Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1961

Chương 1961Chương 1961
“Nói thì đúng là như vậy..."
Diệp Thần đột nhiên có chút không tự tin đáp: "Nhưng hiện tại Tân Phong đã thân thiết với nữ nhi của minh chủ, nghe nói lần này nữ nhi minh chủ có thể đột phá lên tiên đế là nhờ vào mệnh cách Lục vị đế vương, mà mệnh này hắn còn có năm cái, ta thật sự có thể lật ngược tình thế sao!?"
"Cái này ngươi không cần lo lắng!"
Dịch Thiên Cơ tiếp tục khuyên nhủ: "Mặc dù Tần Phong dựa vào Mộng Dao tiên tử nhưng chiến trường là nơi coi trọng quân công, chỉ cần ngươi có thể giết tứ phương trên chiến trường thì không chỉ có thể dựa vào quân công để thăng chức nhanh chóng, mà còn có thể thu được uy vọng cực cao trong Tiên Minh, nếu Tiên Minh dám công khai thiên vị Tân Phong, nhất định sẽ khiến các đệ tử Tiên Minh lạnh lòng."
"Ngươi căn bản không hiểu Tần Phong!"
Diệp Thần vẫn không tự tin nói: 'Hắn nổi tiếng là giả dối tàn nhẫn, xảo trá giả nhân giả nghĩa, nếu hắn thật sự ra tay với ngươi, nhất định sẽ làm hỏng danh tiếng của ngươi trước, khiến ngươi trở thành con chuột chạy qua đường mà mọi người đều đánh, đến lúc đó các đệ tử Tiên Minh không những không lạnh lòng, mà còn gia tăng thêm sự chỉ trích đối với ngươi."
"Ngươi muốn nhận thua sao!?"
Dịch Thiên Cơ không trả lời, mở miệng phản vấn: "Từ bỏ sự kiêu ngạo và lòng tự trọng của mình, chạy đến trước mặt Tần Phong quỳ xuống, biểu thị sự phục tùng và khuất phục, từ nay về sau sống một cuộc sống hèn hạ, không có chút tôn nghiêm nào, ngay cả khi bị chà đạp và bắt nạt cũng không sao!?"
"Sao có thểt?"
Diệp Thần lập tức bị kích thích đấu chí nói: "Diệp Thần ta thà rằng chết trên chiến trường với muôn mũi tên xuyên tim, cũng không muốn sống thêm một ngày trong tay của kẻ tiểu nhân gian trá như Tần Phong!" "Đúng!"
Dịch Thiên Cơ thấy Diệp Thần bùng cháy đấu chí, vội vàng vẽ bánh: "Mặc dù Tần Phong hiện tại chiếm ưu thế tuyệt đối nhưng thế sự vô thường, ngươi và ta đều là hắc mã, chỉ cần không từ bỏ thì mọi chuyện đều có thể xảy ra."
"Không sail"
Diệp Thần một ngụm nuốt trọn chiếc bánh, ánh mắt lóe lên nói: "Mệnh của ta do ta không do trời, trời nếu bỏ ta, ta cũng có thể lừa trời, thế nếu bỏ ta, ta sẽ diệt thế, bất kể con đường phía trước gập ghềnh gian nan đến đâu, ngay cả khi đầy chông gai cạm bấy, ta cũng tuyệt đối không lùi bước nửa bước, sẽ dùng hành động để nói cho những kẻ coi thường ta biết, Diệp Thần ta là sự tồn tại không thể bị định nghĩa!"
"Nói hay!"
Dịch Thiên Cơ lại tiếp tục vẽ bánh: "Cho dù Tần Phong có thiên phú, tiềm lực, bối cảnh kinh người thì thế nào, chỉ có người cười đến cuối cùng mới là người chiến thắng thực sự của trò chơi này."
"Đúng vậy!"
Diệp Thần một lần nữa nuốt trọn chiếc bánh, đấu chí hừng hực nói: "Tân Phong hiện tại nhiều nhất cũng chỉ là chân tiên đỉnh phong, mà ta trong thời gian bị Long Ngạo Thiên truy sát, đã đột phá thành công cực hạn của bản thân, từ địa tiên cao giai đột phá lên địa tiên đỉnh phong, sau đó lại vì đại khủng bố trong tử địa, thành công mở ra thần tàng trong cơ thể, từ địa tiên đỉnh phong đột phá lên chân tiên sơ giai, sắp đuổi kịp hắn rồi."
"Ô_.
Dịch Thiên Cơ thấy Diệp Thần chỉ ăn bánh mà không hành động, vội vàng tạt một gáo nước lạnh: "Sợ rằng phải khiến ngươi thất vọng rồi, theo tin tức ta mới có được gần đây, Tần Phong đã bị ba vị tiên quân của Tiêu gia vây công, không những đột phá lên kim tiên sơ giai, mà còn phản sát thành công."
"Không thể nào, tuyệt đối không thể"
Diệp Thần lập tức phủ nhận: "Cho dù thiên phú của Tần Phong có nghịch thiên đến đâu, cũng không thể đột phá lên kim tiên sơ giai nhanh như vậy, còn phản sát ba vị tiên quân!!"
"Hoàn toàn có thểi"
Dịch Thiên Cơ nghiêm túc nhắc nhở: "Ngươi còn nhớ Hồng Liên bị Tân Phong bắt đi không? Nàng ta chính là đội trưởng Hồng nhan thiết ky, có tu vi cảnh giới tiên vương, ngay cả nàng ta cũng trúng kế của Tần Phong, phản sát ba vị tiên quân ngươi còn thấy kỳ lạ sao!?2"
"Cho dù Tần Phong đột phá lên kim tiên thì thế nào!"
Diệp Thần lập tức nắm chặt nắm đấm, bắt đầu tự vẽ bánh: "Cũng chỉ cao hơn chân tiên đỉnh phong mà ta dự đoán một chút, chỉ cần ta cố gắng thêm một chút là được."
"Sợ rằng có khó khăn!!"
Dịch Thiên Cơ thấy Diệp Thần vẫn tiếp tục ăn bánh, chỉ có thể tiếp tục tạt nước: "Đây là tin tức khi Tân Phong ở biên khu Đông Vực, tính đến nay đã gần một tháng rồi, mà theo thiên phú yêu nghiệt của Tần Phong, sợ rằng sẽ không dậm chân tại chỗ."
"Rốt cuộc ngươi đứng về phía nào!?"
Diệp Thần trong nháy mắt phát điên.
Đầu tiên là cho hắn ăn bánh kích hoạt đấu chí nhưng quay đầu lại lại điên cuồng tạt nước lạnh vào hắn, cũng khiến hắn nhớ đến người huynh đệ tốt Diệp Long.
Bất kể ở trong hoàn cảnh nguy hiểm nào, cục diện đối với mình bất lợi đến đâu, Diệp Long đều sẽ kiên định đứng bên cạnh mình, vô điều kiện tin tưởng mình, đồng thời cho mình sự khích lệ và ủng hộ lớn nhất.
"Hắt xì!"
Diệp Long không nhịn được hắt hơi một cái, không biết tiểu tức phụ nhà ai nhớ đến gã.
Nhưng hiện tại gã cũng không có thời gian suy nghĩ đến loại vấn đề này, mà đang ở trong thanh lâu thành Tô gia ôm trái ôm phải.
Gã tuyệt đối không phải là giờ làm việc lười biếng trốn việc, mà là vừa rồi nhìn thấy Lâm Tam đi chịu thiên kiếp.
Do Tần đạo vẫn luôn không cho gã bại lộ thân phận, cho nên Lâm Tam không biết gã là một tên nằm vùng, gặp mặt nhất định sẽ coi gã là đồng bọn của Diệp Thần mà đâm chất.
Cho nên để không bại lộ thân phận của mình, cũng để Tần đạo giữ lại thêm một quân bài tẩy, gã chỉ có thể tủi thân trốn trong thanh lâu.
"Công tử!"
Hai tiểu tỷ tỷ trái phải tình tứ, muốn kể chuyện của mình.
Nhưng ngay khi Diệp Long chuẩn bị móc tiền giúp đỡ các nàng thì cảm ứng được một luồng khí tức quen thuộc dao động, chỉ có thể bất đắc dĩ để hai tiểu tỷ tỷ lui xuống trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận