Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1308 - Rút lui



Chương 1308 - Rút lui




“Cái này......”
Hữu Dung cũng không phải lần đầu tiên mở bệnh án giả, mở miệng nói: "Bệ hạ tuy rằng chặt đứt gông xiềng của thiên đạo, nhưng thiên đạo cũng có một bộ phận lực lượng còn sót lại tiến vào trong cơ thể bệ hạ, vừa rồi bệ hạ chỉ là tạm thời áp chế, cho nên nhìn về giống như người bình thường, hiện tại bệ hạ cần tĩnh dưỡng thật tốt mới được."
“Tĩnh dưỡng?”
Vu Lan và Tử Diên nhìn nhau, vẫn muốn cắn chết đối phương.
Bất quá nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của Tần Phong, cùng với hơi thở yếu ớt, cuối cùng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lựa chọn tạm thời đình chiến.
“Các ái phi, trẫm không sao!”
Tần Phong thấy song phương tạm thời đình chiến, từ từ tỉnh lại nói: "Các ngươi đều đi tu luyện trước đi, để Hồng Hạnh một mình ở lại chiếu cố trẫm là được.”
“Ta!?”
Hồng Hạnh lập tức bối rối.
Để cho nàng chém người thì một chút vấn đề đều không có, phàm là do dự một giây đều là không tôn kính đối với bệ hạ, nhưng nếu để cho nàng chiếu cố người, thần thiếp thật sự làm không được!!
“Hừ!”
Vu Lan cùng Tử Diên thấy Tần Phong mở miệng, hừ lạnh một tiếng đều tự xoay người rời đi.
“Bệ hạ, thần thiếp cáo lui!”
Tiểu Hương Phi vội vàng hành lễ, sau đó cung kính lui ra.
“Bệ hạ!”
Điềm Điềm không vui bĩu cái miệng nhỏ nhắn, cuối cùng rất không tình nguyện rời đi.
Mà sau khi chúng nữ toàn bộ đi rồi, Tần Phong lập tức sinh long hoạt hổ.
“Cái này......”
Hồng Hạnh lập tức ý thức được không đúng, nhưng muốn chạy đã không còn kịp rồi......
Thiên Tâm Chi Thành, chiến đấu tiếp tục.
Chỉ thấy Uyên tổng liên tục bại lui, căn bản có thể ngăn chặn Tần Hạo.
Không chỉ vì Âm Dương Ngư ngọc bội bị Tần Phong mạnh mẽ cắt đứt, mà càng vì hắn vừa mới bệnh nặng mới khỏi, thân thể chưa có hoàn toàn khôi phục lại.
“Đáng chết!!”
Sắc mắt Uyên tổng rất không tốt, lại phát hiện Tần Hạo càng đánh càng hưng phấn.
Rõ ràng là xem hắn thành đồ vật luyện tập, không ngừng hoàn thiện kinh nghiệm chiến đấu của chính mình, thực lực cũng từ từ tăng lên, để cho hắn dần dần cảm nhận được áp lực.
“Tiếp tục!”
Sự hưng phấn trong mắt Tần Hạo căn bản không thể che giấu, xông lên tiếp tục triền đấu với Uyên tổng.
Không còn cách nào khác!!
Tuy rằng y có được thiên phú khủng bố trấn áp vạn cổ, nhưng lại có một yêu nghiệt ca ca trấn áp Chư Thiên, mặc kệ y cố gắng như thế nào đều không thể nhìn thấy bóng lưng.
Hiện tại thật vất vả gặp được một đối thủ xứng tầm, tự nhiên muốn xông lên phía trước đánh một trận thống khoái, giống như quái thú bị áp chế đã lâu, cuối cùng cũng gặp được tiểu la lỵ tơ trắng đuôi ngựa.
Không chỉ để cho thiếu niên nhiệt huyết sôi trào, còn tìm được lòng tin đã mất từ lâu!
Ầm ầm!!
Một lần nữa hai bên trùng trùng điệp điệp va chạm vào nhua, hư không lập tức chấn động kịch liệt, còn nương theo một cỗ năng lượng gió lốc khủng bố thổi quét bốn phương tám hướng.
"Đánh như vậy không có ý nghĩa!"
Uyên tổng bị đánh liên tục lui về phía sau, cũng nhanh chóng phân tích lợi hại.
Hiện tại Âm Dương Ngư ngọc bội chậm chạp không khởi động, chính mình muốn đánh bại Tần Hạo giết Lâm Tâm Nhi căn bản không có khả năng, ngược lại sẽ trở thành một khối đá mài đao trên đường giúp y trở nên mạnh mẽ.
Đúng lúc này, hư không chấn động.
Chỉ thấy ba người Mộc Tú, Nhâm Hoàn, Tam Lộng đại sư nhận được mệnh lệnh của Tần Phong, xé mở hư không xuất hiện trên bầu trời Thiên Tâm Chi Thành, chuẩn bị sung công toàn bộ di sản của Lâm gia.
“Không tốt!”
Nhìn thấy lại tới 2,1 đại đế, Uyên tổng trong nháy mắt liền ra lựa chọn.
Chỉ thấy hắn không cam lòng nhìn Lâm Tâm Nhi, sau đó hóa thành một đạo kiếm quang cấp tốc rời đi.
“Chạy rồi?!”
Tần Hạo nhíu mày, không đuổi theo.
Tuy rằng Uyên tổng có thế lực ngang nhau với y, nhưng nếu đối phương một lòng đi, mình cũng không có thực lực giữ hắn lại.
“A di đà phật!”
Tam Lộng đại sư chắp tay trước ngực nói: "Chúng ta nên lên sân khấu rồi!”
“Ai!!”
Mộc Tú nhịn không được thở dài nói: "Kỳ thật Vũ An Quân vẫn là rất tốt, nhưng hắn chọn sai đường, nhất định phải lấy gia tộc làm căn cơ phát triển, vi phạm lý niệm của bệ hạ.”
“Không hiểu!”
Nhâm Hoàn mở miệng nói: "Bất quá nể tình mọi người quen biết một hồi, bản quan sẽ tự tay giải quyết chuyện Lâm gia.”
“Đừng dài dòng nữa, mau xét nhà!”
Tam Lộng đại sư đã chờ không kịp, lập tức lớn tiếng quát: "Lâm gia lão tổ, các ngươi sát hại Vũ An Quân của Đại Tần, ý đồ mưu phản, có biết tội không!?"
“Mưu phản!?”
Lâm gia lão tổ trong lòng kinh hãi, vội vàng mở miệng giải thích: "Quốc sư lời này từ đâu nói lên? vừa rồi tất cả mọi người đều thấy là Lâm Uyên giết Lâm Hào, không có quan hệ với Lâm gia chúng ta?”
“Không liên quan?”
Mộc Tú lạnh lùng nói: "Lâm Uyên xuất thân từ Lâm gia ngươi, ngươi lại dám nói không liên quan đến các ngươi?”
“Quốc công!”
Lâm gia lão tổ lấy lại bình tĩnh nói: "Lâm Uyên phản bội Lâm gia, mọi người đều biết, Thiên Tâm chi thành tách ra khỏi Lâm gia cũng công bố thiên hạ, bọn họ báo thù lẫn nhau thì có quan hệ gì tới chúng ta?”
“Nói cũng rõ ràng!”
Tam Lộng đại sư vội vàng đứng ở điểm cao đạo đức, nói: "Nhưng ngươi đầu tiên phải là công dân Đại Tần ta đúng không? Vừa nãy lại trơ mắt nhìn Võ An Quân bị giết, ngươi còn dám nói Lâm gia vô tội!?"
“Ta......”
Lâm gia lão tổ nhất thời liền nóng nảy.
Lão coi như ngu xuẩn cũng nhìn ra, đây là sống chết cũng muốn cho Lâm gia bọn họ một cái tội danh, mượn cơ hội diệt trừ Lâm gia bọn họ.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ ngăn chặn thiên tuyển chi tử cấp truyền thuyết báo thù, khiến cho hắn không cách nào suy nghĩ thông suốt, đạt được 50 vạn điểm nhân vật phản diện!!"
"Leng keng, chúc mừng túc chủ khi dễ nốt chu sa của thiên tuyển chi tử cấp truyền thuyết, đã đạt hạn mức tối đa của hôm nay, nhận 200 vạn điểm nhân vật phản diện!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận