Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1192 - Phương Trường lại tới



Chương 1192 - Phương Trường lại tới




"Lời nói này..."
Ba người Mộc Tú theo bản năng nhìn về phía Tần Phong.
Nhìn thấy sắc mặt Tần Phong không tốt, liền bị dọa vội vàng khôi phục chính vị, trong lòng cũng âm thầm mặc niệm cho Lâm gia lão tổ.
“Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng!”
Lâm Hào vẫn tự tin như trước: "Lâm gia vừa mới dẹp loạn thành công, Tần Hoàng chẳng những không có phần thưởng, còn tru sát công thần, về sau ai còn dám bán mạng cho Đại Tần? Việc này cũng chắc chắn sẽ dao động căn cơ của Đại Tần!”
"Cái này..."
Đám người Lâm gia suy nghĩ một hồi, gật gật đầu cảm thấy có đạo lý.
Ầm ầm!!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc đột nhiên vang lên, ngay sau đó mặt đất bắt đầu chấn động kịch liệt.
“Không tốt, Phương Trường lại tới!”
Sắc mặt của đám người Lâm gia lão tổ đột nhiên thay đổi, có thể cảm ứng được Phương Trường càng mạnh hơn trước.
“Mọi người không cần lo lắng!”
Lâm Hào vội vàng mở miệng trấn an nói: "Hiện tại Lâm gia không chỉ có cường giả đế cấp là lão tổ mà còn có cường giả đế cấp thành Thiên Tâm ta, cộng với vị đại đế mới thăng cấp Lâm Uyên này, chỉ với một mình Phương Trường thì còn chưa đáng lo.”
"Đúng vậy!!"
Đệ tử Lâm gia lập tức tinh thần phấn chấn, không nghĩ tới gia tộc đã cường đại như vậy.
"Phương Trường có thể chống đỡ được sao!?"
Tần Phong lẩm bẩm một tiếng, sau đó quay đầu nói: "Quốc sư, ngươi hiện tại đi tìm Đông Phương tiểu thư, diễn một hòa thượng phá giới cùng công chúa, làm sao để có thể kích thích Phương Trường phát huy hết cỡ.”
"Thật sự!?"
Tam Lộng đại sư lập tức kích động, đã sớm có ý nghĩ với Đông Phương tiểu thư rồi.
"Mẹ kiếp, con lừa hói này..."
Mộc Tú cùng Nhâm Hoàn kinh ngạc tại chỗ, vội vàng tự động dịch sang một bên.
Từ sau khi Đông Phương tiểu thư nằm vùng trở về, Tam Lộng đại sư vẫn luôn la hét nhìn về phía giá trị nhan sắc cùng với vóc dáng của đối phương, cắn răng cũng không phải không thể tiếp nhận.
Vốn tưởng là gã đang đùa giỡn, ai biết lại thật sự không kén ăn!
“Không hổ là ngươi!”
Tần Phong cũng bị khiếp sợ, không nghĩ tới gã hưng phấn như vậy.
“A Di Đà Phật!”
Tam Lộng đại sư mắt thấy hình tượng sắp bị hủy, vội vàng chắp hai tay lại nói: "Phật nói, chúng sinh bình đẳng, bần tăng vẫn luôn tuân theo phật tổ dạy dỗ, cũng không phân biệt đối đãi với người khác.”
“Không hổ là đại sư!”
Mộc Tú nhịn không được giơ ngón tay cái lênm nói: "Phàm phu tục tử như ta, không cách nào lĩnh ngộ cảnh giới của đại sư!”
“Ừm!”
Nhâm Hoàn đồng ý gật gật đầu.
Hắn vốn tưởng rằng Tam Lộng đại sư chỉ là một hoa hòa thượng, ai biết gã cư nhiên là một người theo chủ nghĩa nhan khống.
Chỉ cần giá trị nhan sắc phù hợp với thẩm mỹ của gã, đừng nói nam nhân, nữ nhân, cho dù là khác loài cũng không có vấn đề gì.
Ầm ầm!!
Mặt đất lại chấn động kịch liệt, phòng ốc trong thành bắt đầu sụp đổ không ngừng.
Chỉ thấy Phương Trường vẽ huân trang trôi nổi giữa không trung, phía dưới là hàng ngàn vạn người tràn vào Hoa Lạc Thành, đều là người bị y dùng Phật Đà Ma Âm khống chế.
"Cứu mạng a!!"
Dân chúng trong thành lập tức kinh hoảng, chạy loạn khắp nơi trong thành.
"Đừng hoảng hốt!!"
Lâm Hào mang theo một đám người nhanh chóng vọt ra.
Không riêng gì Thiên Tâm Thập Thất Tử, còn có đệ tử Lâm gia, cùng với mấy vạn đại quân còn lại của thành Thiên Tâm.
“Nhiều như vậy!?”
Lâm Tâm Nhi lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, phóng mắt nhìn ra thì chỉ thấy một mảng đầu người đen kịt.
“Thắng trở về Trung Nguyên, thua làm nô cho Đại Tần!”
Lâm Hào quyết đoán lựa chọn đánh cược, khẩn cấp hạ lệnh nói: "Những người vô tội bị Phương trưởng nô dịch, trong ý chỉ của Tần Hoàng đã để chúng ta cứu họ, cho nên nhớ kỹ không thể lấy tính mạng của bọn họ.”
"Vâng!!"
Mọi người bất đắc dĩ gật đầu lĩnh mệnh.
Tuy rằng đan dược của Lâm gia bọn họ có thể giúp đám người khôi phục thần trí, nhưng muốn giúp mấy trăm vạn người khôi phục thần trí, ngẫm lại đều có thể cảm giác da đầu tê rần.
Tuy nhiên cũng may bọn họ có viện trợ nước ngoài, cho nên việc đối phó cũng không tính là quá khó khăn.
"Muốn cứu người!?"
Phương Trường nhìn đám người Lâm gia phía dưới, đế uy khủng bố trong nháy mắt bộc phát ra.
“Phương Trường, ngươi đừng làm càn!”
Lâm gia lão tổ dẫn đầu giết ra, bàn tay mang lửa vỗ về phía Trương Trường.
Tuy nhiên hiện tại Phương Trường đã không còn là Phương Trường ban đầu nữa, đạo tâm khôi phục làm cho thực lực của y tăng vọt thẳng tắp, phật quang cùng ma khí khủng bố trong trong cơ thể bộc phát ra.
Phật ma kim thân cao trăm trượng cũng ngưng tụ thành, ngay sau đó điểm vạn chữ chú đánh về phía Lâm gia lão tổ.
Ầm ầm!!
Công kích của song phương trùng trùng điệp điệp va chạm vào nhau, năng lượng phong bạo cũng theo đó bao trùm thiên địa.
"Đạo tâm của hắn đã khôi phục!?"
Lâm gia lão tổ khó có thể tin mà mở to hai mắt, mất khống chế lui về phía sau mấy chục thước rồi mới dừng lại.
“Tất cả đều trở thành nô lệ của ta đi!”
Đôi mắt phương trường vô cùng sắc bén, trực tiếp sử dụng phật đà ma âm.
"A!!"
Một đạo âm thanh thiên địa chấn động nổi lên, trực tiếp đánh vỡ phật đà ma âm của Phương Trường.
Chỉ thấy Lâm Uyên hóa thành một tia sáng cấp tốc mà đến, bên người còn có lão thành chủ cuả thành Thiên Tâm, uy đế cấp của hai người cũng không hề giữ lại mà phóng thích ra.
"Lâm Uyên!?"
Đôi mắt Phương Trường tràn đầy khiếp sợ.
Không phải khiếp sợ bởi vì Lâm Uyên còn sống mà là hắn cư nhiên đột phá đến đại đế, làm cho y nghiêm túc hoài nghi mình có phải nằm mơ còn chưa tỉnh hay không.
"Phương Trường, nợ máu phải trả bằng máu!!”
Khóe miệng Lâm Uyên nhếch lên một tia cười lạnh, cấp tốc vọt về phía Phương Trường.
Ầm!!
Chỉ thấy Lâm Uyên mạnh mẽ rút lợi kiếm trong tay ra, bộc phát ra một cỗ uy áp không gì sánh kịp, lúc ra khỏi vỏ tựa như một cầu vồng kinh diễm cắt qua chân trời.
"Không tốt!!"
Sắc mặt Phương Trường không khỏi biến đổi, vội vàng hoàn hồn nhanh chóng né tránh.



Bạn cần đăng nhập để bình luận