Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 551. Bảo tàng tiền triều

Chương 551. Bảo tàng tiền triều
Mộc Tú liếc mắt nhìn mọi người vui sướng, giống như đang nhìn một đám hề nhảy nhót.
Bọn họ tự cho là không có Tần Phong thì mình chính là hắc mã, nhưng lại không biết mình sớm đã trở thành quân cờ của Tần Phong.
Một khi để Tần Phong ngả bài, chắc chắn sẽ long trời lở đất cũng sẽ phát hiện càn khôn đã định, ta và ngươi đều là trâu ngựa.
“Đi!”
Thất đại kiếm nô vội vàng che chở Nhất Kiếm, muốn thừa dịp lực chú ý mọi người đều ở trên người Tần Phong thì rút lui.
Chỉ là Diệp Thần cũng không cho bọn họ cơ hội này, hai chân mạnh mẽ dùng sức đạp một cái. Dùng tốc độ cực nhanh vọt tới trước người thất đại kiếm nô.
“Không tốt, bày trận!”
Thất đại kiếm nô lập tức thay đổi sắc mặt, rất nhanh rút trường kiếm ra, chiến đầu với Diệp Thần.
Hưu! Hưu! Hưu!
Trong hư không từng đạo tàn ảnh cấp tốc lắc lư, phát ra tiếng phá phong chói tai, từng đạo kiếm quang cũng cấp tốc đâm về những nơi yếu hại của Diệp Thần.
Toàn trường mọi người nhất thời có loại cảm giác không rét mà run, nhưng lại không dám chuyển mặt, sợ sẽ bỏ qua bất kỳ một chi tiết nào.
“Tiểu kỹ điêu trùng cũng dám múa rìu qua mắt thợ!”
Diệp Thần không hề đặt đối phương vào trong mắt, bước chân nhẹ nhàng di chuyển, giống như đang nhàn nhã đi bộ bên trong kiếm khí.
“Thất kiếm hợp nhất!
Thất đại kiếm nô thấy đánh lâu không được, cho nên liền quết đoán sử dụng đại chiêu.
Âm vang!
Bảy đạo kiếm ý bàng bạc điên cuồng khởi động trong thiên địa, nương theo một đạo tiếng kiếm thanh thúy vang vọng khắp thiên địa.
Lúc bảy đạo kiếm khí hoàn toàn hợp nhất, kiếm quang thẳng hướng lên trời, giống như muốn đem phiến thiên địa này vô tình xé rách.
“Vô dụng, các ngươi hôm nay nhất định phải chết!”
Sát khí trong ánh mắt Diệp Thần không hề giảm, lật tay lấy ra một thanh trường thương màu bạc.
Chiến ý trùng thiên giống như chiến thần phụ thể, trường thương màu bạc trong tay cũng bộc phát ra thương ý đâm thủng trời cao.
Năng lượng quanh thân tản mát ra, càng giống như bão giật cấp 27 dời sông lấp biển.
Hưu!
Tiếng phá gió dồn dập vang lên, song phương giống như đột phá tốc độ cực hạn, hung hăng va chạm vào nhau.
Ầm một tiếng!
Tiếng va chạm kim loại chói tai vang lên, mắt thường có thể thấy được gợn sóng khuấy động.
Năng lượng đáng sợ cũng không ngừng ngưng đọng giữa hai người, kình phong càng điên cuồng đánh vào mặt quần chúng ăn dưa khắp bốn phía.
Phanh một tiếng!
Hai vụ va chạm tạo ra năng lượng, như thể bọt khí bị phá vỡ.
Nó bắt đầu điên cuồng công kích, ngoại trừ nhà tư bản thực lực mạnh mẽ ra, thì những người khác vây xem tất cả đều không may mắn thoát khỏi.
Sau vụ nổ, hiện trường gào khóc thảm thiết.
Phanh một tiếng!
Chỉ thấy Diệp Thần không đợi Thất đại kiếm nô có thời gian phản ứng, thân hình quỷ mị xông lên đánh bay Thất đại kiếm nô.
“Đi!”
Khóe miệng của thất đại kiếm nô chảy ra máu tươi, cố gắng mang theo Nhất Kiếm liều mạng rời đi.
“Giết các ngươi như vậy, thật sự quá tiện nghi cho các ngươi!”
Khóe miệng Diệp Thần phác họa ra một nụ cười mỉa mai, cứ như vậy lẳng lặng nhìn đối phương rời đi nhưng lại không có đuổi theo.
Năm đó lý do Danh Kiếm Sơn Trang tiêu diệt hai mười bảy người trong Diệp gia hắn, chính là vì nghe nói tổ tiên Diệp gia có truyền xuống một kiện bảo bối.
Vì bảo bối này bọn họ tiến hành bức cung tàn khốc đối với 27 thành viên trong Diệp gia, nếu không phải lúc ấy thiếu cung chủ Lam Ma cung Vu Lan đi ngang qua, thì phần mộ của hắn chỉ sợ đã cao rồi.
Hiện giờ vương giả hắn trở về báo thù, làm sao có thể để cho cừu nhân ngày xưa chết thoải mái như vậy?!
Lúc này…
Tần Phong rời đi cũng đang hỏi Mộc Tú, về chuyện Danh Kiếm Sơn Trang vì sao diệt Diệp gia.
Mộc Tú trả lời: "Cái này còn phải bắt đầu từ chuyện Long Ngạo Thiên nổi giận vì hồng nhan, nghe nói tiền triều quốc đều bị công phá, hoàng tộc đem bảo vật trong quốc khố chuyển đến một địa phương bí mật để cất giữ, đợi tương lai đông sơn tái khởi, chỉ là sau này sinh vật dị giới thế tới mãnh liệt, người biết chuyện cũng lần lượt ngã xuống, chỉ lưu lại vài tấm bản đồ, trong đó có một tấm bị tổ tiên Diệp gia lấy được, sau khi Diệp Long lên làm thánh tử, vì để đạt sự ủng hộ của Danh Kiếm Sơn Trang. Bọn họ liền đem tin tức bảo đồ này nói cho Danh Kiếm Sơn Trang, cho nên mới có chuyện một mạch Diệp Thần bị diệt.”
“Tiêu chuẩn nhân vật đã bắt đầu!”
Trong lòng Tần Phong lập tức chửi bới, quả nhiên vẫn là công thức quen thuộc.
Tuy nhiên dựa vào kinh nghiệm mười năm làm mọt sách, hắn biết tấm bản đồ kho báu là thật, chuyện tổ tiên Diệp gia đạt được tấm bản đồ cũng là thật, nếu không nhiệm vụ chủ tuyến của Diệp Thần sẽ không có cách nào mở ra.
“Bảo vật!”
Tiểu Bạch nhất thời lấy lại tinh thần, ánh mắt lóe ra hào quang của người ham mê tài lộc.
Từ ba năm trước đi theo Tần Phong ra ngoài nhìn đời, bảo vật bình thường đã không cách nào lọt vào mắt nó, chỉ có loại bảo vật chất đống thành đống này mới có thể làm cho nó kích động.
“Không cần gấp!”
Tần Phong ngồi xe lăn, xoa đầu nhỏ của Tiểu Bạch nói: " Dục tốc bất đạt, bảo tàng này, chúng ta muốn.”
"Ách..."
Mộc Tú cùng Tề Tu Viễn triệt để bó tay, trong lòng cũng âm thầm cầu phúc cho Diệp Thần.
Tuy rằng danh tiếng chiến thần Bắc Cương có thể làm cho các thế lực lớn kinh hãi, nhưng khẳng định không bao gồm loại lão lục vô sỉ Tần Phong này.
“A Di Đà Phật!”
Tam Lộng chắp hai tay lại, điên cuồng ám chỉ: "Bần tăng là người xuất gia không có hứng thứ với bảo tàng, đời này chỉ cần một kiện thần khí của được rồi.”
Tần Phong lần thứ hai không để ý đến Tam Lộng, mở miệng hỏi: "Mộc Tú tiền bối, ngươi có thể tính ra vị trí cụ thể của bảo tàng tiền triều hay không.”
“Cái này..."
Mộc Tú nghĩ nghĩ, mới nói: “Theo lý thuyết loại bảo tàng này hội tụ đông đảo nhân quả chi lực, không phải người có đại khí vận thì không thể có được, nhưng chúng ta bởi vì chủ công mà không dính nhân quả, trên lý thuyết là có thể tính ra, chỉ là lấy tu vi trước mắt, chỉ sợ còn không cách nào tính ra vị trí chính xác."
“Yên tâm, hiện tại vật liệu sung túc!”
Tần Phong nghe xong thì liền hiểu rõ, mở miệng nói: "Ta sẽ mau chóng luyện chế Thái Ất Cửu Cung Bát Quái bàn cho ngươi, để ngươi có thể tính ra vị trí bảo tàng tốt hơn.”
“Đa tạ chủ công!”
Mộc Tú mừng rỡ như điên, kích động liên tục cảm tạ.
Phải biết rằng, Thái Ất Cửu Cung Bát Quái bàn chính là thần khí diễn toán, cũng là một trong mười đại thần khí của Hoang Cổ.
Có được nó không chỉ có thể dò xét thiên cơ, tính toán không thể nghi ngờ, còn có thể ẩn nấp thiên cơ, mạnh mẽ nghịch thiên cải mệnh.
Chỉ là vẫn không rõ tung tích, ngay cả hắn là đệ nhất thần toán Hoang Cổ, cũng không tính ra tung tích của Thái Ất Cửu Cung Bát Quái bàn.
Hiện giờ đệ nhất khí tu Thiên Tư bảng Tần Phong tự mình động thủ, vậy Thái Ất Cửu Cung Bát Quái bàn kia có uy lực chỉ mạnh hơn chứ không kém.
Bạn cần đăng nhập để bình luận