Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1538 - Che giấu quá sâu



Chương 1538 - Che giấu quá sâu




“Được rồi!”
Tần Phong ngẩng đầu nhìn Triệu Trường Sinh, ra vẻ chờ y đi trước.
“Tên gia hỏa này, chưa xong đúng không?”
Triệu Trường Sinh trong lòng tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, ngay sau đó, y liếc mắt nhìn hơn ba mươi Càn nhi tử Thái Ất Kim Tiên của Tiền Đa Đa, quay đầu hỏi: "Tiền sư huynh, ngươi tới Linh Chi Bí Cảnh, chắc cũng vì rèn luyện chính mình, không bằng đi vào cùng chúng ta, dọc theo đường đi cũng có thể chăm sóc lẫn nhau."
“Tên gia hỏa này được lắm!”
Tần Phong thầm mắng trong lòng.
Vốn tưởng rằng mình đã ép Triệu Trường Sinh vào đường chết, ai biết y lại chơi chiêu này với mình, muốn mượn nhóm Càn nhi tử của Tiền Đa Đa để y tiếp tục nằm yên không làm việc.
“Ta sẽ không đi!”
Tiền Đa Đa nhìn Linh Chi Bí Cảnh, không hề có ý định thám hiểm trong đó.
Một cái phó bản cấp thấp căn bản không đáng giá để hắn ta tự mình đi vào, hơn nữa, bên trong cũng không có địa phương tiêu tiền cho Tần Phong, có thời gian thì không bằng chơi đùa trên tiểu trấn.
“Như vậy sao!”
Triệu Trường Sinh lộ ra nụ cười còn khó coi hơn khóc, không rõ vì sao ông trời lại nhằm vào mình như vậy.
Nếu y có tội thì hãy giáng một đạo sét phạt, chứ không nên phái một người một thỏ đến tra tấn y.
“Hắc hắc......”
Khóe miệng Tần Phong lập tức nhếch lên, còn khó đè xuống hơn AK.
Đúng lúc này......
Cũng không biết là do hào quang của Triệu Trường Sinh khởi động, hay là ông trời đã nghe được lời ủy khuất của y, thanh âm của Tô Uyển Không Cốc U Lan truyền tới:"Đệ tử Lăng Tiêu cung, đi theo ta!"
Chỉ thấy Tô Uyển trong trấn nhỏ sát vách, thân khoác ngân giáp, cầm ngân thương trong tay, tư thế oai hùng hiên ngang xoay người lên Cửu Vĩ Tiên Hồ, sau đó dẫn theo đệ tử Lăng Tiêu Cung vọt vào trong Linh Chi Bí Cảnh trước.
“Tần huynh, ta đột nhiên cảm thấy......”
Tiền Đa Đa lập tức thay đổi chủ ý, nghiêm túc nói: "Không đi là không đúng, đệ tử Tiên Minh nên dũng cảm tiến lên, chân nam nhân nên đối mặt với khó khăn, không thể sống dưới vinh quang của bậc cha chú, cho nên ta quyết định tiến vào Linh Chi Bí Cảnh cùng các ngươi."
Vừa dứt lời......
Tần Phong và Triệu Trường Sinh lập tức trao đổi với nhau.
Chỉ thấy Triệu Trường Sinh lộ ra nụ cười tươi khó kiềm chế hơn cả AK, Tần Phong thì lộ ra biểu tình cắn răng nghiến lợi, hận không thể xông lên bóp chết tên phá đám chết tiệt này.
“Không hổ là Đại Ma Vương!”
Có người không nhịn được nói thầm: "Bất kể là ở Hoang Cổ, hay là ở Tiên giới, bên người toàn xuất hiện mấy người không đứng đắn!"
“Chúng ta đi thôi!”
Triệu Trường Sinh mang theo nụ cười đắc thắng đi ở phía trước, phía sau có hơn ba mươi Thái Ất Kim Tiên áp trận.
“Ngươi đừng đắc ý!”
Tần Phong cắn răng nghiến lợi, bắt đầu nhớ đến Tiếu Tam Tam.
Không chỉ sẽ không tranh luận với mình, tỷ lệ dẫn đầu còn cao như vậy, không giống Triệu Trường Sinh này, chưa tính tỷ lệ dẫn đầu thấp, tâm cơ còn nhiều như vậy, còn thích tranh luận đối nghịch với mình...
Rất nhanh - -
Đám người Tần Phong đã tiến vào Linh Chi Bí Cảnh.
Nhưng như đang bước lên đường hầm thời không khi vừa mới tiến vào, thân thể của bọn họ gặp phải một cỗ lực lượng thần bí lôi kéo, chờ đến khi đạt được quyền khống chế thân thể, người đã đi vào trong Linh Chi Bí Cảnh.
Nhưng bọn họ hiện tại đang ở giữa không trung, không kịp phản ứng thì đã rơi xuống.
“A......”
Tiểu Bạch có thể là do thực tâm, rơi xuống đất từ không trung đầu tiên.
Cũng có thể là vì béo, sau khi rơi xuống đất còn nảy lên hai cái.
“Phịch!”
Không đợi Tiểu Bạch đứng dậy, Hữu Dung đã đè xuống.
“A, thỏ ta không chịu nổi!”
Tiểu Bạch lại phát ra một tiếng hét thảm thiết, lại bị đè ra hiệu ứng mắt to.
“Phịch!”
Tiểu Bạch còn chưa kịp thở phào, Mộ Dung Tĩnh lại rơi xuống.
“A......”
Tiểu Bạch lại kêu thảm thiết một tiếng, sau đó ủy khuất khóc lóc: "Vì sao cuộc sống luôn đánh thỏ ta nhiều lần, chẳng lẽ là vì để cho thịt thỏ của ta càng thêm săn chắc sao!?"
“Lệ! Lệ!”
Cửu Hoa Tiên Hạc cao giọng kêu một tiếng.
Sau khi nó tiến vào Linh Chi Bí Cảnh đã nhanh chóng cân bằng thân thể, huy động cánh của mình, vững vàng đón được Tần Phong đang rơi xuống.
Mà Tiền Đa Đa cũng không kịp phản ứng, mất cân bằng ở trên không trung, sau đó rơi xuống, nhưng cũng may hắn ta có được năng lực của tiền, lần này tiến vào cũng mang theo hơn ba mươi vị con nuôi.
“Tiền gia!”
Đám con nuôi thấy thế thì rất sợ hãi, vội vàng nhào lên làm đệm thịt.
“Đây chính là năng lực của người có tiền sao?”
Tần Phong không nhịn chửi thầm một tiếng trong lòng, sau đó nhanh chóng tìm kiếm thân ảnh của Triệu Trường Sinh.
Triệu Trường Sinh cũng không chật vật như những người khác, y đã thành công ổn định thân hình của mình ở trên không trung, lấy dáng vẻ xinh đẹp rơi tự do, đáp xuống vững vàng trên mặt đất.
Lộ ra chân gà rồi!
Tần Phong không nhịn được nói thầm trong lòng, phát hiện Cẩu Đạo Lưu che giấu quá sâu.
Ngay cả hơn ba mươi vị Thái Ất Kim Tiên Tiền Đa Đa mang theo cũng không chịu nổi lực lượng thần bí mới vừa xuất hiện khi tiến vào Linh Chi Bí Cảnh, nhưng Triệu Trường Sinh chân tiên trung giai này lại có thể vững vàng đáp xuống đất giống như không có việc gì.
Chỉ cần không phải người đầu óc thiếu gân thì liền có thể nhận ra y đang giả heo ăn thịt hổ.
“Hửm!?”
Trong lòng Triệu Trường Sinh không khỏi căng thẳng, theo bản năng quay đầu nhìn về phía Tần Phong.
Nhưng Tần Phong là đạo diễn chuyên nghiệp, trong nháy mắt đã khôi phục như bình thường, vội vàng nhảy xuống từ trên người Cửu Hoa Tiên Hạc, lo lắng tiến lên nâng Hữu Dung và Mộ Dung Tĩnh dậy.
“Tần sư huynh, ta không sao!”
Mộ Dung Tĩnh thấy Tần Phong lo lắng như thế, trong lòng nàng lập tức cảm thấy ngọt ngào.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ đã quyến rũ tiểu sư muội mối tình đầu của Thiên Tuyển Chi Tử cấp Thần Thoại, đạt được 20 vạn điểm nhân vật phản diện!"
“Thêm 20 vạn nữa!”
Tần Phong vui sướng trong lòng, rất hài lòng với tốc độ kiếm tiền gần đây.
“Tất cả mọi người nên cẩn thận một chút!”
Triệu Trường Sinh đột nhiên mở miệng nhắc nhở, ánh mắt nhanh chóng quét quanh bốn phía.
Bọn họ lúc này đang ở trong một mảnh rừng rậm vô danh, cây cối cao lớn dày đặc, cành lá đan xen, che khuất bầu trời, ánh mặt trời không cách nào xuyên thấu qua phiến rừng rậm rạp này, chỉ có ánh sáng yếu ớt xuyên thấu qua khe hở lá cây vẩy trên mặt đất, hình thành từng mảnh ánh sáng loang lổ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận