Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1731 -



Chương 1731 -




Sự hâm mộ trong đôi mắt đẹp của Mộ Dung Tĩnh căn bản không thể che giấu, ngay sau đó lại đột nhiên biến sắc mặt tức giận nhìn về phía Tiểu Bạch.
Lúc trước nói cái gì chỉ cần trả tiền là có thể làm cho chuyện mình mong muốn thành công, nhưng hiện tại đã qua nhiều ngày như vậy, mình vẫn chỉ có thể nhìn Tần sư huynh vànữ nhân khác khanh khanh ta ta.
“Chuyện này không thể trách ta thỏ!”
Tiểu Bạch đúng lý hợp tình nói: "Thỏ chủ nhân của ta là hàng đắt tiền, nếu không phải thỏ ta đã thu tiền giữ chữ tín, chỉ sợ Hữu Dung tiểu tỷ tỷ đã sớm đắc thủ rồi, ngươi có biết trong khoảng thời gian này thỏ ta ngăn cản bao nhiêu kẻ đào hoa vì ngươi không ?"
“Bổn tiểu thư mặc kệ những thứ này!”
Mộ Dung Tĩnh nắm lấy Tiểu Bạch, tức giận nói: "Bổn tiểu thư chỉ muốn tình yêu hai ngườivới Tần sư huynh!"
“Xin lỗi!”
Tiểu Ngao vô tình cự tuyệt nói: "Thỏ ta không buôn bán tình yêu, chỉ buôn bán khoảng cách, khoảng cách tiếp xúc giữa ngươi và thỏ chủ nhân ta đã gần hơn rồi.”.
“Bổn tiểu thư mặc kệ!”
Mộ Dung Tĩnh lay lay tay Tiểu Bạch, vẫn tức giận nói: "Bổn tiểu thư muốn tình yêu, tình yêu, tình yêu, ngươi nhanh nghĩ biện pháp cho bổn tiểu thư, cùng lắm thì bổn tiểu thư them tiền, tiền, tiền..."
“Ai u, thỏ mẹ của ta!”
Tiểu Bạch bị lắc đầu choáng váng, phát hiện nữ nhân thật không nói đạo lý.
Nhưng sau khi nó nghe được hai chữ thêm tiền, lập tức liền đứng lên, cảm thấy chỉ có đại tiểu thư Mộ Dung Tĩnh mới xứng đôi với chủ nhân của nó.
“Không thành vấn đề!”
Tiểu Bạch lập tức vỗ ngực cam đoan nói: "Ta thỏ là chuyên gia tình yêu chuyên nghiệp, cam đoan làm cho chủ nhân thỏ ta yêu ngươi!"
"Ngươi có biện pháp gì?"
Đôi mắt đẹp Mộ Dung Tĩnh sáng ngời, vội vàng dừng lại hỏi thăm.
“Phương pháp rất đơn giản!”
Tiểu Bạch nhảy lên vai Mộ Dung Tĩnh, ghé vào tai nhỏ giọng nói: "Ngươi không cần tỉ mỉ chuẩn bị cái gì, chỉ cần mặc một cái váy trắng, một đôi vớ trắng, một đôi giày trắng là được."
"Đây là phương pháp gì vậy?"
Đôi mắt đẹp Mộ Dung Tĩnh hơi nheo lại, cảm thấy Tiểu Bạch đang lừa tiền nàng.
“Ngươi không nên xem thường lực sát thương của một thân này!”
Tiểu Bạch tự tin nói: "Chỉ cần ngươi làm theo lời thỏ ta nói, cam đoan ngươi có thể dễ đang nắm được chủ nhân thỏ ta, sủng ái ngươi ở trên đầu quả tim hắn.”
“Thật hay giả vậy!?”
Mộ Dung Tĩnh vẫn ôm thái độ hoài nghi, không thể tin được việc nắm chặt Tần Phong đơn giản như vậy.
“Đương nhiên là thật rồi!”
Tiểu Bạch lập tức không vui nói: "Ngươi có thể hoài nghi nhân phẩm thỏ của ta, ngươi không thể nghi ngờ sản phẩm thỏ ta, thỏ ta cũng có tình cảm, thế nhân chỉ biết Tử Diên là thanh mai trúc mã của hắn, không biết trong lòng hắn còn cất giấu một ánh trăng sáng muốn yêu mà không thể yêu.”
“Bạch Nguyệt Quang!?”
Vẻ mặt Mộ Dung Tĩnh không khỏi sửng sốt, ngay sau đó liền lâm vào trầm tư.
Nếu như nàng ăn mặc dựa theo Tiểu Bạch nói, đến cùng là nắm chặt Tần sư huynh, chiếm được tình yêu mình muốn, hay là trở thành thế thân của người nào đó!?
Ong! Ong!
Ngay khi Mộ Dung Tĩnh bàn chuyện làm ăn với Tiểu Bạch, cách đó không xa đột nhiên lóe ra một đạo quang mang.
Chỉ thấy Tiểu Hương Phi cầm lấy một quyển sách cổ ở góc giá sách, nhìn qua không thấy có gì khác với những sách cổ khác, trong nháy mắt nàng mở ra sách cổ, một đạo hào quang theo đó bộc phát ra.
Ngay sau đó dưới chân sáng lên, hình thành một trận pháp.
“Đây là truyền tống trận!”
Sắc mặt Tần Phong đột nhiên biến đổi, vội vàng tiến lên muốn ngăn cản.
Nhưng tốc độ hình thành trận pháp thật sự là quá nhanh, hào quang lóe lên liền mang theo Tiểu Hương Phi biến mất, chỉ còn lại có một quyển sách cổ rơi xuống trên mặt đất từ giữa không trung.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Chúng nữ nghe được động tĩnh, cũng nhao nhao quay đầu.
Nhưng lúc này Tiểu Hương Phi đã biến mất không thấy nữa, dường như tất cả đều chưa từng xảy ra, chỉ có sách cổ trên mặt đất kể lại tất cả những gì vừa xảy ra.
“Là cơ duyên sao?”
Tần Phong cau mày tiến lên, khom lưng nhặt sách cổ trên mặt đất lên.
Chỉ thấy trong sách cổ ẩn giấu trận pháp là một lần truyền tống trận, không cách nào truy tung đến địa phương Tiểu Hương Phi bị truyền tống đến, nội dung bên trong ghi lại lại là một chiêu thức bình thường.
Căn cứ những gì Đại Bách Khoa của Dịch Thiên Cơ ghi lại, chiêu này hẳn là đến từ Bách Hoa Cốc tiên giới.
“Bách Hoa Cốc?”
Tần Phong nhịn không được thì thào tự nói, tiếp tục lật xem Đại Bách Khoa của Dịch Thiên Cơ.
Căn cứ Đại Bách Khoa của Dịch Thiên Cơ ghi lại, Bách Hoa Cốc ở trăm năm trước bị Tiên Minh thôn tính, truyền thừa công pháp bị đóng gói chung cất vào Tàng Thư các, quyển sách cổ này hẳn là chính là khi đó bỏ vào.
Nhưng Đại Bách Khoa của Dịch Thiên Cơ của hắn không hoàn chỉnh, không biết tổ tiên Bách Hoa Cốc cóTiên Đế.
“Mẹ kiếp, vừa đến thời điểm mấu chốt liền tuột xích!”
Tần Phong nhịn không được nói tục, cảm giác hiện tại hắn rất tức giận......
“Tần ca ca!”
Vẻ mặt Điềm Điềm vội la lên: "Đã xảy ra chuyện gì, Hương phi tỷ tỷ đi đâu rồi?"
“Yên tâm, không có việc gì!”
Tần Phong mở miệng an ủi, tỏ vẻ Tiểu Hương Phi không có việc gì.
Tuy rằng hắn không biết Tiểu Hương Phi bị truyền tống đến địa phương nào, nhưng trên người nàng có một phần cơ duyên Tiên Đế, cho dù gặp phải nguy hiểm gì, cũng có thể giúp nàng biến nguy thành an.
“Không có việc gì!?”
Mộ Dung Tĩnh trợn trắng mắt, không biết Tần Phong nghĩ gì.
Phải biết rằng, Tiên Minh chính là một trong tam đại siêu cấp thế lực ở Tiên giới, xưng là địa phương an toàn nhất ở Tiên giới cũng không quá đáng, nhưng hiện tại một người sống, ở giữa ban ngày ban mặt bị truyền tống đi.
Chuyệ này mà không có gì?
“Ách...... Chúng ta vẫn nên không xem nữa!”
Đám người Hồng Hạnh sợ hãi, thành thật trả sách lại.
Nhưng Hữu Dung lại không có ý thả trở về, đang trầm mê y thư giới không thể tự kiềm chế, ngay cả Tiểu Hương Phi biến mất cũng không phát hiện, trong đầu đều là muốn tìm người đến thí nghiệm một chút.
“Không xem thì không xem!”



Bạn cần đăng nhập để bình luận