Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 269. Người trẻ tuổi phải biết hăng hái

Chương 269. Người trẻ tuổi phải biết hăng hái
Mấy chục tên thiên kiêu đều tràn đầy phẫn nộ mà lao ra, rút vũ khí, không mà chút do dự chém về phía tiểu Bạch.
Bốp một tiếng!!
Thiên Quân, Vạn Mã lập tức bộc phát khí thế hung mãnh quanh thân, ngăn cản trước mặt tiểu Bạch, dù cho phải đối mặt với quân địch gấp mấy lần mình thì cũng quyết không sợ hãi.
“Quá TM ức hiếp người!!”
Đám thiên kiêu xung quanh cũng không nhịn nổi nữa, nhao nhao gia nhập vào trận doanh của Tần Phong.
Trong một khoảnh khắc...
Đao quang kiếm ảnh, loạn cả một đoàn.
“Người trẻ tuổi phải biết hăng hái!”
Đế Sư ở một bên tay vuốt sợi râu, miệng nở nụ cười, vô cùng vui mừng khi nhìn thấy cảnh tượng như thế này.
Ông ta tình nguyện nhìn thấy học sinh đổ máu chảy mồ hôi ở chỗ này, chứ cũng không muốn bọn hắn phải bỏ mạng ở bên ngoài trong tương lai.
Cần biết, mỗi lần học sinh chết, Đế Sư như ông ta đều sẽ bị mời đến, vấn đề tiền cúng viếng chỉ là chuyện nhỏ, chủ yếu là không muốn nhìn thấy cảnh tượng sinh ly tử biệt.
Đối với một lão nhân gia vài vạn tuổi, thật sự là quá mức tàn nhẫn, tuyệt đối không phải vì tiếc mấy phần tiền cúng viếng.
Mặc dù ông ta là người có bối phận cao nhất, tiền cúng viếng cũng bỏ ra nhiều nhất, tuy nhiên ông ta cũng không thiếu chút tiền này.
Đúng lúc này ——
Một trận cười sảng khoái truyền đến, "Xin lỗi mọi người, vừa rồi có chuyện nên đến chậm!"
"Ừm!?"
Đám người trong toàn trường tạm dừng đánh nhau, hiếu kì quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một tên mãnh nam đầy cơ bắp, trên mặt mang theo nụ cười áy náy, sau lưng còn có mười thiên kiêu có khí tức mạnh mẽ đi theo, người này chính là đệ nhất Thánh Tử, Diệp Long của Âm Nguyệt hoàng triều.
Không đợi mọi người mở miệng nói chuyện, tiểu đệ sau lưng Diệp Long liền cầm lấy một túi tiên tinh.
Diệp Long bắt đầu biểu diễn, mặt mũi tràn đầy xin lỗi nói: "Kỳ thật ta đã sớm chuẩn bị giúp mọi người bổ sung Tiên tinh, chỉ là rời đi mấy tháng, cho nên có rất nhiều phải xử lý, bận rộn một hồi thì quên mất, may mắn Tần Phong huynh đệ nhắc nhở, ta nhận được tiên tinh thì vội vàng ngựa không ngừng vó mà chạy đến đây.”
"Ha ha!!"
Mấy vị thiên kiêu ý vị thâm trường mà cười cười.
Vừa rồi Tần Phong kêu thì gã không tới, Tần Phong đưa ấm áp, gã cũng không tới, lúc Tần Phong cùng Trần Tổ chiến đấu, gã vẫn không tới, Trần Tổ bị đánh bại, gã càng không tới, nhưng khi nhìn thấy bọn hắn chiến đấu giúp Tần Phong thì gã lập tức mang tiên tinh chạy đến đây.
Chỉ cần không phải đồ đần, liền có thể nhìn ra gã đang nỗ lực vãn hồi hình tượng.
“Ta đã nói, làm sao thánh tử Diệp Long lại bỏ mặc tiểu đệ, ta quả nhiên không có nhìn lầm người!"
Vẫn có không ít đồ đần lựa chọn tin tưởng, vây quanh ở bên người Diệp Long, thổi phồng một trận.
“Bản thánh tử là nam nhân ngay thẳng!”
Diệp Long một mặt chính khí nói: "Tuyệt đối sẽ không giống một ít người, vì một chút tiên tinh mà không bỏ mặc các tiểu đệ sống chết, những loại người này rất đáng xấu hổ, đơn giản chính là bại hoại là Âm Nguyệt hoàng triều ta.”
