Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1346 - Giết gà dọa khỉ



Chương 1346 - Giết gà dọa khỉ




“Ai!”
Tần Phong không nhịn được thở dài một tiếng, đột nhiên hiểu được Tâm Nhan tiểu thư.
Hắn không muốn vào triều, nhưng hoàn cảnh lại ép buộc hắn, cứng rắn tụ cùng một chỗ quả thật sẽ không hạnh phúc!
“Hả!?”
Tâm Nhan tiểu thư không khỏi sửng sốt, phát hiện Tần Phong đã buông lỏng bản thân.
Ngay sau đó liền nhìn thấy Tần Phong đem binh khí tịch thu được, cùng với vật liệu quý hiếm, xoay người ngồi xếp bằng lấy ra đồng tiền sống một ngày bằng một năm cùng Tử Tiêu Âm Dương Đỉnh, bắt đầu luyện khí.
“Tiểu thư, gặp được người thật tốt quá!”
Trân Trân, Liên Liên, Ái Ái vội vàng tiến lên, kích động ôm Tâm Nhan tiểu thư.
Bất quá lúc này Tâm Nhan tiểu thư cũng không có vui sướng chủ tớ gặp nhau, ngược lại vô cùng tức giận vì sao Tần Phong lại thắng xe vào thời điểm cuối cùng.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ câu dẫn người yêu của thiên tuyển chi tử, khiến nàng động tâm, thu được 30 vạn điểm phản diện.”
“Đây là muốn cự tuyệt nhưng lại ra vẻ hoàn nghênh!?”
Tần Phong không để ý tới Tâm Nhan tiểu thư, bấm quyết phóng ra ba đại thần hỏa.
Chỉ thấy tam đại thần hỏa dung hợp thành một đầu hỏa long màu trắng, bao vây Tử Tiêu Âm Dương đỉnh lại, ngay sau đó từ binh khí thu hồi từ thiên hạ, từng kiện ném vào trong đỉnh lô.
Hình ảnh vừa chuyển, Bồng Lai tiên sơn.
Chín vị lão tổ Tần gia ngồi trên đỉnh núi, phía dưới là mấy trăm vị cao tầng của Tần gia.
Ngoại trừ cha ruột của Tần Phong, Tần Thiên, ông nội, Tần Kiên ra, thì ngay cả Nhị Đại gia Tần Cường cũng ở trong đó, đang thương thảo có nên ra tay trấn áp Tần Hạo hay không.
“Nhất định phải trấn áp!”
Tần Cường lập tức dẫn đầu nhảy ra.
Mặc dù Tần Phong cho ông ta rất nhiều heo mẹ cũng điên cuồng, chính mình cũng tìm không ít muội tử trẻ tuổi cống hiến cho Tần gia, nhưng ông thủy chung không quên được sự thật cháu trai Tần Uy bị Tần Hạo giết chết.
“Các ngươi thì sao?”
Thập tổ Tần gia không trả lời, quay đầu nhìn về phía những người khác.
“Cha, cái này còn cần hỏi gì nữa?”
Tần Cường tiếp tục châm ngòi thổi gió, nói: "Tích thứ tử lại dám phản loạn đích tử, nếu có mở đầu, về sau nội bộ Tần gia ta chẳng phải là có dạng học theo, còn làm sao phân chia chủ thứ!?"
“Nhị thúc!”
Tần Thiên vội vàng lôi kéo, bảo Tần Cường đừng nói nữa.
Về Tần Hạo tạo phản đã sớm định ra, hiện tại họp đơn giản là đi ngang qua sân khấu, chuẩn bị bắt con gà giết khỉ răn đe, để cho những cao tầng Tần gia này đều thành thật một chút.
“Đại chất tử, ngươi gạt ta!”
Tần Cường không hề ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, tiếp tục lải nhải nói: "Con trai lớn của ngươi thủ đoạn đối ngoại là tàn khốc chút ít, tâm cũng là hướng về người trong nhà chúng ta, nhưng con trai nhỏ của ngươi thì không được, cả ngày nghĩ dùng đầu của đệ tử Tần gia chúng ta, đi lấy lòng những dân đen kia.."
“Ngươi nói ai là dân đen?”
Tần gia thập tổ đột nhiên lạnh lùng nói: "Mới vừa ăn mấy bữa cơm no, liền quên tổ tông nhà mình là làm gì!?"
“Cha!”
Tần Cường sợ run rẩy, vội vàng mở miệng giải thích: "Ta không có ý này...”
“Cha!”
Tần Kiên không đợi nhị đệ mở miệng giải thích, liền tri kỷ lấy ra một dây mây…
“Cái này là......”
Tần Thiên liếc mắt một cái liền nhận ra dây mây này.
Chính là gã lấy được từ chỗ Tần Phong, lần trước cho cha ruột mượn đánh nhị thúc, sau đó lại bị cuỗn đi.
“Ca, ca làm gì vậy?”
Sắc mặt Tần Cường không khỏi biến đổi, nhớ tới chuyện cũ lần trước bị đánh.
Chỉ thấy ông ta vội vàng tiến lên chỗ Thập Tổ, ý đồ thức tỉnh tình thương như núi của phụ thân.
“Làm gì?”
Thập tổ Tần gia tiếp nhận dây mây, hừ lạnh một tiếng nói: "Đánh ngươi một trận cho ngươi nhớ kỹ, Thủy tổ Tần gia năm đó ở loạn thế, quật khởi không hề dễ dàng!!”
“Cha, ta sai rồi!!”
Tần Cường phát ra tiếng kêu thê thảm, bị đánh nhảy lên nhảy xuống.
Bất quá thập tổ Tần gia không có chút ý tứ muốn dừng tay, cũng không biết là đánh quá mức thuận tay, hay là hiệu quả giết gà dọa khỉ còn không đạt tới, một chút lại một chút vô tình đánh vào trên người thân nhi tử.
“Oa, đánh thật nha!”
Nhị tổ Tần gia uể oải không phấn chấn nỗi khi phải tham gia họp, nhưng nhìn thấy Tần Cường bị đánh thì lập tức lấy lại tinh thần.
“Thập Tổ, đủ rồi!”
Những cao tầng khác của Tần gia thấy vậy liền hết hồn hết vía, vội vàng xông lên khuyên Thập Tổ tiêu hỏa.
“Lão phu không tiêu được lửa này!”
Thập tổ Tần gia tức giận nói: "Vừa mới trải qua vài ngày tốt lành, đã quên mất tổ tông, lão phu nhất định phải để cho hắn nhớ thật lâu.”
“Gia gia, cháu sai rồi!”
Tần Cường thấy tình thương của cha không thể tỉnh lại, chỉ có thể trông mong nhìn về phía Cửu Tổ.
“Được rồi!!”
Cửu Tổ rốt cuộc là đau lòng cháu trai, mở miệng nói: "Lần này là thương lượng chuyện Tần Hạo tạo phản, những chuyện khác chờ sau đó hãy nói đi!"
"Hôm nay trước hết buông tha ngươi!"
Thập Tổ hung tợn trừng mắt một cái, thuận tay thu dây mây lại.
“Dây mây của ta!”
Tần Kiên đau lòng nhìn dây mây, biết nó sẽ không trở lại.
“Được rồi!”
Tam Tổ Tần gia liếc mắt về phía Nhị Tổ lại uể oải không phấn chấn, chỉ có thể bất đắc dĩ mở miệng nói: "Về phần trấn áp Tần Hạo hay không, ai đồng ý, ai phản đối!?"
“Đương nhiên là trấn áp rồi!”
Các lãnh đạo cấp cao hô to, tất cả đều tỏ vẻ ủng hộ Tần Phong.
Bởi vì theo lời Tần Cường vừa rồi, Tần Phong đối với người ngoài thì thủ đoạn tàn khốc, nhưng đối với người trong nhà lại là vô cùng tốt, có thể mặc cho bọn họ ở bên ngoài làm xằng làm bậy.
Mà Tần Hạo là khói lửa không giống Tần gia bọn họ, cho dù là huyết mạch chí thân cũng tuyệt đối không bao che.
Cho dù là một tên ngốc, cũng biết nên chọn như thế nào!
“Đúng vậy!”
Tần Cường lập tức lấy lại tinh thần, phụ họa: "Phải trấn áp tên Tần Hạo kia, để hắn biết quy củ của Tần gia ta.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận