Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 381. Ngươi đã không còn là đối thủ của ta

Chương 381. Ngươi đã không còn là đối thủ của ta
"Rống!!"
Sau khi bọn cương thi nhận được mệnh lệnh thì lập tức bất chế độ ăn uống.
"Lui, lui, lui!!"
Quân địch xông tới cũng không phải ngu xuẩn, biết mình phải chết thì cũng không có khả năng tới đưa đầu người.
"Làm sao có thể!?"
Nhìn đám cương thi giống như sói vào bầy dê mà điên cuồng chém giết, Phương Trường đột nhiên phát hiện bản thân chỉ là một thằng hề.
Vốn cho rằng có tình báo từ nội ứng thì sẽ khống chết tất cả, giẫm Tần Phong ở dưới chân để phát tiết oán niệm trong lòng, nhưng ai biết rõ trong tay Tần Phong lại cả một quân đoàn cương thi.
"Làm sao bây giờ!?"
Nam Phong Công chúa không khỏi run rẩy, muốn nói nhưng miệng khó trả lời.
"Yên tâm, không có chuyện gì!"
Phương Trường vội vàng móc ra một mũi tên và bắn nó về phía bầu trời, đây là y đề phòng vạn nhất có chuyện không may xảy ra, chỉ cần Ngô Vương và Ngụy Vương nhìn thấy thì sẽ chạy đến đây giúp y.
Đông cộc!
Xuyên vân tiễn bắn về phía bầu trời đêm, giống như đóa hoa nở rộ.
“Thế nào, ngươi cũng muốn giống như pháo hoa sao!?”
Tần Phong nhìn thấy nguyên thần của Thục Vương bị một đám Cương Thi vây công thì liền đem mục tiêu khóa chặt trên thân Phương Trường.
"Tần Phong, đi chết đi!"
Bên trong ánh mắt Phương Trường nổi lên một vòng hận ý, y không chút do sự mà lựa chọn cầm kiếm nghênh chiến.
Mặc dù chuyện đại quân cương thi của Tần Phong làm y kinh ngạc, nhưng chỉ cần kéo được Ngụy Vương cùng Ngô Vương đến đây thì t vẫn có thể khiến Tần Phong sống không bằng chết, đáng tiếc duy nhất chính là không thể ăn hết một ngàn Bạch Bào quân kia.
Ầm!!
Tần Phong lại sử dụng hộp kiếm vô tận, ngăn cản kiếm của Phương Trường.
“Chỉ như vậy!?”
Trên mặt Tần Phong tràn đầy vẻ thất vọng, phát hiện Phương Trường càng ngày càng yếu.
Giống như một thiếu niên mười tám tuổi tràn đầy sức sống đột nhiên bị nghiền nát, không còn khí lực tuổi trẻ để chống chọi với bão tố.
"Đi chết đi!"
Phương Trường lập tức thẹn quá hoá giận, bộc phát ra khí tức kinh khủng.
"Không được, vẫn quá yếu!"
Tần Phong vì để cho Phương Trường mạnh mẽ lên, cho nên mở miệng khích lệ: "Không nói gạt ngươi, Nam Phong Công chúa thật lợi hại, hại ta mỗi ngày đều thua sạch sẽ."
"Tần Phong!!"
Phương Trường bị kích thích, gào thét để mạnh lên.
Chỉ thấy khí tức của y trong nháy mắt tăng vọt hơn mười lần, khí tức kinh khủng bộc phát khiến cho hư không kịch liệt chấn động, mặt đất dưới chân y cũng đang nứt ra từng vết rách dữ tợn.
"Ngay lúc này!!"
Tần Phong thoáng một cái liền xuất hiện sau lưng Phương Trường, ngưng tụ ra kiếm khí đánh thẳng vào đóa tán hoa kia.
Đinh một tiếng!!
Một người một thỏ liền ngây ngẩn cả người.
Chỉ thấy tàn hoa không có tàn lùi như trước kia, âm thanh cũng không giống với âm thanh trong trí nhớ, mà nó giống như va phải một vật thể kim loại nào đó…
"Tần Phong, ta đã đoán được ý định của ngươi!”
Phương Trường đỏ mắt phẫn nộ quay đầu lại, trên nét mặt cũng không có vẻ đắc ý.
Đây đều là kinh nghiệm mà y dùng nước mắt cùng khuất để đổi lấy, nếu như Tần Phong có giới hạn cuối thì y cũng sẽ không tiêu một số tiền lớn để chế tạo một cái cái huyền thiết khổ trà tử.
"Không phải chứ!?"
Tần Phong vốn cho rằng Phương Trường mạnh lên thì mới dễ đối phó, nhưng không ngờ y lại có thể phát triển thành như vậy, tình cảnh này khiến hắn phải đưa ngón tay cái lên, nói: “Người không tầm thường, ngươi thanh cao, ngươi không hoàn chỉnh!"
Tiểu Bạch cũng bổ thêm một nhát đao: “Ngươi mà là nam nhân sao, ngươi mà là nam nhân sao…”
“Đi chết đi!!”
Phương Trường phát ra vô năng cuồng nộ, khí tức lần nữa tăng vọt một mảng lớn.
Ầm ầm!!
Một tôn hư ảnh Ma Thần xuất hiện sau lưng y, há miệng điên cuồng thôn phế tất cả xung quanh.
"Oa, thiên tuyển chi tử quả nhiên không nói đạo lý!"
Tần Phong khoa trương kinh hô một tiếng, mang theo Tiểu Bạch nhanh chóng lùi về phía sau.
Lần này Thôn Phệ Ma Công mà Phương Trường sử dụng không giống với trước đó, nó đã được cải tiến dựa trên phiên bản 1.0 của Vạn Ma Chi Chủ, rất nhanh y liền có thể sáng chế ra Thôn Phệ Ma Công phiên bản 2. 0 thuộc về riêng mình.
"Tần Phong, hôm nay ta muốn hút khô ngươi!"
Phương Trường phát ra tiếng gầm thét cuồng loạn, hóa thành một tàn ảnh cấp tốc lao về phía Tần Phong.
“Ngươi đã thua dưới tay ta, từ đây không xứng làm đối thủ của ta!”
Tần Phong cũng không hề tránh né Phương Trường đang lao đến, sau khi nói xong một câu đầy bá khí, quanh thân hắn lập tức phun trào ra vô số kiếm khí sắc bén.
Ông! Ông!
Tiếng kiếm reo chói tai vang vọng bầu trời đêm, vô số đạo kiếm khí hóa thành sóng gió động trời.
"Cái gì!!"
Nhìn thấy dòng sông kiếm khí cao mấy chục trượng ở trước mặt, trong lòng Phương Trường cũng không khỏi giật mình.
Nhớ tới lần đầu tiên hai người gặp nhau, Tần Phong chỉ mới có tu vi quá siêu phàm cửu trọng, coi như dùng hết toàn lực cũng không phải là đối thủ của y, mà chỉ có thể dựa vào thủ đoạn để hãm hại y.
Nhưng ai có thể ngờ chỉ trong một năm ngắn ngủi, Tần Phong đã phát triển đến loại trình độ này, ngày trước y có thể nhẹ nhõm ngăn cản Đại Hạ Kiếm Quyết nhưng lúc này nó lại cao đên mức không thể leo tới.
“Đừng có xem thường người khác!”
Phương Trường bắt đầu không ngừng tự thôi miên mình, để vượt qua nổi sợ hãi đối với Tần Phong.
Ầm ầm!!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng khắp bầu trời, kiếm khi hung hăng đụng vào Ma Thần.
Chỉ thấy Ma Thần điên cuồng thôn phệ dòng sông kiếm khí, nhưng kiếm khí lại giống như kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên, liên miên bất tuyệt, nhờ vào số lượng to lớn, nó điên cuồng va chạm vào thân thể Ma Thần, khiến cho trên thân hiện đầy vết rách.
"Thương Thiên Bá Thể!!"
Phương Trường thật sự ghen tỵ.
Y không hiểu tại sao Tần Phong đã có Thượng Cổ trọng đồng, lại đồng thời có được Thương Thiên Bá Thể vĩnh viễn không mệt mỏi, rõ ràng y mới là nhân vật chính xuyên qua, nhưng tại sao cứ bị Tần Phong áp bách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận