Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 202. Đả Thông Kinh Mạch

Chương 202. Đả Thông Kinh Mạch
Đúng lúc này ——
Một giọng nói trẻ con non nớt tràn ngập chính nghĩa vang lên, “Lão lục phương nào, dám can đảm ở nơi này mưu tài sát hại tính mệnh, chủ nhân Tần Phong của thỏ ta đã sắp đến, mau ăn trước một kiếm tuyệt thế của thỏ ta!!”
Tần Phong đến rồi!?
Đệ nhất thiên kiêu Hoang Cổ đến rồi!
Vui sướng trong ánh mắt của đám người toàn trường gần như không cách nào che lấp nổi, giống như bọn họ đã nhìn thấy được tia hy vọng.
Hô!!
Từng âm thanh nhỏ xíu vang lên, đó là âm thanh của một vật thể nào đó đang phá hư không mà lao đến.
Thân thể Tần Phong theo bản năng hơi nghiêng về phía trước, động tác né tránh dễ như tránh gió mát, khóe mắt cũng bắt đầu quét quanh phạm vi xung quanh.
Chỉ thấy tiểu Bạch chính nghĩa từ trên trời lao xuống, bắn ra rất nhiều kiếm khí nhỏ bé về phía hắn.
“Bắt đầu biểu diễn màn rút lui!”
Trong lúc né tránh kiếm khí, Tần Phong cố ý bán ra một sơ hở, để kiếm khí đánh bay tấm vải đen trên mặt.
Kể từ khi hắn bỏ ra một vạn điểm phản diện để đổi lấy Thuốc biến hình, Tần phong giờ đã có khuôn mặt của Lâm Tam.
"Không được!!"
Khăn đen che mặt vừa bị đánh rơi trong nháy mắt, thần sắc Tần Phong hoảng hốt xoay người nhanh chóng rời đi.
Tuy rằng Tần Phong vừa lộ mặt liền quay người bỏ chạy, nhưng vẫn bị người ta gắt gao bắt được gương mặt kia, cho dù lúc này bọn họ không biết Lâm Tam, nhưng sau đó vẫn có thể từ trong ký ức vẽ ra khuôn mặt đó.
"Gian tặc! Nghịch tặc! Ác tặc! Chạy đi đâu!!"
Tiểu Bạch hô to tên cặn bã, nện bước chân nhỏ nhắn nhanh chóng đuổi theo.
“Đinh, chúc mừng túc chủ thành công vu oan thiên tuyển chi tử, khiến y lâm vào tồn vong sinh tử, thu hoạch được 200 vạn điểm nhân vật phản diện!”
"Hôm nay thật đúng là kiếm bộn rồi!"
Tần Phong không cách nào che giấu hưng phấn trong lòng, liền tranh thủ mở hệ thống ra xem xét.
Đừng nghĩ không phải thiên tuyển chi tử thì sẽ lấy được số điểm thấp, nhưng bên phía đối phương lại có số lượng đông đảo như vậy, thu hết mười mấy vạn người cũng khiến điểm phản diện của hắn trực tiếp đột phá đến 82.535.650 điểm, tức là nhiều tổng số điểm trước đó của hắn.
“Rốt cuộc Lâm Tam có tài đức gì, có thể để cho lão đại phí sức giá họa cho hắn như thế!?”
Thiên Quân, Vạn Mã đứng ở cách đó không xa, vẫn âm thầm quan sát thao tác của Tần Phong và tiểu Bạch, hai người bọn hắn chỉ có thể mặc niệm ba phút cho Lâm Tam, hi vọng y kiếp sau có thể chú ý một chút, đừng lại gặp nam nhân gọi là Tần Phong.
"Mau ăn một kiếm của thỏ ta!!”
Tiểu Bạch tiếp tục hô hoán, còn thỉnh thoảng phóng xuất ra mấy đạo kiếm khí, khiến cho người nằm dưới đất đều nghĩ nó đang đấu một trận tử chiến với lão lục vô sỉ.
Tần Phong một giây thay đổi trang phục xong xuôi, mang theo mặt nạ chính nghĩa cùng tình yêu công lý chói sáng đăng tràng.
Lúc này ——
Bên trong biển máu.
Đám người vẫn như cũ vô lực nằm trên mặt đất, nhóm nữ quỷ sau khi kết thúc công việc thì lại đối mặt với những nam nhân trẻ tuổi cường trán, chỗ nào còn có thể nhịn được, nhao nhao mở ra hình thức hít dương khí.
“Này, bọn nữ quỷ các ngươi, mau buông mấy nam hài kia ra!”
Tần Phong mặc một bộ y phục trắng, từ trên không trung bay xuống, hét một tiếng về phía những nữ quỷ kia.
"Ô ô. . ."
Mấy thiếu niên đang bị hút dương khí giống như nhìn thấy được cứu tinh, nhãn thần khẩn cầu Tần Phong nhất định phải mau cứu bọn hắn.
"Không cần sợ, ta mang chính nghĩa đến đây!"
Tần Phong giống như chính đạo chiếu sáng ở trên mặt đất, Nam Minh Ly Hỏa cũng nhanh chóng thoát ra từ trong cơ thể.
"Là Nam Minh Ly Hỏa, lui, lui, lui!"
Trân Trân, Liên Liên, Ái Ái các loại nữ quỷ phối hợp hét lên một tiếng, bắt đầu hoảng hốt chạy bừa khắp nơi.
Vì lúc này tất cả mọi người đều vô lực nằm trên mặt đất, nên không ai nhìn thấy trong bụi cỏ cách đó không xa, Tiểu Bạch đang mở Sơn Hà Xã Tắc Đồ để các nàng đi vào, hàng ngàn con nữ quỷ cũng nhanh chóng biến mất khỏi hư không.
“Tần Phong là đại ân nhân của chúng ta!”
Đám người trong toàn trường đều cảm động đến lệ rơi đầy mặt.
Nếu hôm nay không phải Tần Phong tới kịp thời, thì bọn hắn không chỉ bị cướp tiên tinh cùng bảo bối mà còn có thể bị đám nữ quỷ kia hút đến cạn khô dương khí mà chết.
"Ai nha, Lan bảo bảo, ngươi thế nào rồi!?"
Tần Phong không nhìn tới ánh mắt cầu cứu của đám người mà chạy thẳng về phía Vu Lan, đỡ nàng dậy, sau đó cần thận kiểm tra thân thể.
"Ô ô. . ."
Trên gương mặt xinh đẹp của Vu Lan nổi lên một vòng ửng đỏ, giống như đóa sen nước bị gió mát lấn át sự thẹn thùng.
Vì bây giờ nàng không thể cử động cơ thể, nên nàng không thể ngăn thứ hỏng đồ vật làm ẩu này hoành hành, khiến cho nàng không thể không nhớ tới sự kiện trong sơn động ở đấu vòng loại sinh tử.
Tần Phong nghiêm túc nói: "Lan bảo bảo, ta tuyệt đối không phải chiếm tiện nghi của ngươi, ta là đang giúp ngươi giải độc, phải biết độc ngươi trúng không hề tầm thường, nếu như thời gian dài không đả thông sẽ dẫn đến kinh mạch bế tắc, kẻ nhẹ chung thân tê liệt, kẻ nặng khó giữ được cái mạng nhỏ này a!"
Cái gì!!
Kẻ nhẹ chung thân tê liệt, kẻ nặng khó giữ được cái mạng nhỏ này!
Đám đệ tử Lam Ma cung ở xung quanh đều bị Tần Phong làm cho tâm hoảng ý loạn, biểu thị mình cũng không muốn tráng niên mất sớm hoặc là làm người tàn phế.
"Thật hay giả!?"
Trong lòng Vu Lan không ngừng lẩm bẩm, luôn cảm thấy Tần Phong không thể tin.
Người khác không hiểu Tần Phong vô sỉ đến cỡ nào, thế nhưng nàng là tự mình lĩnh giáo qua rất nhiều lần.
Tần Phong an ủi rất chuyên nghiệp: "Yên tâm, chỉ cần đả thông kinh mạch bế tắc liền không có chuyện lớn, phương pháp của mỗi môn phái cũng không giống nhau, mà ta xuất sư từ nơi có trình duyệt (瀏覽器: Liúlǎn qì) đại danh đỉnh đỉnh, nhũ danh là bao đả thông, thậm chí Nguyên Anh đều có thể giúp ngươi.”
"Lưu lam kỳ(劉藍奇: Liúlánqí)? Nguyên Anh!?"
Vu Lan đầu đầy dấu chấm hỏi, biểu thị nghe không hiểu.
Bất quá bây giờ cũng không có biện pháp khác, cho nên nàng chỉ có thể lựa chọn tin tưởng đồ vô sỉ này, nháy nháy mắt để Tần Phong giúp nàng đả thông kinh mạch bị bế tắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận