Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 484. Hoàng đế băng hà

Chương 484. Hoàng đế băng hà
“Đừng để ý trẫm, mau đi thủ hộ long mạch!”
Hoàng đế Đại Hạ gấp gáp không được.
Nếu không phải bây giờ hai chân ông ta đang nhũn ra, thì đã sớm tự mình cầm đao xông lên.
“Phụ hoàng, người trước đừng kích động!”
Thái tử đè nén kích động trong lòng, biết cơ hội của mình đã tới.
Cho dù phụ hoàng hắn có được tu vi đế cấp, nhưng đối mặt với ba ngàn giai lệ trong hậu cung cũng phải bị móc sạch, huống khí vận long mạch bị Lâm Tam chém xuống một đoạn, khiến cho thực lực phụ hoàng hắn giảm đi rất nhiều.
Hơn nữa hiện tại bên cạnh phụ hoàng hắn một hộ vệ cũng không có, tuyệt đối là thời khắc tiếp cận gần ngôi vị hoàng đế nhất từ khi hắn làm Thái tử tới nay.
"Vì một ngày này, không, trẫm đã phải chờ ba ngàn năm!"
Ánh mắt thái tử vốn quan tâm trong nháy mắt trở nên sắc bén, trong tay cũng nhanh chóng xuất hiện hai cây kim dài màu vàng.
Do dự sẽ thua!!
Chỉ thấy Thái tử thừa dịp lực chú ý của hoàng đế Đại Hạ đều tập trung vào long mạch, không chút do dự phát động công kích, nâng hai cây kim dài màu vàng trong tay hung hăng đâm vào ngực Hoàng đế Đại Hạ.
Phốc!!
Trường đinh nhập thể, máu tươi bắn tung tóe!!
Hoàng đế Đại Hạ chỉ cảm thấy ngực truyền đến một trận đau đớn, cúi đầu nhìn thấy hai cây kim dài màu vàng, còn kèm theo một cỗ đau đớn đi thẳng vào sâu trong linh hồn.
“Phệ Nguyên Đinh!!"
Hoàng đế Đại Hạ trên mặt nổi lên một tia hoảng sợ, đưa tay muốn đem rút Phệ Nguyên Đinh ra.
Phải biết rằng, Phệ Nguyên Đinh chính là một loại pháp khí dùng một lần cực kỳ lợi hại, một khi bị nó cắm vào trong cơ thể không chỉ có thể đem các đại huyệt vị toàn thân phong bế, còn có thể đem Nguyên Thần gắt gao vây ở trong cơ thể.
Hơn nữa tạo thành thương tổn mang tính hủy diệt đối với Nguyên Thần, cho dù là cường giả đế cấp cũng chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản.
Chỉ là Thái tử căn bản không cho Hoàng đế Đại Hạ cơ hội rút phệ nguyên đinh ra, hắn lại lấy ra hai cây đâm vào hai vai hoàng đế Đại Hạ, ngay sau đó là xương sườn hai bên, hai tay, hai chân...
Cắm liên tục 18 cây, động tác liền mạch, vừa nhìn đã biết không ít lần luyện tập ở nhà.
“Nghịch tử!!"
Hoàng đế Đại Hạ vừa vội vừa tức, không nghĩ tới Thái tử muốn thí quân.
Chỉ là nghịch tử này quá coi thường cường giả đế cấp, dù cho hiện tại ông ta bị tửu sắc móc sạch thân thể, khí vấn long mạch bị gọt dẫn đến tu vi đại giảm, nhưng đại đế chính là đại đế, tuyệt đối không phải chuẩn đế như hắn có thể giết.
Bang một tiếng!!
Hoàng đế Đại Hạ tát vào ngực Thái tử, trực tiếp đánh bay người ra ngoài mấy chục thước.
"Phốc!!"
Thái tử phun ra một ngụm máu tươi, chỉ cảm thấy ngực đã vỡ vụn.
Phốc một tiếng!!
Ngay khi hoàng đế Đại Hạ chuẩn bị thừa thắng xông lên, phía sau đột nhiên cảm giác được một cỗ đau đớn mãnh liệt.
Khi ông ta khó có thể tin quay đầu nhìn lại, quả nhiên là Quang Thiên cầm Phương Thiên Họa Kích đâm ở sau lưng mình.
Chỉ thấy lúc này Quang Thiên cùng hình tượng chó xù lông lấy lòng chủ nhân trước kia đã biến mất, hắn lúc này ánh mắt sắc bén, uy phong lẫm lẫm cầm phương thiên họa kích trong tay, quanh thân bắt đầu khởi động khí tức chuẩn đế cảnh.
“Tu La Đồ, ngươi tìm hiểu Tu La Đồ!”
Hoàng đế Đại Hạ vừa nhìn liền hiểu chuyện gì xảy ra, ngoại trừ tìm hiểu bộ Tu La Đồ kia ra, với tư chất Quang Thiên, căn bản không có khả năng trong thời gian ngắn ngủi vài năm đã đột phá tới Chuẩn Đế cảnh.
“Nhi thần, cung tiễn nghĩa phụ thăng thiên!”
Quang Thiên không có ý muốn trả lời, Phương Thiên Họa Kích bộc phát ra hào quang chói mắt.
"Muốn chết!!"
Hoàng đế Đại Hạ không để ý thân thể đau đớn, lại một chưởng vỗ lên người Quang Thiên.
"Phốc!!"
Quang Thiên phun ra một ngụm máu tươi, cũng bay ra xa mấy chục thước.
Cơ hồ cùng một lúc, thái tử trọng thương dựa vào chấp niệm đối với ngôi vị hoàng đế mà đứng lên, cả người cũng phảng phất rơi vào trạng thái điên cuồng nhanh chóng vọt tới, một bàn tay hung hăng đập vào đỉnh đầu của Hoàng đế Đại Hạ.
Năng lượng khủng bố cũng trong nháy mắt xâm nhập vào trong cơ thể, chỉ nghe xương cốt vỡ ra, tiếng kẽo kẹt liên miên không dứt.
"Trẫm sắp kết thúc sao!?"
Hoàng đế Đại Hạ chỉ cảm thấy tầm mắt mơ hồ, trong đầu như có một bộ phim chiếu lại cuộc đời.
Lúc mới kế vị, ông ta hăng hái, vươn lên hùng mạnh, đối nội tích cực chỉnh hợp các đại thế gia, đối ngoại cường thế xuất binh chinh phạt, đem hoàng triều Đại Hạ tiến vào huy hoàng trước nay chưa từng có, Hoang Cổ vạn tộc đều thần phục dưới chân hắn.
Điều đau đầu duy nhất chính là Âm Nguyệt hoàng triều không phục quản giáo, bị ông ta liên tục tiễn đi mấy kỳ Đế Quân, thẳng đến khi Lục Đạo đế quân kế vị quỳ gối trước mặt hắn, thỉnh cầu sắc phong mới coi như chấm dứt.
Đến lúc này danh tiếng Đại Hạ vang vọng hoàn vũ, uy uy của Đại Hạ không ai dám đụng vào.
Cũng từ giờ khắc này, ông ta bắt đầu không để ý tới triều chính, tận tình phóng túng bản thân, thu thập kỳ trân dị bảo của thiên hạ thỏa mãn tư dục, quảng chiêu mỹ nhân thiên hạ vào cung tuyển phi, ngày ngày ngợp trong vàng son, tửu trì nhục lâm.
Chờ ông ta phục hồi tinh thần lại, phát hiện các đại thế gia sớm đã ủng binh tự trọng, muốn nghịch chuyển cục diện thì mới phát hiện bản thân đã bất lực.
Nhưng ông ta có thế nào cũng không nghĩ tới, cuối cùng sẽ chết trong tay Thái tử.
Ôi!!
Long mạch kim long trên hư không tựa như cảm ứng được Hoàng đế Đại Hạ sắp băng hà, không khỏi ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng kêu bi thương, kim quang quanh thân cũng theo đó ảm đạm vài phần.
"Chuyện gì xảy ra!?"
Mọi người cũng cảm nhận được long mạch không giống bình thường, theo bản năng quay đầu nhìn về phía Tử Cấm Thành.
Chỉ thấy Hoàng đế Đại Hạ đã hoàn toàn không còn khí tức nằm trên mặt đất, trên người ngoại trừ cắm mười tám cây phệ nguyên đinh ra, còn có vài vết thương trí mạng xâm nhập tận xương tủy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận