Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 337. Cạnh Tranh

Chương 337. Cạnh Tranh
Lúc này ——
Trong trà lâu ở cách đó không xa.
Thiên Tú đang nhìn bọn Tần Phong với vẻ mặt âm trầm, trước mặt hắn ta là một nữ nhân đeo khen che mặt.
Mặc dù che nửa khuôn mặt, nhưng thông qua đôi mắt đẹp đang nhìn về phía trước, khiến cho người ta cảm giác được một vẻ đẹp không gì sánh được, đôi mi thanh tú, vừa quyến rũ lại vừa đoan trang, không chỉ có sự thành thục của nữ nhân mà cử chỉ còn mang thoe thái độ trang nhã cao quý của quý tộc.
Người này chính là Thánh Chủ của Võ Lăng Thánh Địa, cũng là một trong bốn đại mỹ nhân của Hoang Cổ, nổi danh như Nguyệt Thần, Lam Ma, thực lực còn cao hơn Nguyệt Thần cùng Lam Ma, là người có thực lực cao nhất trong tứ đại mỹ nhân Hoang Cổ.
"Hắn chính là Tần Phong!?"
Giọng nói của Thánh chủ nhẹ nhàng như nước, ánh mắt hứng thú nhìn về phía Tần Phong.
Mặc dù lúc này Tần Phong không có triển lộ thực lực của mình nhưng nàng chỉ cần liếc mắt cũng có thể nhận ra Tần Phong đã lĩnh ngộ được kiếm ý cấp sáu, vô địch kiếm tâm, đạo pháp tự nhiên.
Nhất là mi tâm hắn lóe ra ánh sáng của Thiên Sư ấn, càng làm cho nàng sinh ra hứng thú sâu đậm với Tần Phong.
Nàng cảm thấy người này chính là tuyệt thế yêu nghiệt mà nàng muốn tìm, thậm chí còn yêu nghiệt hơn cả Lâm Tam của Tạo Hóa Tiên cảnh và Tần Hạo của Thái Bạch tiên sơn.
"Hồi Thánh Chủ!"
Thiên Tú vội vàng trả lời: "Người này chính là Tần Phong, làm người hèn hạ vô sỉ, âm hiểm hạ lưu, nhìn cách hắn cử hành đại hội đấu giá lần này thì có thể nhìn ra đây là người không có giới hạn cuối, thỉnh Thánh Chủ thay trời hành đạo, trừ bỏ tai hoạ này."
Thánh Chủ không nói gì, chỉ là cho Thiên Tú một ánh mắt, để hắn chậm rãi trải nghiệm.
Hiện tại, nàng đang ở trong đô thành của Âm Nguyệt hoàng triều, toàn bộ trung tâm quyền uy của Âm Nguyệt hoàng triều đều tập trung ở chỗ này, nếu như nàng đánh lên khẩu hiệu thay trời hành đạo, tiêu diệt người nối nghiệp tương lai của bọn họ. Đây là xem nàng như kẻ đần, hay đầu óc của hắn nhét đầy bả đậu!
. . .
Tại hiện trường đấu giá.
Nhìn xung quanh, tất cả đều đeo mặt nạ, ngay cả lão bà có đứng trước mặt thì cũng không nhận ra.
Đạp! Đạp! Đạp!
Tiếng giày cao gót đẫm trên mặt đất, khiến cho toàn trường lập tức im tĩnh.
Chỉ thấy tiểu Mị Ma Phong Tình mặc bộ sườn xám do Tần Phong đặc biệt thiết kế, giẫm lên một đôi giày cao gót và bước lên đài, khoe ra thân hình hoàn hảo của mình, trong tay còn bưng lấy huyết trì đã hóa thành quả cầu pha lê màu đỏ.
"Bảo vật này chính là huyết trì của Ma tộc ta, bây giờ Phương Trường đang bị giam ở bên trong, thỉnh các vị quý khách kiểm nghiệm!"
Phong tình lộ ra một nụ cười thuần thục, hù cho đám thân sĩ bên dưới phải vội ổn định đạo tâm.
"Quả nhiên là Phương Trường!"
Đám thân sĩ lần lượt xếp hàng lên đài, dùng thần niệm để xem xét bên trong.
Không nhìn thì không biết, nhưng vừa thì liền giật mình, chỉ thấy Phương Trường ở bên trong đã chuẩn bị xong tư thế, vốn nghĩ y bị Tần Phong bắt giữ, nhưng không ngờ y đã không thể chờ đời nổi nữa.
“Gia hỏa tốt, đến cùng ai mới là người bị hại!?”
Thân sĩ toàn trường hài lòng gật đầu, tỏ vẻ đang kiếm tra xong hành hóa là chính phẩm.
Rất nhanh ——
Các vị thân sĩ kiểm tra xong thì trở lại chỗ ngồi của mình.
Phong tình đem cầu thủy tinh đặt ở trên đài đấu giá, cười tủm tỉm nói: “Nếu tất cả mọi người đã kiểm tra xong, vậy chúng ta chính thức bắt đầu đấu gia bốn Đại Đế chi vị, căn cứ vào yêu cầu của chủ nhân nhà ta, không nhận linh thạch, chỉ nhận kỳ trân dị bảo."
"Kỳ trân dị bảo!?"
Đám thân sĩ bên dưới cũng không quá bất ngờ, hiển nhiên là đã sớm dự kiện được điểm này.
Mặc dù linh thạch là tiền tệ lưu thông của toàn bộ Hoang Cổ, nhưng có rất nhiều kỳ trân dị bảo có tiền cũng không mua được, bất quá so với Đại Đế chi vị thì những kỳ trân dị bảo này lại không hề quan trọng.
Thứ quan trong nhất chính là, Hoang Cổ nhà ai mà không có vài món bảo bối không thể lộ ra ngoài, vừa vặn mượn cơ hội này để tranh thủ thời gian xuất thủ.
"Ta có một thanh thần thương, nhưng có đổi được một Đại Đế chi vị không!?"
"Ta có mười Chu quả, nhưng có đổi được một Đại Đế chi vị không!?"
"Ta có một Cửu Long đan, nhưng có đổi được một Đại Đế chi vị không!?"
"Ta có đạo tàng cửu đại tiên thảo, có đổi được một Đại Đế chi vị không!?"
". . ."
Khi cuộc đấu giá chính thức bắt đầu, chư vị thân sĩ không ngừng khoe ra bảo vật của mình.
Đáng tiếc, lần trước Tần Phong thành công cướp sạch 80 phần trăm tài vật của các thế lực Hoang Cổ, bảo vật bình thường thật đúng là không thèm để mắt tới, do đó gọi hồi lâu cũng không thấy xuất hiện bảo vật hấp dẫn được hắn.
Tuy nhiên, mức độ cạnh tranh của cuộc đấu giá thực sự vượt xa sức tưởng tượng của hắn.
Tần Phong đỏ mắt nhìn những người có tiền đang hét giá, không khỏi lẩm bẩm: “Ngay cả một nhân vật phản diện như ta cũng cảm thấy bọn họ biến thái, không thể đồng điệu với bọn họ…”
Đúng lúc này ——
Một âm thanh vang dội vang lên: “Ngàn cân Thất Thải Tinh Vẫn!"
"Thất Thải Tinh Vẫn? Ngàn cân!!"
Thân sĩ toàn trường lập tức yên tĩnh, ánh mắt đồng loạt nhìn lại.
Mặc dù đối phương mang theo mặt nạ nhìn không ra từ thế lực phương nào, nhưng lại có thể rõ ràng nhìn ra đối phương là một tên nam nhân hàng thật giá thật.
"Thất Thải Tinh Vẫn!?"
Hai mắt Tần Phong bỗng nhiên sáng lên, nhịp tim đột nhiên gia tốc.
Bởi vì gần đây hắn bị trầm mê vào con đường luyện khí đến mức không thể kiềm chế, do đó cũng cần bổ sung chút tri thức liên quan đến vật liệu luyện khí, trong đó liền bao quát Thất Thải Tinh Vẫn khiến vô số luyện khí sư trong Hoang Cổ phải điên cuồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận