Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 371. Pháp Khí Đại Pháo

Chương 371. Pháp Khí Đại Pháo
Kết thúc trận chiến.
Tần Phong không có vội vã quay về đại quân doanh để báo cáo, mà là chỉnh đốn lại một ngàn Bạch Bào quân và tù binh.
Mặc dụ trận dạ tập này vô cùng thành công, cũng không có ai hi sinh, nhưng lại có hơn trăm người bị trọng thương, những người khác hoặc ít hoặc nhiều cũng chịu vài vết thương nhẹ.
“Phân phát đan dược trị thương này ra đi!”
Tần Phong tìm được mấy chiếc nhẫn trữ vật từ trên người Thục Vương, cũng lấy đan dược trị thương ở bên trong, đưa cho Thiên Quân, Vạn Mã.
"Vâng, lão đại!"
Thiên Quân, Vạn Mã hai người không dám chần chờ, nhanh chóng đem đan dược phân phát xuống dưới.
“Có rất nhiều vật tư!”
Tần Phong lại xem xét những vật khác bên trong nhẫn trữ vật.
Chỉ thấy vật tư bên trong vô cùng phong phú, linh thạch cực phẩm đếm không hết, có trên trăm vạn đan dược trị thương, vũ khí, khôi giáp, còn có hơn trăm vạn cung nỏ cũng trăm vạn vũ tiễn.
Khác với cung nỏ mà phàm nhân sử dụng, đây là vũ khí lợi hại của Đại Hạ hoàng triều, Phá Thiên cường nỏ.
Nó được luyện khí đại sư sử dụng vật liệu đặc thù, tỉ mỉ chế tạo thành, đẳng cấp đạt đến pháp khí đặc cấp.
Nó không chỉ có thể dễ dàng xuyên thủng hàng phòng ngự của thiên tông cảnh, mà ngay cả Nguyên Đan cảnh cũng khó có thể toàn thân trở ra khi đối mặt với một vòng cường nỗ tề xạ.
Chỉ là rèn ra loại Phá Thiên cường nỏ này cần thời gian và công sức, không thể trang bị cho toàn bộ đại quân, chỉ có quân đội tinh nhuệ của Đại Hạ mới có thể sử dụng, hiện tại tất cả đều đã nằm trong tay hắn.
"Ồ!"
Tần Phong đột nhiên sửng sốt, lấy ra một thứ vừa to vừa đen kịt ở bên trong nhẫn trữ vật.
Cẩn thận nghiên cứu một hồi mới phát hiện, đây chính là đại pháo.
Không giống với đại pháo lắp đầy hỏa dược mà hắn biết, đại pháo này là do luyện khí sư chế tạo, mặc dù nhìn giống như pháo, nhưng bên trong chứa đầy linh thạch, có thể chuyển hóa thành năng lượng và bắn ra ngoài.
"Đây là cái gì!?"
Tiểu Bạch hiếu kì nhảy lên đại pháo, đưa cái đầu nhìn vào bên trong ống pháo.
Những người khác cũng bị vật to lớn đen sì này hấp dẫn, nhao nhao chạy tới vây xem, nhưng do thời đại có hạn nên nhìn một hồi cũng không biết đây là thứ gì.
"Cái kia không phải là. . ."
Nam Phong Công chúa vừa nhìn thấy vật này thì sửng sốt ngay tại chỗ, không ngờ Đại Hạ thật sự nghiên cứu ra đại pháo.
Sau khi Phương Trường đến Đại Hạ, ngoài trừ dâng lên phương pháp làm suy yếu thế gia, mà còn tiến hành cải cách hiệu quả của vũ khí, muốn dùng vũ khí nóng để kết thúc thời đại thống trị của vũ khí lạnh.
Chỉ là áp dụng hỏa dược chế tạo ra đại pháo uy lực có hạn, không thể gây ra sát thương lớn đối với người tu luyện, nhưng tầm bắn của đại pháo lại khiến bọn họ chấn động.
Cuối cùng quyết định đem đại pháo luyện chế thành pháp khí, tăng cường tầm bắn cùng uy lực của nó.
Tuy nhiên việc luyện chế pháp khí đại pháo vô cùng khó khăn, mất ròng rã tám năm mới có thể luyện ra năm chiếc, lần này mang đến tiền tuyến chính là vì thử pháo, xem có thể đưa vào sản xuất quy mô lớn hay không.
"Nói, đây là đồ vật gì!?"
Vu Lan rút trường kiếm ra, tiến lên bức cung Thục Vương đã bị bắt làm tù binh.
"Hừ!"
Thục Vương quay đầu hừ lạnh một tiếng, thề sống chết cũng không phản quốc.
"Lợi hại, lợi hại, thế mà có thể nghiên cứu ra đại pháo!”
Tần Phong ở một bên kinh ngạc nói.
Mặc dù năm cỗ pháp khí đại pháo này được luyện chế rất thô ráp, nhưng nó đúng là pháo có đủ các loại tác dụng như tầm bắn xa, phạm vi lớn, lực sát thương mạnh.
Đặc biệt làm một người xuyên không có thiên phú luyện chế vũ khí, cỗ đại pháo này đã trực tiếp mở ra một cánh cửa cho hắn.
Hoàn toàn có thể coi đây là cơ sở, tăng cường uy lực cho pháp khí đại pháo.
"Tại sao ngươi biết nó gọi là pháo!?"
Sắc mắt của Nam Phong công chúa và Thục vương đều biến đổi, không hiểu tại sao Tần Phong biết rõ đó là pháp khí đại pháo.
Phải biết, pháp khí đại pháo là cơ mật của hoàng tộc Đại Hạ, đừng nói người bên ngoài như Tần Phong mà ngay cả nội bộ Hoàng tộc cũng chỉ có hơn mười người biết rõ.
Tần Phong hoàn toàn không có ý giải đáp, hắn chỉ muốn tìm nơi để thử bắn mấy quả pháo.
Đồng thời, hắn cũng lệnh cho Thiên Quân, Vạn Mã đi đoạt bội kiếm của đám con cháu Hoàng tộc.
Mặc dù thực lực của đám rác rưởi này chẳng ra sao cả, nhưng bội kiếm của bọn hắn đều là hàng cao cấp khó gặp.
Sau khi đặt nó vào hộp kiếm vô tận thì có thể phong đại sức mạnh của kiếm.
Lúc này ——
Mộc Tú đang một mình trốn ở trong sơn cốc.
Từ khi Lâm Hào bắt ép hắn ta nói ra tung tích của hơn 80 phần trăm tiên tinh, tất cả các đại thế lực Hoang Cổ thật giống như phát hiện ra đại lục mới.
Dù hắn đã nói ra câu không có lửa thì sao có khói, thì bọn họ vẫn không có ý định bỏ qua cho mình, nhất định phải bắt hắn để hỏi rõ câu không có lửa thì sao có khói là ý gì.
Nói đùa!
Hắn chỉ mới nói ra mấy chữ không có lửa thì sao có khói thì đã bị lôi phạt đến xém mất mạng, nếu thật sự giải đáp giúp bọn họ thì hắn còn đường sống sao!?
Không có biện pháp!
Hắn chỉ có thể trốn ở nơi chiến trường nguy hiểm, hiện tại chỉ có nơi này là tất cả các đại thế lực Hoang Cổ không dám tùy tiện đến.
“Để xem, hôm nay ta có gặp nguy hiểm gì không!?”
Mộc Tú lấy ra cần câu cơm của mình, mỗi ngày một quẻ xem bản thân có gặp nguy hiểm hay không.
Soạt một tiếng!
Trong mai rùa rơi ra mấy đồng tiền, khiến cho thần sắc Mộc Tú đại biến.
Lần thứ ba!
Hắn đã là lần thứ ba gặp được loại quẻ tượng này!
Cây có mọc thành rừng, gió vẫn thổi bật rễ!
"Tại họa đang ở gần đây!?”
Mộc Tú luống cuống, vội vàng ngẩng đầu nhìn chung quanh.
Chỉ thấy Thần Phong thuyền đang bồng bềnh giữa không trung, Tần Phong đứng ở đầu thuyền, bố trí pháp khí đại pháo, nhắm chuẩn vào sơn cốc trước mặt, chuẩn bị nã pháo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận