt ngưng trọng lên, không nghĩ tới Tần gia cư nhiên che dấu sâu như vậy.
Vốn tưởng rằng Tần gia đã hoàn toàn xuống dốc, mặc dù Thủy tổ Tần gia có thể chống đỡ được nguy cơ diệt tộc lần này, nhưng một mình Tần Hạo cũng khó có thể chống đỡ Tần gia.
Tuy nhiên ai biết tất cả đều là biểu hiện, là vì tranh thủ thời gian trưởng thành cho hai huynh đệ.
Mặc dù tương lai Tần gia không có Thủy tổ Tần gia, chỉ cần có hai huynh đệ bọn họ ở đây, vẫn có thể đông sơn tái khởi, thậm chí huy hoàng hơn so với trước.
“Thiếu chủ, là thiếu chủ!”
Tiểu Mã, Tiểu Vu, Tiểu Điền căn bản không tránh người, kích động phất tay chào hỏi Tần Phong.
“Cứng rồi, nắm đấm của ta cứng rồi!”
Hà Phi tức giận nổi cả gân xanh, bóp chặt nắm tay.



Bạn cần đăng nhập để bình luận