Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 931 - Vạn Ma tông



Chương 931 - Vạn Ma tông




"Các vị ái khanh..."
Tần Phong từ trên long ỷ đứng lên, cao giọng nói: "Phản quân hai bên hiện tại chiếm cứ ở phụ cận đế đô Âm Nguyệt hoàng triều, trẫm quyết định ngự giá thân chinh, tự mình suất lĩnh đại quân đi thảo phạt, trận chiến này vừa phân cao thấp, cũng quyết sinh tử, một trận quyết càn khôn!!”
“Trận đầu tiên đã quyết chiến!?"
Toàn trường mọi người lập tức cảm thấy có chuyện không tốt.
Tuy rằng thế lực khắp nơi đều xuất ra gia sản ủng hộ Tần Phong, nhưng muốn một hơi ăn tươi nuốt hết quân chủ lực của hai đại hoàng triều, có phải là người si nói mộng hay không!?
“Ngô Hoàng Thánh Minh!”
Đám người Mộc Tú biết chân tướng, nhao nhao quỳ xuống tỏ vẻ khẳng định.
Thánh Minh!?
Thánh Minh cái rắm!
Toàn trường mọi người cảm thấy lo lắng, bắt đầu hối hận ủng hộ Tần Phong đăng cơ.
Tuy rằng Tần Phong thiên phú vô song, giá trị vũ lực đứng đầu thiên hạ, nhưng lại là một thanh niên 23 tuổi, bất kể là tâm tính, hay là kinh nghiệm rõ ràng đều chưa thành thục.
Sợ người trẻ tuổi chỉ huy mù quáng, chôn vùi gia sản của họ.
"Xuất phát!!"
Tần Phong căn bản không cho mọi người cơ hội mở miệng cự tuyệt, nhảy lên Thần Phong Chu mang theo mọi người chậm rãi rời đi.
"Rốt cục đi rồi!!"
Võ Lăng Thánh Chủ thở phào nhẹ nhõm, sợ Tần Phong sẽ muốn ở lại đây lâu dài.
Tuy nhiên dù sao Tần Phong cũng xuất phát từ Võ Lăng Thánh Địa các nàng, cho nên vẫn phải phái mấy trăm đệ tử Quy Nhất Cảnh, mấy Ngàn Phiêu Miểu Cảnh đi hỗ trợ.
Tuy rằng nhân số không nhiều lắm, nhưng đều là chiến lực cao cấp!
"Chuyện đi lần này của Tần Phong, thiên hạ phúc hay họa cũng khó lường!”
Các vị trưởng lão nhìn Thần Phong Chu đi xa, cảm thấy lo lắng, sợ Tần Phong động lực làm thánh quân.
Cũng đang tự hỏi có nên đầu tư vào sở thích của mình hay không, tặng cho hắn một ít nữ đệ tử biết khiêu vũ.
Mặc dù trái đạo đức, nhưng có thể bảo vệ thiên hạ thái bình!
Trên đường đi ——
Đội ngũ của Tần Phong không ngừng lớn mạnh.
Tuy rằng người đứng đầu khắp nơi cảm thấy lo lắng, nhưng cũng không có ý muốn đổi ý, nhao nhao phái người về nhà thông báo, đem binh mã hứa hẹn mang đến đầy đủ.
Thời gian ngắn ngủi mấy ngày, liền hội tụ mấy trăm vạn đại quân!
“Ðồng nội đầy xương trắng, nghìn dặm không nghe tiếng gà!”
Tần Phong đứng ở mũi thuyền Thần Phong Chu, phía dưới là một mảnh đất hoang vu, không nhìn thấy một bóng người, chỉ có bạch cốt đầy đất, thậm chí ngay cả tiếng gà gáy cũng không có.
"Cái này..."
Tần Hạo lộ ra thần sắc thương cảm.
Cho dù mặt trời treo cao cũng có thể cảm nhận được lưng phát lạnh, cũng không thể tin được Hoang Cổ lại biến thành địa ngục nhân gian như thế.
"Cơ hội tốt!!"
Tần Phong liếc mắt nhìn mấy trăm vạn đại quân phía sau, lập tức bi thương khóc nói: "Đều là lỗi của trẫm, nếu trẫm sớm nghe theo lời các vị ái khanh đăng cơ xưng đế, dân chúng làm sao có thể gặp kiếp nạn này!?”
“Bệ hạ nhân nghĩa!”
Mấy trăm vạn đại quân nhao nhao giơ ngón tay cái lên.
Bọn họ có thể nhìn ra Tần Phong quả thật giống như trong lời đồn, là một vị vua nhân nghĩa trọng tình trọng nghĩa, yêu dân như con, khoảng cách với bọn họ lập tức kéo ngắn.
"Ách..."
Khóe mắt đám người Mộc Tú co rút, thật sự rất muốn lớn tiếng hỏi một câu.
Vì sao Hoang Cổ biến thành bộ dáng này, trong lòng ngươi cũng không có chút bức bách sao!?
"Các vị ái khanh..."
Tần Phong quay đầu hỏi: "Các ngươi cũng không có gì muốn nói sao!?”
“Ách..."
Đám người Mộc Tú nhanh chóng vận chuyển đại não, tự hỏi nên lừa gạt như thế nào.
“Bệ hạ!”
Tề Tu Viễn không chút hoang mang đứng ra, ôm quyền nói: "Thần là võ tướng, không giỏi ngôn từ!”
“Ta cũng vậy!”
Đám người Mộc Tú lập tức học theo, bộ dáng đều không giỏi ngôn từ.
"Phải không!?"
Tần Phong nghi hoặc đánh giá mấy người, luôn cảm thấy bọn họ có chuyện muốn nói.
"Bệ hạ!!"
Mộc Tú không chịu nổi áp lực, mở đề tài nói: "Thần thấy những người này cũng không phải chết vì chiến loạn, mà là chết vì ma tu tàn ác, căn cứ theo suy diễn của thần, tổng bộ Vạn Ma tông đang ở gần đây.”
“Vạn Ma Tông!?"
Vẻ mặt Tần Phong không khỏi sửng sốt, cùng Vạn Ma Tông xem như là lão bằng hữu.
Lúc trở về Hợp Hoan Tông cầu hôn, còn gặp tông chủ của các nàng.
Tuy nhiên lúc đó hắn chỉ mới có tu vi Quy Nhất cảnh, không cẩn thận liền để cho đối phương chạy mất, cũng không nghĩ tới song phương nhanh như vậy liền gặp nhau.
"Ma tu, người người đều có thể tru diệt!!”
Trong ánh mắt Tần Hạo tràn đầy hỏa diễm phẫn nộ, thuộc tính chính nghĩa trong hào quang trong nháy mắt được kích hoạt.
“Gia hỏa này, thiên tuyển chi tử quả nhiên không nói đạo lý!”
Tần Phong liếc mắt nhìn nhị đệ, cả người lập tức không tốt.
Nếu hắn nhớ không lầm, tông chủ Vạn Ma tông kia, trong tay hẳn là có một đạo Tiên Thiên Thần Lôi chưa luyện hóa.
Bây giờ nhìn biểu tình muốn đánh chết người ta của nhị đệ, chính mình khẳng định ngăn không được y, cũng không cách nào ngăn cản y giết xong Boos liền đoạt Tiên Thiên Thần Lôi.
"Ca!!"
Trong ánh mắt Tần Hạo tràn đầy vẻ quẩn cường, một biểu tình ta muốn diệt Vạn Ma Tông.
“Thật không có biện pháp với ngươi!”
Tần Phong thật sự là không đành lòng cự tuyệt.
Cũng vừa vặn muốn nhìn xem hiệu quả của buff Hợp Tung Liên Hoành, có thể tăng lên sức chiến đấu của đại quân lên gấp mười lần, từ sau khi rút ra, còn chưa sử dụng qua.
“Sắp khai chiến rồi!!"
Tiểu Bạch lập tức đứng lên, nhảy lên cánh buồm, hung dữ nói: " Thương thiên đã chết, Tần Phong đương lập, ở tuổi của thỏ ta, thiên hạ đại cát. . ."
"Ừm!?"
Tần Phong không khỏi sửng sốt, cảm giác con thỏ này có phản cốt.
Nó sẽ không giống như Trương thiên sư, cho hắn một cái khăn vàng khởi nghĩa chứ!?
"Vì vinh quang của Đại Tần!!"
Tần Hạo giơ cao miêu miêu chùy trong tay, lôi đình vô tận xông thẳng lên trời.
Ầm ầm!!
Trên bầu trời nhất thời sấm chớp đùng đùng, xua tan khí âm trầm trong thiên địa.
"Vì vinh quang của Đại Tần!!"
Mấy trăm vạn đại quân cũng đồng thanh hô to.
Có lẽ bọn họ đến từ các thế lực khác nhau, cũng có mục đích riêng, nhưng chuyện giết ma tu này lại nhất trí.
“Rốt cục đến phiên quốc công xuất hiện!”
Mộc Tú hưng phấn xoa tay, chuẩn bị vọt vào cạc cạc loạn sát.



Bạn cần đăng nhập để bình luận