Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 165. Liều Mạng

Chương 165. Liều Mạng
Nhìn thấy trong mặt Phương Trường hiện ra tơ máu, sát khi cuồng bạo quanh thân hội tụ thành phật ma kim thân, mang theo khí tức cuồng bạo phóng về phía Tần Phong.
Xuất thủ chính là toàn lực, muốn dùng một kích giết chết Tần Phong.
"Phương Trường!!"
Nam Phong Công chúa đột nhiên hoảng loạn, căn bản không nghĩ tới Phương Trường sẽ xuất hiện.
Ngay lúc mình bị Tần Phong bắt nạt thì lại xuất hiện, việc này khiến cho nàng không còn mặt mũi nào gặp lại Phương Trường, hận không thể tìm được một cái lỗ để chui xuống.
“Ta mặc kệ ngươi dùng chiêu thức gì, tiện thủ, độc thủ, cũng chạy không khỏi hắc thủ, ngoan thủ của ta!”
Tần Phong không kiềm chế nỗi hưng phấn trên mặt, lập tức dùng tay đẩy Nam Phong công chúa ra.
Linh lực hùng vĩ cuồn cuộn khắp tứ chi bách hài, thân ảnh của hắn cũng trong nháy mắt vọt đi hơn mười thước, vung ra kiếm khí áp đảo, âm thanh xé gió bén nhọn.
"Cái gì!!"
Sắc mặt Phương Trường bỗng nhiên thay đổi, đây tuyệt đối là không có khả năng.
Rõ ràng là y dùng chiêu lão lục đánh lén, nhưng tại sao Tần Phong lại phản ứng nhanh như vậy, giống như đã sớm được thứ gì đó nhắc nhở.
"Không được, tránh!"
Phương Trường biết mình không phải là đối thủ của Tần Phong, thân hình lập tức lui lại mấy chục trượng, tránh thoát kiếm khí cuồn cuộn của Tần Phong.
“Muốn làm một lão lục thành công thì nhất định phải học cách che giấu mình, bất động như đá, khóa chặt mục tiêu, chuẩn bị sẵn sàng xuất kích…chính là lúc này, a đánh!!”
Tiểu Bạch vô cùng bình tĩnh, ngay lúc Phương Trường né tránh kiếm khí của Tần Phong thì nó liền lập tức nhảy ra.
Vừa nhảy ra khỏi bụi cỏ, quanh thân Tiểu Bạch liền bốc lên kiếm khí sắc bén.
Cúc Hoa Kiếm Quyết!!
Đây là kiếm quyết do tuyệt thế kiếm thỏ tự sáng tạo, phẩm cấp Hoàng giai, có thể so với thần cấp, đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn!
"Cái gì!!"
Con ngươi của Phương Trường bỗng nhiên co rút lại.
Không biết con thỏ này đã ngồi sau lưng y từ lúc nào, mà lại có thể nhảy ra đúng thời điểm mấu chốt như thế này, công kích vào đóa hoa tàn lụi của y.
Thổi phù một tiếng, huyết hoa nở rộ!
“Đinh, chúc mừng linh sủng của túc chủ một kiếm đâm trúng đóa hoa tàn lụi của thiên tuyển chi tử, thu được 50 vạn điểm phản diện!”
Phương Trường trừng to mắt cắn môi, không để cho mình phát ra thanh âm khuất nhục.
"Rất xin lỗi, ta biết bí mật nhỏ của ngươi!"
Khóe miệng của Tần Phong vẽ ra một nụ cười tà mị, thừa cơ nhanh chóng xuất ra một đạo kiếm khí, hướng về phía tuệ căn của y.
Thổi phù một tiếng, huyết hoa nở rộ!
“Đinh, chúc mừng túc chủ đoạn tuệ căn của thiên tuyển chi tử, thu hoạch được 50 vạn điểm phản diện!”
"Không!!"
Phương Trường ngửa mặt lên trời phát ra tiếng gào thét tê tâm liệt phế, không thể nào tiếp thu được bản thân lại lần nữa mất đi sự vui vẻ của nam nhân.
"Không? Tốt a! Như ngươi mong muốn!"
Là một đệ tử nho gia nghiêm chỉnh, Tần Phong tự nhiên sẽ tôn trọng đối thủ, quả quyết mở ra Trọng Đồng.
Mắt trái sinh cơ, mắt phải hủy diệt!
Chỉ thấy Tần Phong chậm rãi nhắm mắt phải lại, dùng mắt trái phóng xuất ra một cỗ sinh cơ to lớn, phóng xuất về chỗ đó của Phương Trường, giúp tuệ căn vừa mới gãy lập tức khôi phục lại.
"Ừm!?"
Thần sắc Phương Trường hơi sững sờ, não còn chưa kịp phản ứng.
Hưu một tiếng!!
Chỉ thấy Tiểu Bạch thoáng hiện trước mặt Phương Trường, thừa dịp Phương Trường còn không có lấy lại tinh thần, duỗi ra chân thỏ ngắn, dùng toàn lực để đánh vỡ trứng gà.
Phịch một tiếng, mai nở hai độ!!
Phương Trường còn chưa kịp hồi phục tinh thần sau niềm vui có lại tuệ căn, thì lại lần nữa đeo lên mặt nạ thống khổ, đau đớn quét sạch toàn thân.
“Đinh, chúc mừng linh sủng của túc chủ đánh vỡ trứng gà của thiên tuyển chi tử, thu hoạch được 50 vạn điểm phản diện!”
"Giảng đạo lý, lần này coi như không có quan hệ với ta!"
Tần Phong không đành lòng nhìn thẳng, tỏ vẻ chuyện này không liên quan gì đến hắn.
Vừa rồi là hắn giúp Phương Trường chữa trị, nếu muốn bồi thường thì cũng phải đi tìm con thỏ Tiểu Bạch kia để đòi.
Mẹ nó!!
Thượng Cổ trọng đồng là để cho ngươi sử dụng vậy sao!?
Phương Trường triệt để lâm vào trạng thái bùng nổ, ắt đỏ ngửa mặt lên trời gào thét kêu lão ma đầu đem lực lượng cho y mượn.
Lão ma đầu nhịn không được mà mở miệng mắng to: "Ta TM đã sớm nói với ngươi chớ chọc Tần Phong, chớ chọc Tần Phong, ngươi TM liền tự cao tự đại, giờ bị khi dễ mới nghĩ đến lão phu."
Bất quá mắng thì mắng, nhưng vẫn phải cho mượn.
Ai bảo lão bị Lục Đạo Đế Quân gọt đi vạn năm đạo hạnh, không còn sức mạnh để lựa chọn đối tượng đoạt xá, mà chỉ có thể chấp nhận một mình Phương Trường.
"Thôn phệ ma công, thôn phệ tất cả!!"
Trên mặt Phương Trường nổi lên một vòng điên cuồng, sát khí cuồng bạo phun ra khỏi cơ thể.
Lập tức ——
Phong vân biến sắc, sấm sét vang dội.
Trên bầu trời xuất hiện một đầu quỷ khổng lồ, há to miệng điên cuồng hút, giống như muốn nuốt chửng vạn vật trên đời.
"Ai nha, thỏ mẹ của ta!!”
Tiểu Bạch bị hù toàn thân xù lông, trốn vào trong ngực Tần Phong, run lẩy bẩy.
"Không được!!"
Thiên Quân, Vạn Mã nhìn nhau một cái, nhanh chóng chạy vội ra ngoài.
Đối với thôn phệ ma công của Phương Trường, bọn hắn đã tự mình trải nghiệm qua, kém chút liền bị y hút khô, chẳng qua là lúc đó Phương Trường cũng không có mượn sức mạnh của lão ma đầu, nhưng vẫn có thể để lại ký ức khó quên trong lòng bọn hắn.
Hiện tại ngưng tụ ra đầu quỷ lớn như vậy, khẳng định là mượn sức mạnh của lão ma đầu, cũng không biết Tần Phong có thể chịu nổi hay không.
"Tần Phong, ta muốn hút khô ngươi!!"
Phương Trường hoàn toàn tiến vào trạng thái điên cuồng, điên cuồng thôn phệ tất cả năng lượng giữa thiên địa.
Tất cả hung thú trong phạm vi ngàn dặm đều hoảng sợ chạy tứ tung, chúng có thể cảm nhận rõ ràng sinh mệnh trong cơ thể chúng đang bị Phương Trường nuốt chửng, không bao lâu nữa chúng sẽ bị hút khô mà chết.
Lão ma đầu tức hổn hển kêu lên: "Phương Trường tiểu tử ngươi điên rồi, nếu không biết tiết chế thì sẽ bị thôn phệ ma công phản phệ."
"Phản phệ? Chỉ cần có thể giết Tần Phong, coi như xuống Địa ngục ta cũng nguyện ý!!"
Bên trong tròng mắt Phương Trường hiện ra tơ máu, ngửa mặt lên trời gào đến tê tâm liệt phế.
Y đã bị tên Tần Lão Lục vô liêm sỉ này làm cho mất trí rồi, hôm nay y hạ quyết tâm ăn chắc Tần Lão Lục, cho dù là thần chết đến cũng vô dụng.
"Thôn phệ ma công, thôn phệ tất cả, quả nhiên không sai!”
Tần Phong như có điều suy nghĩ, hắn nhìn lên đầu quỷ to lớn trên bầu trời, yên lặng lấy ra mấy bình heo mẹ cũng điên cuồng từ trong không gian tùy thân…
Bạn cần đăng nhập để bình luận