Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1165 - Bớt câu dẫn trẫm!!



Chương 1165 - Bớt câu dẫn trẫm!!




“Hiện tại thảo luận những thứ này đã vô dụng rồi!”
Đại trưởng lão nghiêm túc nói: "Dựa theo ý tứ của Tần Hoàng, Doanh Châu tiên sơn chỉ là tạm trú cho chúng ta, về sau có thể ở lâu hay không còn cần phải xem Đại Tần nhị thế gật đầu.”
“Đúng vậy!”
Các trưởng lão khác như mộng bừng tỉnh, tự hỏi người kế vị Tần hoàng.
Nếu như bọn họ không thể tạo mối quan hệ tốt với vị nhị thế này thì tương lai làm không tốt sẽ bị đuổi ra khỏi Doanh Châu tiên sơn.
“Hẳn là Tần vương!”
Nhị trưởng lão suy nghĩ một chút, mới nói: "Trước mắt Đại Tần chỉ phong hai vị vương, một vị là Tiêu Dao Vương từng là Lục Đạo Đế Quân, một người nhàn rỗi, còn một người khác là Tần vương, đệ đệ ruột của Tần Hoàng, không chỉ có đất phong của mình, còn nắm trong tay hai trăm vạn Tần gia quân, chí tôn trời sinh, là vương gia thực quyền tuyệt đối, cũng là nhân vật số hai của Đại Tần sau Tần Hoàng.”
“Ừm!”
Các trưởng lão khác liên tục gật đầu, cảm thấy phân tích có đạo lý.
“Các ngươi đừng quên!”
Tam trưởng lão mở miệng nhắc nhở: "Lúc trước trong đại điển khai quốc của Đại Tần, con thỏ nhỏ kia cầm ngọc tỷ truyền quốc, còn nói là Tần Hoàng tự tay truyền cho nó.”
“Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng!”
Các trưởng lão khác lập tức phủ định nói: "Con thỏ kia chẳng qua là linh sủng Tần hoàng tự tay nuôi lớn, ta thấy tám thành là Tần Hoàng dùng ngọc tỷ truyền quốc dỗ dành tiểu hài tử chơi đùa.”
“Tuyệt đối có khả năng!”
Tam trưởng lão nghiêm túc phản bác nói: "Các ngươi đừng quên Tần Hoàng lớn lên ở Âm Nguyệt Hoàng triều, mà năm đó Lục Đạo Đế Quân vì nhanh chóng gia tăng quốc lực, tiến hành cải cách Âm Nguyệt Hoàng triều, trong đó ngôi vị hoàng đế có thể truyền khác họ, cũng có tam đại thánh tử Âm Nguyệt hoàng triều sau này, mà Tần Hoàng từ nhỏ chịu quan niệm này ảnh hưởng, cho nên việc đem ngôi vị hoàng đế truyền cho con thỏ tự tay nuôi lớn của mình là tuyệt đối có khả năng! ”
"Cái này..."
Các vị trưởng lão nhất thời do dự.
Bởi vì Tần Phong từ nhỏ đúng là lớn lên ở Âm Nguyệt Hoàng triều, hơn nữa tính cách khó nắm bắt, thường xuyên không theo lẽ thường ra bài, khả năng truyền vị cho một con thỏ không phải là không có.
“Thánh chủ!”
Đại trưởng lão quay đầu hỏi: "Việc này, ngươi nghĩ sao!?”
“Võ Lăng Thánh Địa cũng không còn, gọi thánh chủ gì nữa!”
Võ Lăng thánh chủ lộ ra vẻ mặt thương cảm nói: "Về sau các ngươi cũng không cần gọi ta là Thánh chủ, cứ gọi ta là Âu Dương tiểu thư đi!”
“Ai!”
Các vị trưởng lão thở dài một tiếng, trong lòng cảm thấy bi thương vô tận.
Bất quá cuộc sống vẫn phải tiếp tục, vì có thể tiếp tục chiếm cứ Doanh Châu tiên sơn, bọn họ cần đặt trước
Hình ảnh vừa chuyển, đất tổ của Tần gia.
Giang Linh mặt đầy hồng quang mặc quần áo, cúi người hôn lên trán Tần Hạo một cái.
"Linh nhi..."
Tần Hạo theo bản năng né tránh, chỉ cảm thấy trong đầu một mảnh hỗn loạn.
"Họ Tần, ngươi có ý gì!?"
Giang Linh lập tức không vui nói: "Cùng ca ca ngươi đi đến sông Tần Hoài thì vui vẻ, nhưng ở cùng bổn tiểu thư thì ủy khuất ngươi sao? Đừng quên, hôm qua là ngươi chủ động, bây giờ nhấc quần lên không nhận nợ!?”
“Bổn vương không phải ý này!”
Tần Hạo thấy Giang Linh tức giận, thì vội vàng giải thích: "Chỉ là bổn vương vẫn coi ngươi là huynh đệ, không nghĩ tới đột nhiên lại biến thành như vậy..."
"Họ Tần!!"
Giang Linh tức giận cắt đứt nói: "Bổn vương phi cưới ngươi qua cửa là vì sinh con, ngươi lại lấy bổn vương phi làm huynh đệ, chẳng lẽ ngươi còn muốn hồ ly tinh bên ngoài sinh cho ngươi!?”
"Hồ ly tinh!?"
Tần Hạo không khỏi sửng sốt, nhớ tới mặt Lâm Hồng Đậu.
Cũng không biết, hiện tại nàng ta thế nào rồi!?
Nắm đấm nhỏ của Giang Linh đã cứng rắn, trực tiếp lấy ra Liên Xà nhuyễn kiếm.
Bốp!!
Tần Hạo bị quất nhảy dựng lên, phát ra tiếng kêu thảm thiết như heo bị thịt.
" A, Linh nhi, bổn vương sai rồi!
Tần Hạo bị đánh nhảy lên nhảy xuống, trong lòng hận chết ca ca của mình.
Không có việc gì lại cho Giang Linh Liên Xà nhuyễn kiếm!?
Hại y hiện tại bị khắc chế gắt gao, chỉ có thể dùng thân thể của mình ngạnh kháng thứ này.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ hại thiên tuyển chi tử cấp thần thoại bị đánh 1 roi, đạt được 100 điểm phản diện!”
"Leng keng, chúc mừng túc chủ hại thiên tuyển chi tử cấp thần thoại bị đánh 1 roi, đạt được 100 điểm phản diện!”
“.........”
“Lúc này nhị đệ đang ở cùng Giang Linh sao!?”
Hóa Thân của Tần Phong sửng sốt, quay đầu nhìn về phía tiểu viện nhị đệ rồi lẩm bẩm nói: "Không phải chứ? Hai vợ chồng trẻ này vừa ở cùng một chỗ, đã chơi hoa như vậy?!”
"Người trẻ tuổi bây giờ!"
Tần Phong nhịn không được cảm khái một tiếng, đi tới địa lao Tần gia.
Chỉ thấy trong một gian phòng giam giam giữ một nữ tử.
Tuy rằng mặc nam trang màu trắng nhẹ nhàng, nhưng trên hàng lông mày lại lộ ra thanh tú của nữ tử, còn có da thịt trắng nõn mềm mại.
Nữ tử này chính là Tiếu Bách Hợp!
Cũng bởi vì giả nam trang đến Tần gia trộm ngọc trộm hương, bị Tần Phong phát hiện và bắt trói tại chỗ, cuối cùng bị nhốt trong địa lao của Tần gia.
Không chỉ đại huyệt toàn thân cao thấp bị phong ấn, còn bị dây xích ngưng tụ pháp tắc khóa lại.
“Tần Phong, ta nguyện bái ngươi làm chủ, từ nay về sau vĩnh viễn không phản bội, cầu ngươi thả ta ra ngoài đi!”
Tiếu Bách Hợp nhìn thấy Tần Phong tiến vào, lập tức kích động kêu to.
Nàng hiện tại chỉ muốn rời khỏi địa phương quỷ quái này, cho dù vì thế mà trả giá tất cả cũng không tiếc.
"Bái trẫm làm chủ!?"
Tần Phong lạnh lùng nói: "Bên cạnh trẫm cũng không nuôi người nhàn rỗi, ngươi cảm thấy ngươi có giá trị gì có thể làm cho trẫm buông tha ngươi!?”
“Ta là nữ nhân!”
Tiếu Bách Hợp giống như hạ quyết tâm gì đó, tiến lên quỳ gối trước mặt Tần Phong.
Còn vươn bàn tay nhỏ bé của mình ra, muốn cởi dây quần của hắn.
“Bớt câu dẫn trẫm!”
Tần Phong vội vàng lui về phía sau một bước, không có hứng thú với Tiếu Bách Hợp.
Tuy nhiên nếu bây giờ Nam Phong công chúa ở đây thì hắn ngược lại cũng không ngại nhìn hai người tranh cãi miệng lưỡi...



Bạn cần đăng nhập để bình luận