Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1427 - Tranh giành đồ đệ



Chương 1427 - Tranh giành đồ đệ




“Hắn thật sự là Luyện Khí Sư?”
Đệ tử bốn phía đã sớm sợ ngây người, càng cảm giác mình hôm nay nằm mơ chưa tỉnh.
Một cái Luyện Khí Sư có thể thôi diễn kiếm đạo đến cảnh giới kiếm vực đã đủ biến thái, nhưng hắn còn có thể lĩnh ngộ được buff đạo gia, hiện tại lại dung hợp ba đại thần hỏa do thiên địa thai nghén.
Mấu chốt nhất chính là, mặt hàng này năm nay còn chưa tới ba mươi tuổi!
Quả thực con mẹ quá biến thái, quá không hợp thói thường!!
“Ai nha nha......”
Tứ trưởng lão kích động không chịu được, cũng càng thêm hèn mọn nói: "Đồ nhi ngoan, ngươi trở về với sư phụ đi!”
Sư phụ dập đầu với đồ đệ!?
Mọi người bốn phía ngây dại tại chỗ, bị thao tác của Tứ trưởng lão làm cho kinh ngạc.
Ai có thể nghĩ đến đường đường là tứ trưởng lão của Tiên Minh, một trong ba thế lực ở Tiên giới, vì có thể thu đệ nhất khí tu Thiên Tư bảng làm đồ đệ, mà nghĩ đến loại hành động dập đầu với đồ đệ này.
“Lại nổi điên rồi!”
Sắc mặt Nhị trưởng lão trong nháy mắt liền đen xuống.
Từ sau khi lão Tứ gia trở thành trưởng lão của Tiên Minh, liền lấy sức một mình kéo thấp cấp bậc của cả đoàn trưởng lão Tiên Minh.
Không chỉ có ăn mặc lôi thôi lếch thếch, còn thường xuyên không để ý ngôn ngữ điên cuồng, hoàn toàn không có uy nghiêm cùng hình tượng trưởng lão nhất phái nên có.
“Ta không muốn, ta muốn bái Thất trưởng lão làm sư phụ!”
Tần Phong không chút do dự cự tuyệt, thu tay chuẩn bị tiếp tục ôm đùi.
Đúng lúc này, hưu một tiếng!!
Chỉ nghe một trận tiếng xé gió dồn dập vang lên, ngay sau đó một bóng đen liền thoáng hiện đến trước mặt Tần Phong, cũng không đợi Tần Phong phản ứng, liền một tay bắt lấy tay hắn.
“Cái gì?”
Sắc mặt Tần Phong không khỏi biến đổi, căn bản không kịp làm ra phản ứng.
Chỉ thấy đối phương cũng là một lão đầu tử, tuy nhiên không giống với nhị trưởng lão tiên phong đạo cốt, tứ trưởng lão lôi thôi lếch thếch, người này đội một cái nón, một thân vải thô áo gai, trong miệng còn ngậm một tẩu thuốc dài.
"Mượn lửa..."
Vẻ mặt lão giả có vẻ lo âu và vội vàng, ông đặt tẩu thuốc lên ngọn lửa hít hai ngụm.
Theo sợi thuốc lá trong tẩu thuốc được đốt lên, trong miệng lão giả phun ra một vòng khói, lo âu cùng vội vàng trên mặt theo đó biến mất, thay vào đó là một bộ biểu tình sảng khoái tiêu hồn.
“Bái kiến lục gia!”
Đệ tử bốn phía nhìn thấy người tới, vội vàng ôm quyền khom người hành lễ.
Người tới không phải kẻ địch gì, mà chính là lục trưởng lão trong bảy đại trưởng lão Tiên Minh.
Bất quá ông không thích các đệ tử gọi mình là Lục trưởng lão, mà thích các đệ tử gọi là Lục gia, lý do là làm trưởng lão có trách nhiệm dạy dỗ đệ tử, cũng cần làm gương cho các đệ tử.
Mà làm Lục gia không chỉ không cần phụ trách dạy dỗ, cũng không cần gánh nặng thần tượng gì, còn có thể làm địa chủ lão gia vạn ác, đem đệ tử Tiên Minh làm nô tài sai khiến.
“Lão Lục, ngươi tới làm gì?”
Tứ trưởng lão lập tức cảnh giác, biết lão Lục không có tiết tháo gì.
“Không cần khẩn trương, gia chỉ là đi ngang qua mượn lửa!”
Lục gia phóng khoáng phun ra một vòng khói, sau đó ánh mắt liền rơi vào trên người Tần Phong.
“Ách......”
Tần Phong bị nhìn đến cả người không tự chủ, cảm giác mình giống như heo đợi làm thịt.
Tuy nhiên Lục gia lại không có ý thu hồi ánh mắt, sắc mặt bắt đầu chậm rãi trướng tới đỏ bừng, tràn ngập một loại hưng phấn mà chuyên chú, thâm tình mà si mê, giống như quái thúc thúc nhìn thấy tiểu la lỵ.
“Lão Lục, mau nhắm mắt chó lại!”
Tứ trưởng lão lập tức nóng nảy, chặn trước người Tần Phong.
Đây chính là đồ đệ ngày trông, đêm trông của mình, mặc kệ ai tới cũng vô dụng, Tần Phong chỉ có thể làm đồ đệ của ông ta.
“Lục sư huynh!”
Thất trưởng lão gấp giọng nhắc nhở: "Vừa rồi Tần Phong đã nói, hắn nguyện ý đi theo tiểu muội tu tiên kiếm đạo, ngươi làm sư huynh cũng không thể cạy góc tường sư muội!”
“Phú bà mắc câu rồi!”
Tiểu Bạch lập tức đứng lên, nghĩ nên bán chủ ngân bao nhiêu thì thích hợp.
Dù sao cũng là đơn hàng đầu tiên ở Tiên giới, ít nhiều phải cho khách hàng chút ưu đại, ít kiếm là ít kiếm điểm, nhưng có thể giúp nó tạo ra danh tiếng ở Tiên giới.
“Cái gì mà cạy góc tường của ngươi?”
Tứ trưởng lão liền muốn nổi điên, không nghĩ tới tiểu sư muội là loại người này.
Đúng lúc này - -
Một thanh âm uy nghiêm đột nhiên nổ vang bên tai mọi người, "Ầm ĩ đủ chưa? một đám trưởng lão Tiên Minh ồn ào ở cửa lớn, không để ý hình tượng cùng thân phận mà tranh đoạt đồ đệ, còn thể thống gì nữa!?"
“Là đại trưởng lão!”
Sắc mặt các đệ tử đột nhiên biến đổi, đồng loạt quỳ xuống.
Khác với các trưởng lão như Nhị trưởng lão, Tứ trưởng lão, Lục trưởng lão, Thất trưởng lão, hiện nay Minh churu bế quan, tất cả sự vụ của Tiên Minh đều do Đại trưởng lão xử lý, nói cách khác Đại trưởng lão là người đứng đầu Tiên Minh hiện nay.
“Đại sư huynh!”
Bốn vị trưởng lão cũng chợt run lên, vội vàng ngậm miệng lại không dám nhiều lời.
Cho dù là tứ trưởng lão thường xuyên nổi điên, lục gia không có quy củ, lúc này cũng đều ngoan ngoãn, cúi đầu ngay cả thở mạnh cũng không dám.
“Về phần Tần Phong......”
Thanh âm uy nghiêm của Đại trưởng lão lại vang lên lần nữa, "Vừa mới phi thăng cái gì cũng không hiểu, trước tiên đưa người vào học tập ở Thiên Phủ viện, chờ đoàn trưởng lão thương nghị xong mới quyết định bái vị trưởng lão nào làm sư phụ.”
Nói xong......
Đệ tử bốn phía lập tức ném đi ánh mắt hâm mộ.
Vừa rồi đại trưởng lão đã nói rất rõ ràng, Tần Phong bái sư, lựa chọn thấp nhất chính là trưởng lão, căn bản không cần giống như bọn họ, từ tầng dưới chót từng bước từng bước bò lên.
“Thiên Phủ viện!”
Tần Phong nhịn không được thì thào, biết nên tới tóm lại phải tới.
Căn cứ vào tin tức trong thiên cơ, Diệp Thần Giegie trước tiên cũng bị đưa vào Thiên Phủ viện, sau đó bị người bắt đi đánh đập tàn nhẫn, cuối cùng còn dùng tới mỹ nhân kế.
“Hy vọng đều là khuê nữ đi!”
Tần Phong không lo lắng đối với mỹ nhân kế, chỉ sợ bên trong trà trộn vào một tiểu tức phụ của ai đó......



Bạn cần đăng nhập để bình luận