Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1617 - Thánh mẫu Lăng Tiêu??



Chương 1617 - Thánh mẫu Lăng Tiêu??




“Sao lại có nhiều cờ xí Lăng Tiêu Cung như vậy!?”
Tần Phong nghi hoặc nhìn bốn phía nói: "Không phải trong thời gian chúng ta mới ra ngoài mấy tháng, Lăng Tiêu Cung đã đến trộm nhà Tiên Minh!?”
"Ngươi cho rằng Tiên Minh là giấy dán à?"
Mộ Dung Tĩnh tức giận liếc mắt, sau đó nhìn một chút, nói: "Hẳn là Lăng Tiêu Cung tới viếng thăm Tiên Minh chúng ta, hơn nữa nhìn động tĩnh cùng phô trương, thân phận người tới còn không thấp.”
“Viếng thăm!?”
Tần Phong cười lạnh một tiếng nói: "Ta thấy là chồn chúc tết gà, không có hảo tâm gì!"
“Ta cũng cảm thấy bọn họ không có hảo tâm!”
Mộ Dung Tĩnh gật đầu nói: "Không phải vì chí bảo Đại Tiên Thiên của ngươi mà đến, chính là vì mười hai Tinh Thần Châu trong tay ngươi, dù sao mười hai Tinh Thần Châu ban đầu là do Lăng Tiêu cung đời trước luyện chế.”
“Tên súc sinh này lại đi gây chuyện!”
Triệu Trường Sinh nhịn không được mà nói thầm trong lòng, sau đó lui về phía sau muốn rời xa tai họa Tần Phong này.
“Binh đến tướng đỡ, nước đến đất chặn!”
Tần Phong bắt lấy Triệu Trường Sinh đang lui về phía sau, vẻ mặt bất khuất nói: "Lão Triệu, chúng ta sẽ đối mặt với đám chuột nhắt Lăng Tiêu Cung này.”
“Tần sư đệ!”
Trong lòng Triệu Trường Sinh tuy rằng chửi ầm lên, nhưng trên mặt lại tràn đầy sốt ruột nói: "Ta chỉ là một gã đệ tử của Tàng Thư các, không xứng xuất hiện loại trường hợp này, ta vẫn là về Tàng Thư các trước đây!"
“Lão Triệu, ta không cho phép ngươi nói mình như vậy!”
Tần Phong đột nhiên kích động, lớn tiếng kêu lên: "Vừa tới Linh Chi Bí Cảnh, đã bị đám chuột nhắt Lăng Tiêu Cung khiêu khích, là ngươi nghĩa vô phản cố đứng ra bảo vệ tôn nghiêm của Tiên Minh ta, sau đó các thế lực lớn liên thủ Phong Tỏa Linh Chi Bí Cảnh, lại là ngươi đứng ra bảo vệ mọi người, còn có ta bại lộ Đại Tiên Thiên Chí Bảo, cũng là ngươi dọc theo đường đi che chở ta trở lại Tiên Minh, ngươi nếu không xứng, vậy Tiên Minh còn có ai xứng?!"
“Hả!?”
Đệ tử tiên minh bốn phía nghe vậy, nhao nhao quay đầu nhìn Tần Phong.
Chỉ thấy Thần Phong đã lái thuyền vào Tiên Minh, đám người Tần Phong đều đứng trên boong tàu, bộ dáng phong trần mệt mỏi mới vừa rèn luyện trở về.
“Ta không phải, ta không có......”
Triệu Trường Sinh nóng nảy ngay tại chỗ.
Y đi theo con đường cẩu đạo lưu, làm sao xứng với công lao đầy trời này!?
"Leng keng, chúc mừng túc chủ chặn con đường cẩu đạo lưu của thiên tuyển chi tử cấp thần thoại, thu hoạch được 100 vạn điểm nhân vật phản diện!"
"Rốt cuộc cũng chịu ra dầu!”
Tần Phong đè nén kích động trong lòng, thừa thắng xông lên nói: "Lão Triệu, ngươi lại khiêm tốn rồi, ngươi có dám thề trước mặt đại đạo, nói người giao thủ với Lăng Tiêu Cung Tô Uyển không phải là ngươi không?”
"Đừng nói nữa, ta sợ!"
Triệu Trường Sinh gấp gáp xoay quanh, tỏ vẻ mình chỉ muốn cẩu.
“Lão Triệu, sống đương thời, sợ gì tương lai!”
Tần Phong nghiêm túc nói: "Thiếu niên không nên làm đuôi thơ, mà phải là một chương kinh thế hãi tục nhất bên trong cấm thư, ngươi lần nữa điệu thấp ẩn nhẫn, chỉ biết để người khác thừa cơ hội tiến lên!”
“Nói hay lắm!!”
Có đệ tử lập tức cao giọng ủng hộ, tiếng vỗ tay cũng theo đó vang lên.
Những đệ tử khác nhìn Tần Phong, ánh mắt đều mang theo thưởng thức, không chỉ có thiếu niên nhiệt huyết, còn có thiếu niên tình nghĩa, có thể làm huynh đệ với hắn thì tuyệt đối là phúc khí tám đời tu luyện.
“Tần sư huynh, đẹp trai quá!”
Mộ Dung Tĩnh lộ đào tâm, bị Tần Phong mê hoặc không chịu nỗi.
Không chỉ có ý chí chính nghĩa, còn có một trái tim cầu tiến, lại càng không sợ quyền quý, dám làm một chương kinh thế hãi tục.
“Đại ma vương nghiêm chỉnh lại, đúng là muốn mạng người!”
Hữu Dung kích động đến mức khuôn mặt nhỏ nhắn phiếm hồng, bị tài văn chương của Tần Phong thuyết phục.
“Súc sinh, súc sinh!”
Triệu Trường Sinh gấp đến mức sắp khóc lên.
Y chỉ là muốn tìm một chỗ để cẩu, nhưng tại sao hiện thực lại đối xử với y như vậy, để cho y gặp phải tiện nhân Tần Phong này, nhất định mang y ra phơi dưới ánh sáng.
"Leng keng, chúc mừng tú chủ câu dẫn mệnh trung chú định của thiên tuyển chi tử cấp thần thoại, đạt được 20 vạn điểm nhân vật phản diện!"
"Leng keng, chúc mừng tú chủ câu dẫn mối tình đầu tiểu sư muội của thiên tuyển chi tử cấp thần thoại, đạt được 20 vạn điểm nhân vật phản diện!"
"Leng keng, chúc mừng túc chủ chặn con đường cẩu đạo lưu của thiên tuyển chi tử cấp thần thoại, thu hoạch được 100 vạn điểm nhân vật phản diện!"
“Không sai, không sai!”
Khóe miệng Tần Phong không nhịn được nhếch lên.
Phát hiện đối phó với Thiên tuyển chi cẩu đạo lưu, không chỉ chiếm trước điểm đạo đức cao nhất, mà còn có thể nâng sát bọn họ, thuận tiện đắp nặn một chút hình dáng cương trực công chính của mình.
“Các ngươi đang làm gì?”
Một thanh âm vang dội vang lên.
Chỉ thấy bảy bóng người như thần linh trôi nổi trên không trung, ngoại trừ sáu vị trưởng lão Tiên Minh, còn có một mỹ phụ đẫy đà ung dung quý phái.
“Bái kiến sáu vị trưởng lão!”
“Bái kiến Lăng Tiêu thánh mẫu!”
Đệ tử bốn phía thấy thế, vội vàng cung kính hành lễ.
“Nàng chính là Lăng Tiêu Thánh Mẫu!?”
Tần Phong tò mò nhìn về phía mỹ phụ đẫy đà, trong đầu hiện ra ký ức tương quan.
Căn cứ vào ghi chép của Dịch Thiên Cơ Đại Bách Khoa, Lăng Tiêu Thánh Mẫu chính là thánh nữ đời thứ nhất của Thái Bạch Tiên Sơn, sau này gả cho cung chủ Lăng Tiêu cung đời trước, cũng chính là mẹ ruột của Lăng Tiêu Tiên Đế hiện tại.
Tuy rằng tu vi của nàng chỉ có Tiên Vương cảnh trung giai, nhưng ở Lăng Tiêu cung lại có được quyền lực chí cao vô thượng.
“Tiểu tử này trở về thật không đúng lúc!”
Đại trưởng lão nhìn thấy Tần Phong, lập tức cảm thấy đau đầu.
Lần này Lăng Tiêu Thánh Mẫu tự mình đến cửa, chính là vì mười hai Tinh Thần Châu trong tay Tần Phong.
Nghĩ đến việc dùng cớ Tần Phong không ở nhà để kéo dài thời gian, ai ngờ tiểu tử này lại tự mình đưa chân sau tới cửa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận