Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1242 - Là bằng hữu của ta, không phải ta



Chương 1242 - Là bằng hữu của ta, không phải ta




Chỉ chốc lát......
Đệ tử Lâm gia liền nhận được tin tức, nhao nhao cầm đan dược chữa thương tới.
“Lâm Uyên tộc đệ, đây là Hồi Xuân đan ta luyện chế!”
“Lâm Uyên tộc đệ bây giờ là Đại Đế, Hồi Xuân Đan của ngươi không được, dùng Đại Hoàn Đan của ta đi!”
"Toàn bộ Lâm gia thế hệ trẻ tuổi, Đại Hoàn Đan do ta luyện là tốt nhất, ăn của ta!"
“Đại Hoàn Đan của ta là do lão tổ ban thưởng, ngươi có thể so với lão tổ!?”
“Quả Đại Hoàn Đan này của ta có thể so sánh, là cực phẩm Đại Hoàn Đan do Tần Hoàng tự tay luyện chế!”
“Không phải chứ? Ngươi lại có Đại Hoàn Đan do Tần Hoàng tự tay luyện chế?”
"Năm đó Tần Hoàng bán đấu giá Lục Vị Đế Vương, tiểu đệ đi theo tham gia náo nhiệt, cơ duyên xảo hợp hạ đấu giá được cái viên cực phẩm này."
“Tần Hoàng không riêng chỉ luyện khí thiên hạ vô song, mà luyện đan cũng không kém!”
“………”
Đệ tử Lâm gia giống như nhìn thấy trân bảo, kích động vây xem cực phẩm đại hoàn đan.
“Đừng nhìn nữa, đừng làm chậm trễ việc Lâm Uyên tộc đệ dùng Đại Hoàn Đan!”
Đệ tử Lâm gia có cực phẩm Đại Hoàn Đan liền lên tiếng răn dạy, vẻ mặt ân cần đưa Đại Hoàn Đan tới trước mặt Uyên tổng.
“Đan dược Tần Phong luyện chế!?”
Uyên tổng nhìn Đại Hoàn Đan trước mắt.
Tuy rằng hắn không có nhiều hiểu biết đối với luyện đan, nhưng nhìn Tần Phong luyện chế Đại Hoàn đan, trong lòng chẳng biết vì sao có loại hoảng hốt khó hiểu, thật giống như có một cái chân đã bước vào cánh cổng địa ngục…
“Hay là thôi đi!”
Uyên tổng cuối cùng vẫn lựa chọn tin tưởng giác quan thứ sáu, lắc đầu cự tuyệt: "Vết thương của ta cũng không nghiêm trọng, tu luyện vài ngày là có thể tự lành.
“Thật sự không có việc gì sao!?”
Mặt mũi Lâm Hào tràn đầy khẩn trương, sợ Uyên tổng xảy ra chuyện.
“Không có việc gì!”
Uyên tổng gật gật đầu khẳng định, ngay sau đó hơi do dự nói: "Thế nhưng ta muốn phiền toái gia chủ một chút, có thể giúp ta tìm một gốc thiên tài địa bảo đoạn chi trọng sinh hay không?”
“Đoạn chi trọng sinh!?”
Lâm Hào thoáng sững sờ, đánh giá Uyên tổng từ trên xuống dưới.
Hiện tại Uyên tổng nhìn qua vô cùng hoàn chỉnh, cũng không có dáng vẻ thiếu tay thiếu chân, nhưng tại sao lại muốn tìm thiên tài địa bảo đoạn chi trọng sinh!?
Chẳng lẽ......
Đệ tử Lâm gia bốn phía cũng tràn đầy nghi hoặc, ánh mắt dừng ở nửa người dưới của Uyên tổng.
Nếu Uyên tổng cần thiên tài địa bảo đoạn chi trùng sinh, mà bản thân hắn lại không thiếu tay thiếu chân, như vậy giải thích duy nhất hình như chính là hắn gãy tuệ căn.
“Không phải ta dùng!”
Uyên tổng cho dù là Tiên Vương cự đầu chuyển thế, cũng chịu không nổi ánh mắt này của mọi người, vội vàng chính trực nói: "Là một bằng hữu của ta cần, cũng là cao thủ cấp Đại Đế.”
“Thì ra là thế!”
Lâm Hào không có truy đến cùng, vỗ ngực nói: "Yên tâm, thiên tài địa bảo này cứ giao cho bổn gia chủ!"
“Đa tạ gia chủ!”
Uyên tổng thở phào nhẹ nhõm, vội vàng ôm quyền cảm ơn Lâm Hào.
"Ta còn có bằng hữu cần trang web!"
Tần Phong cảm ứng được tình huống bên ngoài, lập tức mở ra hình thức châm chọc.
Bất quá hắn cũng không có quá rối rắm Uyên tổng có bằng hữu hay không, mà là phát hiện Nhất Kiếm cùng Lâm Tâm Nhi đang ở phía ngoài cùng.
Từ sau khi Nhất Kiếm nói muốn mua đạo quả là tặng cho Lâm Tâm Nhi, quan hệ của hai người bắt đầu cấp tốc ấm lên, hơn nữa Nhất Kiếm hoa ngôn xảo ngữ, Lâm Tâm Nhi rất nhanh liền rơi vào tay giặc.
"Phụ thân thật là hồ đồ!!:
Lâm Tâm Nhi tức giận nói: "Thiên tài địa bảo có thể giúp đại đế đoạn chi trọng sinh thì đều là bảo vật vô giá, dựa vào cái gì Lâm Uyên nói muốn liền cho hắn!?”
“Tâm nhi, không nên nói như vậy!”
Nhất Kiếm nhanh chóng biến thành nam nhân ấm áp, ôn nhu an ủi: "Lâm Uyên huynh là cao thủ Đại Đế, uy hiếp những thế lực bên ngoài Lâm gia, chỉ là thiên tài địa bảo đoạn chi trùng sinh cũng không tính là gì.”
“Cái gì mà sức uy hiếp chứ!”
Lâm Tâm Nhi cố tình gây sự, tràn đầy khinh bỉ nói: "Bất quá là dựa vào một kiện bảo bối thành tựu vị trí Đại Đế, nếu không có bảo bối này hắn ngay cả cái rắm cũng không phải.”
“Bảo bối gì?”
Nhất Kiếm mặt ngoài rất bình tĩnh, nhưng tim đã sớm treo lên tới cổ họng.
Gã sở dĩ tìm cơ hội tiếp cận Lâm Tâm Nhi, chính là nghe nói Uyên tổng có một hồi tạo hóa cơ duyên, để cho hắn từ liếm cẩu lột xác thành Kiếm Thần hôm nay.
Hiện tại gã rốt cục biết được, cơ duyên này là một kiện bảo bối!
“Ta cũng không biết là bảo bối gì!”
Lâm Tâm Nhi trả lời rất tùy ý: "Chính là lúc trước khi chúng ta tới Lâm gia, nghe được đệ tử Lâm gia yêu cầu Lâm Uyên giao nộp bảo bối, là phụ thân ta gạt bỏ ý kiến của mọi người bảo vệ Lâm Uyên.”
“Là như vậy sao!”
Nhất Kiếm nhìn Uyên tổng, như có điều suy nghĩ.
Ngay cả một liếm cẩu cũng có thể lột xác thành một đời Kiếm Thần, nếu thiên tài kiếm đạo như gã đạt được, chẳng phải là có thể cất cánh lên trời sao?
Hơn nữa hiện tại Uyên tổng còn bị trọng thương, chính là cơ hội tốt để giết người đoạt bảo!
“Tại sao Lâm Tâm Nhi lại ở cùng một chỗ với Nhất Kiếm!?”
Tần Phong bởi vì cách tương đối xa, cho nên không có nghe được hai người đối thoại.
Bất quá căn cứ vào kinh nghiệm mười năm làm mọt sách của hắn, Nhất Kiếm lúc này cực kỳ giống một lòng làm sự nghiệp đại nhân vật phản diện, vì thành công có thể nói là không từ thủ đoạn, dù là hy sinh nhan sắc cũng sẽ không tiếc.
Tin tưởng giữa hắn và Uyên tổng, rất nhanh sẽ bùng nổ xung đột.
Đúng lúc này, hư không xé rách.
Bóng dáng Mộc Tú, Nhâm Hoàn, Tam Lộng đại sư xuất hiện ở phía trên Thiên Tâm Chi Thành.
“Lại là bọn họ!”
Uyên tổng trong lòng không khỏi cảnh giác, hoài nghi có phải Tần Hạo báo cáo hay không.



Bạn cần đăng nhập để bình luận