"Ngươi. . ."
Trần Tổ bị tức đến xanh mặt, không nghĩ lại bị Diệp Long thọc một nhát.
"Đáng tiếc, bản thánh tử đến chậm…”
Diệp Long làm bộ thở dài, nhìn đệ đệ một cái, ý bảo có thể thu hồi tiên tinh.
“Ta đã nói rồi, thánh tử Diệp Long là người có trách nhiệm!”
Tần Phong tràn đầy cảm động tiến lên nắm tay Diệp Long, cũng không đợi đối phương nói gì mà đã cầm lấy túi tiên tinh.
"Không phải. . ."
Diệp Long lập tức mất bình tĩnh, muốn đoạt lại tiên tinh.
Nói đùa!!
Hiện tại bí cảnh Côn Luân đã đóng cửa, không có nơi nào để sản xuất tiên tinh.
Lại thêm lần này trận gài bẫy cướp sạch tiên tinh ở bí cảnh Côn Luân, khiến 80% tiên tinh biến mất không thấy tung tích, do đó tiên tinh trong tay gã còn trở nên trân quý.
Cho dù là để sủ dụng trong tương lai, thì nó càng có thể dùng làm con bài để lôi kéo các lão quái vật.
“Ta hiểu ý ngươi!”
Tần Phong không cho Diệp Long có cơ hội nói chuyện, lớn tiếng nói: "Ngươi không phải muốn nói, ta có thể đem tiên tinh tiếp tế mọi người, ngươi cũng có thể đem tiên tinh đưa cho mọi người đúng hay không?!”
"Cái gì!?"
Diệp Long sửng sốt tại chỗ.
Gã vốn tưởng rằng Tần Phong muốn giữ lại cho mình, dù sao đây cũng là mấy trăm tiên tinh, không ngờ hắn lại rộng lượng như vậy, tất cả đều đưa cho mọi người.
Mẹ nó!!
Tiên tinh nói đưa liền đưa sao!?
"Các ngươi còn đang chờ cái gì, còn không cảm tạ Diệp Long Thánh Tử ban thưởng tiên tinh cho các ngươi!"
Tần Phong hoàn toàn không cho Diệp Long có cơ hội cự tuyệt, trực tiếp phát động lực lượng quần chúng.
"Đa tạ Diệp Long Thánh Tử ban thưởng tiên tinh!!"
Thiên kiêu vội vàng đưa mông ngựa lên, căn bản không cho Diệp Long có cơ hội cự tuyệt.
Nói đùa!
Có Tần Phong mở đường, đưa tiên tinh tới cửa thì tại sao lại không muốn!
"Hắc hắc. . ."
Diệp Long dù là bị tức đến đau tim đau phổi, nhưng trên mặt vẫn duy trì nụ cười lễ phép.
"Đến, lấy đi!"
Tần Phong lại lần nữa biến thành cán bộ kỳ cựu, lấy tiên tinh của Diệp Long để đi đưa ấm áp…
"Đa tạ, Tần Phong Thánh Tử!"
Nhóm thiên kiêu xung quanh kích động, liên tục cảm tạ.
Mặc dù bình quân mỗi người chỉ lấy được một khối, nhưng giá trị bán ra cũng đáng giá không ít linh thạch cực phẩm, thực sự có trợ giúp rất lớn đối với việc tu luyện của bọn hắn.
"Cảm tạ Tần Phong!?"
Diệp Long tức giận đùng đùng.
Dựa vào cái gì cầm tiên tinh của gã, nhưng lại cảm tạ Tần Phong.
"Không cần cảm tạ ta, muốn cảm tạ thì phải cảm tạ Diệp Long Thánh Tử!"
Tần Phong cũng không bổ sung: "Hắn là đệ nhất thánh tử của Âm Nguyệt hoàng triều, mặc dù treo lên danh hiệu thánh tử, có rất nhiều áp lực đè nén trên vai, nhưng trong lúc cấp bách, hắn vẫn không quên tranh thủ thời gian để đưa tiên tinh cho mọi người, nào, chúng ta mau cho hắn một tràng vỗ tay nhiệt liệt nhất.”
Ba~! Ba~! Ba~! Ba~! Ba~!
Nhóm thiêu kiên xung quanh rõ ràng đã huấn luyện chuyên nghiệp, nín cười mà cho một tràn vỗ tay nhiệt liệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận