Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 258. Không mang theo ân oán cá nhân

Chương 258. Không mang theo ân oán cá nhân
Vừa rồi Đế Tú mang bọn Tần Phong đi, tính cả Điềm Điềm và Hựu Dung đều bị hắn ta mang đi, hiện tại khắp nơi toàn là chiến đấu, cho nên không biết rõ bọn họ đã đi đến chỗ nào.
"Bị Đế Tú mang đi? Vậy không sao!"
Yến Vân Thập Bát kỵ vội vàng nhìn nhau, trong lòng cũng không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
Hiện tại lý do thế gia và hoàng triều Đại Hạ đoàn kết như thế, hoàn toàn là vì hơn 80 phần trăm tiên tinh trên người Lâm Tam, nói cách khác áp lực đều dồn về bên phía Thần Tú.
Còn Tần Phong cùng Đế Tú, chỉ sợ không có người nào muốn tốn công mà không có kết quả.
Lúc này ——
Tiếng giết chấn thiên, gầm vang không ngừng.
Liên quân thế gia Đại Hạ không ngừng triển khai vây bắt bên phía Thần Tú, thế phải lấy được 80 phần trăm tiên tinh trong tay Lâm Tam.
Lần này bên phía Tần gia có Bát Tổ, Cửu Tổ dẫn đội đến đây, bọn họ đứng trong hư không, yên lặng nhìn chăm chú vào Tần Phong, chỉ cần phát hiện hắn có một chút xíu nguy hiểm liền lập tức xông lên.
Cửu Tổ truyền âm nói: "Đứa nhỏ tiểu Phong này rốt cuộc muốn làm gì đây, tại sao lại ngu xuẩn đến cùng Lâm Tam như vậy, ước định ba năm sau quyết đấu tại đỉnh Tử Cấm, đây không phải tự chui đầu vào lưới sao!?”
Bát Tổ truyền âm nhắc nhở: "Ngươi đừng quên ba năm sau là thời gian quyết đấu của tiểu Hạo cùng nha đầu Lâm gia kia, nơi ước định cũng ở Đế Đô.”
Cửu Tổ giật mình, truyền âm: "Ngươi nói đứa nhỏ tiểu Phong này đang cố ý sao, hắn sợ Hoàng tộc nhìn thấy Tiểu Hạo một lần nữa quật khởi thì xuống tay với nó, cho nên muốn tự mình lôi kéo sự chú ý của hoàng tộc, để tiểu Hạo toàn thân trở ra!?”
Bát Tổ không khỏi cảm động, tiếp tục truyền âm: “Lão phu không tin đứa nhỏ này, ngay cả đỉnh Tử Cẩm cũng không biết rõ, cho nên chỉ có một lời giải thích, mới giải thích rõ ràng tại sao hắn phải làm như vậy.”
"Huynh đệ tình thâm a!"
Cửu Tổ cực lực khống chế bản thân, không để nước mắt chảy xuống.
Tần gia bọn họ đã nợ đứa nhỏ này rất nhiều, đứa bé tám tuổi nhà người ta còn đang nũng nịu trong ngực mẫu thân thì hắn đã gánh vác kỳ vọng của cả gia tộc, một mình lưu lạc bên ngoài.
Không ai có thể thành công một cách tình cờ!
Từ thực lực mà Tần Phong biểu hiện ra hôm nay, có thể tưởng tượng bảy năm qua hắn đã chịu bao nhiêu khổ cực, đổ bao nhiêu mồ hôi và máu.
Bây giờ hắn càng không tiếc thân mình để hãm vào trong tuyệt cảnh, bảo vệ đệ đệ Tần Hạo được an toàn.
“Huynh đệ tình thâm như thế, đúng là khiến người ta cảm động!”
Nội tâm Bát tổ cũng không có ngôn ngữ nào có thể hình dung được cảm xúc bây giờ.
Vừa rồi ông ta đã nhận được tin tức do Tần gia truyền đến, biết rõ Tần Phong đã ra tay cứu đệ tử Tần gia ở bên trong bí cảnh Côn Luân, cũng biết rõ viên đạo quả của Tần Hạo là cướp được từ trong tay Tần Phong.
Nếu như đoán không sai thì Tần Phong đã cố ý thả của, để Tần Hạo có cơ hội cướp được viên đạo quả kia.
Một tên đệ tử Tần gia bắt đầu sốt ruột, hỏi: “Bát Tổ, Cửu Tổ, phản đồ Tần Phong đã chạy mất, chúng ta còn không mau đuổi theo!”
Lúc này ——
Bát Tổ, Cửu Tổ nghĩ đến chuyện Tần Phong phải lang thang bên ngoài đều là do hoàng tộc Đại Hạ ban tặng, thế nhưng hiện tại bọn họ không biểu hiện ra bên ngoài, mà chỉ có thể nén toàn bộ lửa giận xuống. Tuy nhiên ai biết bây giờ lại có một tên muốn bị ăn mắng tự tìm đến cửa.
"Đuổi theo? Đuổi theo gia gia ngươi!”
Cửu Tổ trực tiếp gõ vào đầu hắn, khiển trách: "Tần Phong quan trọng hay tiên tinh quan trọng hơn?!”
“Ngươi là gia gia của ta!!”
Người này đã tu luyện ngàn năm, râu tóc đều bạc trắng, bây giờ lại bị Cửu Tổ quở trách trước mặt người khác, thế nhưng hắn cũng chỉ có thể ngậm lấy nước mắt yên lặng chịu đựng.
Bộp một tiếng!!
Bát Tổ lại gõ thêm một cái, làm bộ không mang theo ân oán cá nhân mà khiển trách: “Tiên tinh có thể liên qua đến tương lai ngàn năm của Tần gia, còn Tần Phong có thể liên quan bao nhiêu năm, cái gì nhẹ, cái gì nặng, ngươi không biết rõ sao!?”
"Ô ô, ta biết rõ lão tổ tông!!"
Lão đầu ngàn tuổi che mặt thút thít, ủy khuất như đứa bé.
Sướng rồi!
Tâm tình của Bát tổ, Cửu tổ lập tức vui vẻ, nhìn theo phương hướng chạy trốn của Tần Phong.
Đế Tú đã mang theo bọn người Tần Phong bỏ chạy rất xa, cũng không có đuổi theo bọn hắn, tất cả đều đang bận rộn tấn công Thần Tú.
"Nhiều người như vậy vây công ta, nhất định là ghen ghét ta!"
Đế Tú quay đầu nhìn liên minh thế gia Đại Hạ đã bị bỏ lại phía sau, một khắc cũng không dám dừng lại, cấp tốc mang bọn người Tần Phòng rời đi, chỉ có trở về Âm Nguyệt hoàng triều thì bọn hắn mới tính chân chính an toàn.
Lúc này ——
Lục Đạo Đế Quân ỏ trong cung điện, một phần khẩn cấp tình báo được đưa tới.
Trên đó viết Hoàng tộc Đại Hạ vì tranh đoạt Lâm Tam, xuất động liên quân mười mấy vạn thế gia, thề phải bắt bằng được Lâm Tam.
"Tốt, quá tốt rồi!"
Lục Đạo Đế Quân mừng rỡ như điên, nói: "Hoàng đế Đại Hạ lập tức điều đi nhiều tinh nhuệ đi vây bắt Lâm Tam như vậy, nội bộ nhất định trống rỗng, đây chíng là thời cơ tốt để chúng ta tiến công.”
Nguyệt Thần nhíu mày, nói: “Đúng là nội bộ của Đại Hạ sẽ bị trống rỗng, nhưng vấn đề nếu như bọn hắn bắt được Lâm Tam, ép hỏi ra tung tích tiên tinh, vậy ngày sau Âm Nguyệt hoàng triều chúng ta coi như gặp phiền toái."
Lục Đạo Đế Quân hỏi ngược lại: "Nếu như chúng ta không động thủ, Hoàng tộc Đại Hạ cũng ép hỏi ra tung tích tiên tinh, ngươi cảm thấy hoàng triều Đại Hạ sẽ bỏ qua cho chúng ta sao!?"
"Chúng ta nguyện ý thề chết cũng đi theo Đế Quân!"
Đám người toàn trường lập tức thực tỉnh, hành đại lễ nguyên ý chiến một trận.
Vẻ mặt của Lục Đạo Đế Quân cực kỳ nghiêm túc, nói: "Binh quý thần tốc, một kích toàn lực, trực đảo hoàng long!"
"Vâng!!"
Đám người dứt khoát hạ lệnh chuẩn bị, cỗ máy chiến tranh khổng lồ bắt đầu vận hành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận