Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1575 - Phạm tội quen đường



Chương 1575 - Phạm tội quen đường




Lúc này......
Tần Phong mang theo Tiểu Bạch, dừng ở cách đó không xa.
Sau khi xác nhận bốn phía không có người nào khác, Liễu Như Yên cũng đi rồi, mới nhanh chóng bấm ra một đạo chỉ quyết.
Chỉ thấy hư không đột nhiên nổi lên một gợn sóng, giống như hòn đá ném vào trong hồ, ngay sau đó mười hai Tinh Thần Châu cùng Chúc Dung Hỏa Luyện Ấn, liền hiện ra từ trong hư không.
“Ra rồi!”
Tần Phong lập tức nhếch miệng, thu hai món bảo bối lại.
Chiêu này tên là trục xuất chi thuật, đến từ Dịch Thiên Cơ Đại Bách Khoa.
Trục xuất những vật phẩm vào bên trong hư không, chờ khi cần thì có thể dùng chỉ quyết độc nhất vô nhỉ lấy nó ra, tuy nhiên phạm vi trục xuất có hạn chế, vượt qua phạm vi này sẽ không cách nào lấy đồ vật ra, xem như một loại bí thuật tàng bảo.
"Hắn còn bao nhiêu thứ chưa dạy thỏ ta?"
Tiểu Bạch thấy vậy liền sửng sốt, tỏ vẻ mình cũng muốn học cái này.
“Tiểu tử hư hỏng...”
Lục gia nhìn thấy tất cả, còn may vừa rồi ông không có vội vàng gửi tin tức, nếu không sau khi phát hiện mắc mưu tiểu tử này, thanh danh của mình chẳng phải sẽ bị hủy, về sau sẽ trở thành trò cời của trưởng lão Tiên Minh.
“Chúng ta đi thôi!
Tần Phong cũng không biết mình bị người ta phát hiện, mang theo Tiểu Bạch nhanh chóng rời khỏi hiện trường.
"Bây giờ chúng ta đi đâu?"
Tiểu Bạch nhảy lên vai Tần Phong, lấy cà rốt ra ăn.
"Thả một ít tin tức ra ngoài!"
Tần Phong mở miệng đáp: "Dù sao hiện tại chúng ta cũng là đệ tử danh môn chính phái, thanh danh rất quan trọng đối với chúng ta, cho nên nhất định phải tìm người cõng cái nồi này.”
Nói xong......
Tần Phong sử dụng Thiên Cương Biến Hóa Thuật, thay lớp áo Tiếu Bách Hợp.
“Có lý!”
Tiểu Bạch đồng ý liên tục gật đầu, vội vàng thu lỗ tai thỏ lại.
Nếu không thấy cái đuôi ngắn thì còn tưởng đây là một con chồn.
“Nhãi ranh này!”
Chỉ nhìn trình độ ăn ý phối hợp một người một thỏ trước mặt, ông ta đã biết đây tuyệt đối là một đôi tội phạm quen đường, lúc ở hạ giới, nhất định cũng đã làm không ít chuyện thất đức.
Đồng thời khi nhìn thấy Tần Phong thay áo da người, trong lòng ông ta cũng cảm thấy hết sức kinh hãi.
Lấy tu vi Chuẩn Tiên Đế cảnh của ông, rõ ràng nhìn không thấu ngụy trang của Tần Phong, giống như hắn vốn có bộ dáng này.
“Đây rốt cuộc là quái vật gì?”
Trong lòng Lục gia thật lâu không thể bình tĩnh, sau đó hít sâu kéo dài tính mạng: "Nếu tiếp tục làm người hộ mệnh của vương bát đản này, Lục gia ta nhất định bị hắn làm cho hỏng, toàn thân trên dưới sẽ không có một điểm nào giống người bình thường.”
Lúc này......
Tần Phong thay áo da người mới, ỷ vào đối phương không có thiên nhãn, nghênh ngang đi trên đường.
Gặp được người sẽ tiến lên chào hỏi, lại dựa vào khuôn mặt tuấn mỹ của Tiếu Bách Hợp, thành công thu hoạch tín nhiệm của một đám nữ tu sĩ, nhất định phải lôi kéo hắn ngồi xuống cùng nhau, sau đó trong lúc lơ đãng để lộ ra một ít tin tức...
“Không biết công tử thuộc môn phái nào?”
Vài nữ tu sĩ nhích lại gần Tần Phong, đôi mắt đẹp sáng rực bắt đầu điều tra hộ khẩu.
“Tại hạ Tần Vân, vô môn vô phái!”
Tần Phong không kiêu ngạo không siểm nịnh, mỉm cười gật gật đầu.
“Tán tu!?”
Trong mắt vài nữ tu sĩ nổi lên một tia thất vọng, thân thể cũng theo bản năng di chuyển ra ngoài một ít.
Tuy rằng nhan sắc của Tần Phong rất hợp khẩu vị của cấc nàng, nhưng đều là lão quái vật sống mấy ngàn năm, tự nhiên biết con đường tu tiên là liều mạng tranh giành tài nguyên cùng nhân mạch, bề ngoài là thứ không đáng giá nhất.
“Đúng rồi, các vị tỷ tỷ!”
Tần Phong không có ý muốn giả bộ, bắt đầu chủ động tìm kiếm đề tài nói: "Không phải nói di tích Tiên Vương đã bị chia cắt, vì sao những Tiên Quân cùng Tiên Vương kia còn không rời đi?”
“Tin tức của tán tu các ngươi thật đúng là không linh thông!”
Nữ tu không nghi ngờ hắn, mở miệng đáp: "Di tích Tiên Vương này là bị các đại thế lực chia cắt, nhưng trân quý nhất trong đó phải kể đến mười hai Tinh Thần Châu cùng Chúc Dung Hỏa Luyện chi ấn lại rơi vào tay Tần Phong, các thế lực lớn tự nhiên không muốn buông tha khối thịt béo này."
“Không phải chứ!?”
Tần Phong khoa trương kêu lên: "Tần Phong là đệ tử thân truyền duy nhất của Tứ trưởng lão Tiên Minh, nếu những thế lực này dám làm thịt hắn thì còn không phải là chuột làm phụ dâu cho mèo, không muốn sống nữa so?”
“Tần đệ đệ, ngươi còn quá trẻ!”
Một nữ tu hơi lớn tuổi nhìn khuôn mặt đẹp trai của Tần Phong, nhịn không được thấm thía nói: "Ngươi đừng nhìn bề ngoài Tiên giới có vẻ tĩnh lặng, nhưng lại có rất nhiều nơi ánh mặt trời không thể chiếu tới, thân phận của Tần Phong chỉ bảo đảm hắn sống trong ánh mặt trời, nhưng không cách nào cam đoan hắn sẽ sống sót ở trong bóng tối.”
“Thì ra là thế!”
Tần Phong lộ ra vẻ mặt giật mình, thuận thế nói: "Ta nói đường đường là đệ tử thân truyền duy nhất của tứ trưởng lão Tiên Minh, sao lại chật vật như vậy chứ, hóa ra là mang ngọc có tội!”
“Tần đệ đệ, ngươi gặp Tần Phong!?”
Vài nữ tu hơi run rẩy, ngay cả một bên nam tu cũng nhìn qua.
“Đúng vậy!”
Tần Phong làm bộ vô tội nói: "Vừa rồi ta ngoài ý muốn gặp Tần Phong, thấy Tần Phong đang bị thành chủ thành Linh Uyên đuổi giết, cả người đều là máu, vô cùng chật vật.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận