Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 182. Đây Là Nam Nhân Của Ta

Chương 182. Đây Là Nam Nhân Của Ta
"Tần Phong, ngươi có ý gì!?"
Lâm Tâm Nhi lập tức đề phòng, trong lòng cũng có rất nhiều cảm giác phức tạp đối với Tần Phong.
Năm đó nếu không phải Tần Phong đào Chí Tôn Cốt của Tần Hạo, thì nàng cũng không cần chạy đến Tần gia từ hôn.
Đồng thời, nàng cũng đang tự hỏi một vấn đề, nếu là năm đó phụ thân nàng lựa chọn Tần Phong làm con rể, thì liệu hôm nay có thể phòng ngừa được rất nhiều chuyện.
Tần Phong lạnh lùng phủi mắt nói: "Ý tứ rất rõ ràng, Lâm Tam thân huynh đệ khác cha khác mẹ của ta, ai dám động đến hắn, chính là kẻ thù của ta!”
“Thân huynh đệ khác cha khác mẹ!?”
Sắc mặt của đám người trong toàn trường đều vô cũng cổ quái, hoài nghi vừa rồi có phải là mình nghe lầm hay không.
Trong nhận biết của thế nhân, Tần Phong là kiểu người bại hoại có thể ra tay với chính đệ đệ ruột của mình, nhưng bây giờ lại cùng một người khác họ xưng huynh gọi đệ, còn nói ai dám động đến Lâm Tam, chính là kẻ thù của hắn.
Điều này có bình thường không! ?
Phù hợp với logic sao!?
Điều này rõ ràng là không bình thường và phi logic, trừ khi có bất kỳ mối quan hệ đặc biệt nào giữa hai người bọn hắn!
"Đi!"
Lâm Tâm Nhi quả quyết hạ lệnh thối lui, căn bản không dám đối địch với Tần Phong.
Trải qua trận chiến vừa rồi, đừng nới là Thiên Tâm chi thành của nàng mà cho dù họ có kéo hết đám thiên kiêu trong bí cảnh Côn Luân thì chuyện bị tiêu diệt cũng sợ chỉ còn là vấn đề thời gian.
"Đa tạ Tần huynh!"
Lâm Tam ôm quyền cảm tạ.
Mặc dù y cũng không có đặt đám người Thiên Tâm chi thành kia vào trong mắt, nhưng đối với những lời của Tần Phong thì vẫn vô cùng cảm kích.
Thật ra ở chung lâu với Tần Phong sẽ phát hiện, hắn cũng không phải là loại người bại hoại như trong lời đồn, lúc tất cả mọi người không tin tưởng y thì chỉ một mình Tần Phong lựa chọn tin tưởng, lúc mà y gặp khó khăn, cũng chỉ có một mình Tần Phong chủ động tiến lên giúp y giải vây.
Ngoài việc làm người không đứng đắn thì các phương diện khác đúng là không tìm ra bất kỳ tật xấu gì, tuyệt đối là một bằng hữu đáng giá để coi trọng.
“Đinh, chúc mừng túc chủ lừa gạt tình cảm của thiên tuyển chi tử, thu hoạch được 5 vạn điểm phản diện!”
"Xem ngươi nói, hai ta là ai chứ!”
Tần Phong cười tủm tỉm tiến đến, một bàn tay đập vào lưng của Lâm Tam.
"Ừm!!"
Lâm Tam lập tức đứng thẳng dậy, trong lòng không hiểu cảm thấy hoảng sợ.
Nhất là cách Tần Phong nhìn y vẫn quen thuộc như vậy, hơn nữa lại thấy cách hắn đối xử với thân đệ đệ khác biệt như thế nào, điều này khiến y không dám tự tưởng tượng…
"Ừm!?"
Tử Diên và Vu Lan đều vô cùng sững sốt, nhìn thấy tay của Tần Phong đang đặt trên lưng của Lâm Tam.
Nếu nói loại động tác này là hành động giữa huynh đệ thì có vẻ như có thể giải thích được, nhưng ngươi muốn nói nó là một loại động tác mập mờ thì không hiểu sao vẫn cảm thấy có lý.
Cho nên động tác này, ở chỗ này đến cùng phải giải thích như thế nào đây!?
“Tần huynh ta còn có việc trước hết cáo từ!"
Lâm bị làm cho hoảng sợ cho nên không dám ở lại lâu, mà vội vàng ôm quyền rồi rời khỏi Tần Phong.
Bất quá lời nói đi cũng phải nói lại, Tần Phong đã hỗ trợ rất lớn trên con đường kiếm đạo của y, đáng tiếc người này há miệng lớn, khiến cho y không dám ở chung một chỗ.
"Lúc này đi!?"
Bên trong ánh mắt của Tần Phong tràn đẩy vẻ không muốn, nhưng không có đi ngăn cản.
Tiếp theo, hắn dự định đem chuyện mỏ tiên tinh ở biển máu để chuyển dời đến danh nghĩa của Lâm Tam, cho y một kinh hỉ lớn, cho nên trước chỉ có thể buông tay để cho y rời đi.
Bất quả hắn tin tưởng, hai người chẳng mấy chốc sẽ gặp lại.
“Dùng cái gì giải ưu, chỉ có rút thưởng!"
Sau khi Tần Phong điều chỉnh tâm tình thì bắt đầu gọi hệ thống rút thưởng.
Soạt!
Bàn quay rút thưởng quen thuộc lại xuất hiện và bắt đầu chậm rãi chuyển động.
“Đinh, chúc mừng túc chủ rút trúng siêu thần cấp kiếm chiêu, một kiếm khai thiên môn!"
"Lại là kiếm!?"
Tần Phong thở dài, không hiểu vì lý do gì mà mình lại có duyên với kiếm pháp như thế.
Ầm ầm!!
Trong đầu Tần Phong giống như có sấm sét nổ vang, phảng phất nhìn thấy một lão giả tóc trắng chém ra một kiếm, kiếm khí vô tận bắt mắt như hàn tinh lạnh thấu xương giữa bầu trời đêm, khiến cho toàn bộ thiên hạ run lên bần bật.
Ầm ầm!!
Trời đất chấn động, thiên địa lung lay, kiếm khai thiên môn.
Phảng phất thế gian không người có thể địch nổi, mà đẳng cấp của kiếm chiêu này còn mạnh hơn một bậc so với Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật thần cấp.
"Hô hô. . ."
Ý thức của Tần Phong trở về, trong đầy đều là một kiếm kinh diễm kia.
"Không được, nhất định phải đại viên mãn!"
Tần Phong lập tức có mới nới cũ, rốt cuộc không xem trọng Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật, mà gọi hệ thống, đổi một thẻ đại viên mãn phù hợp.
“Đinh, chúc mừng túc chủ tiêu hao 200 vạn điểm phản diện, thành công trao đổi thẻ đại viên mãn phù hợp siêu thần cấp!”
“Đinh, chúc mừng túc chủ sử dụng thẻ đại viên mãn phù hợp siêu thần cấp, một kiếm khai thiên môn đạt tới cảnh giới đại viên mãn!”
"Ừm!?"
Bọn người Tử Diên, Vu Lan đồng loạt nhìn về phía Tần Phong, có thể rõ ràng cảm nhận được kiếm khí đang vây quanh hắn.
Không giống với Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật, Đại Hà Kiếm Quyết, trước đó, đây là một loại kiếm khí bá đạo hơn, phảng phất lấy thân thể bao trùm trời đất, có một kiếm của hắn, đời không có tiên.
"Tên yêu nghiệt này!"
Đám người Vu Lan trên mặt tràn đầy kinh hãi, trong lòng thật lâu không cách nào bình tĩnh lại.
Lấy sức một mình uy áp mấy vạn thiên kiêu còn chưa tính, sau đó lại cảm ngộ ra kiếm quyết bá đạo, đệ nhất thiên kiêu Hoang Cổ thật sự kinh khủng như vậy.
"Đây chính là nam nhân của ta!!"
Tử Diên một mặt thẹn thùng, đầy mắt đều là đào tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận