Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 599. Tỷ tỷ đừng làm loạn!!

Chương 599. Tỷ tỷ đừng làm loạn!!
“Hiện tại Lan Lan khẳng định hận chết ta!”
Trong lòng Diệp Thần có chút hối hận vì làm việc quá xúc động, muốn trở về giải thích nhưng lại sợ gây ra hiểu lầm.
Suy nghĩ một chút...
Diệp Thần quyết định để cho cả hai đều bình tĩnh một đoạn thời gian, hắn cũng vừa lúc thừa dịp trong khoảng thời gian này đi báo thù.
Hắn nhớ rõ ràng, năm đó là Diệp Long đuổi bọn họ ra khỏi Diệp gia.
Thậm chí vì muốn nhận được sự ủng hộ của Danh Kiếm sơn trang, không tiếc đem tin tức bản đồ tiền triều tiết lộ cho bọn họ.
“Diệp Long, ta muốn ngươi nợ máu trả bằng máu!”
Trong ánh mắt Diệp Thần nổi lên một tia hàn quang, không hề mê mang giống như lúc trước.
Lúc này——
Tần Phong đã bình phục lại, nhưng khí tức vẫn vô cùng yếu ớt.
"Ai!!"
Đại trưởng lão thở dài lắc đầu.
Trải qua chẩn đoán của đám lão quái vật bọn họ, lúc này Tần Phong khẳng định phải chết, đừng nói là truyền nhân của Dược Thần cốc, cho dù là Dược Thần năm đó chỉ sợ cũng không thể cứu sống.
“Mệnh a!”
Vẻ mặt của Võ Lăng thánh chủ có chút sa sút, trong lòng cũng cảm thấy vô cùng tự trách.
Năm đó là nàng dùng bao tải mang Tần Phong trở về, nhưng cuối cùng mình lại không thể bảo vệ tốt hắn, thậm chí trong lúc về Võ Lăng Thánh Địa dưỡng thương, còn bị một người ngoài khi dễ.
Nghĩ tới đây ——
Võ Lăng Thánh Chủ không khỏi sinh ra áy náy, tính toán thỏa mãn nguyện vọng trước khi chết của Tần Phong.
"Tất cả giải tán đi!"
Đại trưởng lão mở miệng xua tan chúng đệ tử, tỏ vẻ lúc này Tần Phong cần tĩnh dưỡng.
"Ai!!"
Các đệ tử thở dài xoay người rời đi, tiếc hận vì yêu nghiệt như Tần Phong ngã xuống.
“Không được, ta sắp không chịu nổi rồi!”
Tần Phong cố gắng chống đỡ một tia ý thức cuối cùng, gọi hệ thống đổi thẻ dung hợp thần thể.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ tốn 8000 vạn điểm phản diện, đổi một thẻ dung hợp thần thể!"
“Rốt cục đổi ra!”
Tần Phong thở phào nhẹ nhõm, khẩn cấp muốn gọi hệ thống sử dụng.
Chỉ là ngay khi hắn chuẩn bị gọi hệ thống, Võ Lăng Thánh Chủ đột nhiên nắm lấy hắn rồi bay đi mất.
“Này, đại tỷ đừng náo loạn!”
Tần Phong lập tức giãy dụa, tỏ vẻ mình còn có thể cứu.
“Đừng nhúc nhích!”
Giọng nói như mộng như ảo của Võ Lăng Thánh Chủ vang lên, theo Tần Phong rơi vào trên một ngọn núi.
Cũng không đợi Tần Phong nói hết câu, Võ Lăng Thánh Chủ liền chủ động ngồi xuống đem đầu Tần Phong đặt ở trên đùi.
Khi vừa chạm vào, mùi hương tràn vào khoang mũi, khiến cho Tần Phong ngây ngẩn.
Hơn nữa sau khi ngẩng đầu nhìn thấy dung nhan tuyệt thế dưới tấm màn che, lập tức đem thẻ dung hợp thần thể ném ra sau đầu.
"Võ Lăng tỷ tỷ, ngươi thật sự làm nha!”
Trong lòng Tần Phong cảm thấy vô cùng hối hận, sớm biết liền đưa ra chút yêu cầu quá phận...
Vô Song Thành.
Mặt trời như thường ngày, chậm rãi mọc từ phía đông.
“Thiếu niên, phải tiết chế a!”
Long Tượng đại đế cuộn mình trong một góc, vẻ mặt ủy khuất ôm tiểu đỉnh trú ẩn.
Vốn tưởng rằng thức thời rời đi thì rất nhanh có thể trở về, ai biết đứa nhỏ xui xẻo này tuyệt không kính già yêu trẻ, cứ như vậy để cho lão ở bên ngoài trải qua một đêm.
"A!"
Tiếng thét của một nữ nhân vang lên, phá vỡ không khí buổi sáng yên tĩnh của Vô Song thành.
"Chờ đã, tối hôm qua là ngươi chủ động..."
Tần Hạo liều mạng muốn giải thích, tỏ vẻ mình là nạn nhân.
“Ngươi câm miệng!”
Giang Linh nhất thời thẹn quá hóa giận, cầm lấy bình hoa ném về phía Tần Hạo.
“Đúng là ngươi chủ động!”
Tần Hạo vẻ mặt vô tội, vội vàng rời khỏi lầu các.
"A!"
Giang Linh tức giận ầm ĩ kêu to, ánh mắt đi tới đâu cũng cầm đồ lên đập.
Vốn định cưới một con rể phế vật ứng phó với cha mẹ, chờ tìm cơ hội chạy ra ngoài tìm thiếu niên anh hùng Tần Phong.
Ai biết Trượng Kiếm Thiên Nhai còn chưa bắt đầu, đã bị phế vật này chiếm sạch tiện nghi.
“Ắt xì!”
Tần Phong nhịn không được hắt hơi một cái, không biết tiểu tức phụ nhà ai lại nhớ hắn.
“Công tử, ngươi tỉnh rồi!”
Tiếng kinh hỉ của Thái tử phi vang lên bên tai, sau khi mở mắt ra đã không thấy Võ Lăng Thánh Chủ.
Chỉ nhìn thấy mình đang ở trong một phòng trúc nhỏ, Vu Lan cùng Hữu Dung cũng vẻ mặt lo lắng vây quanh.
“Chẳng lẽ là nằm mơ?!"
Tần Phong lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.
Trong trí nhớ hắn gối lên đùi Võ Lăng Thánh Chủ ngủ, sao vừa tỉnh lại lại nhìn thấy Vu Lan các nàng.
"A!!"
Không đợi Tần Phong biết rõ ràng chuyện gì xảy ra, một cỗ đau đớn chạm vào thân thể, xâm nhập linh hồn bao trùm toàn thân.
Cũng làm cho hắn thoáng cái liền nhớ tới, còn chưa có sử dụng thẻ dung hợp thần thể.
"Tần Phong, ngươi thế nào!?"
Vu Lan vội vàng rót linh lực vào, ý đồ giảm bớt đau đớn của hắn.
Chỉ tiếc hai đại thần thể mang đến thủy hỏa không tương thích, căn bản không cách nào dùng thủ đoạn bình thường để tiêu trừ đau đớn.
“Không, không sao đâu!”
Tần Phong không vội vàng sử dụng thẻ dung hợp thần thể, mà là cố gắng mở Sơn Hà Xã Tắc Đồ ra.
“Ngươi chạy loạn cái gì!”
Vu Lan vội vàng giữ chặt Tần Phong, để cho hắn bị thương không cần chạy loạn.
“Ta không chạy loạn, có chút cảm ngộ!”
Tần Phong cố nén đau nhức đứng dậy, không để ý ngăn cản mà cố ý muốn đi vào.
Là một lão Lục có trình độ chuyên môn cực cao, cho dù là bị trọng thương, cũng không thể ở trước mặt Vu Lan để lộ ống kính.
“Hay là ta đi vào cùng ngươi!”
Hữu Dung vội vàng tiến lên đỡ Lấy Tần Phong.
Biểu thị mình chính là tiểu y tiên thiếp thân của Đại Ma Vương, cũng không phải vì mấy trăm mẫu thiên tài địa bảo kia.
“Không cần!”
Tần Phong không có chút ý tứ ủy quyền nào, một mình tiến vào Sơn Hà Xã Tắc Đồ sử dụng thẻ dung hợp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận