Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 765 - Cho thần khí!?



Chương 765 - Cho thần khí!?




"Ừm!?"
Mạc Đao thoáng sửng sốt, không nghĩ tới Tần Phong sảng khoái thừa nhận như vậy, sau khi hoàn hồn lại nhịn không được giận dữ rống lên: "Ai cho ngươi ở chỗ này luyện chế thần khí, ai cho phép ngươi luyện chế thần khí ở chỗ này.”
“Cha a!”
Tần Phong dùng ánh mắt ngu xuẩn mà thanh tịnh của sinh viên đại học, giả vờ vô tội nói: "Tối hôm qua hắn nói với ta sau này cứ coi nơi này là nhà của mình, ta ở trong nhà mình luyện chế thần khí có vấn đề gì không!?”
Lời này có vấn đề gì không!?
Có vẻ như không có vấn đề gì!
Luyện chế thần khí không ở nhà, vậy phải đi đến chỗ nào?
Mọi người bốn phía nhìn nhau, luôn cảm thấy nơi đó không thích hợp.
"Mẹ kiếp, còn có thể nói như vậy!”
Tộc trưởng Yến Vân tộc nhất thời đầu đầy hắc tuyến.
"Ta biết…”
Tần Phong không quên biểu diễn, nhào vào trong ngực Điềm Điềm, khóc lóc nói: "Các ngươi đều là đang lừa gạt ta, căn bản không có đem ta trở thành người một nhà.”
“Các ngươi quá đáng!”
Điềm Điềm tức giận trừng mắt nhìn mọi người, lôi kéo Tần Phong trở về lều an ủi.
"Chúng ta quá đáng!?"
Đám người Mạc Đao thật sự không cò gì để nói.
Rõ ràng Tần ca ca của nàng dùng lôi kiếp chém bọn họ cả đêm, hiện tại mới chảy hai giọt nước mắt cá sấu, thì từ bị đơn chuyển hóa thành nguyên đơn.
Còn vương pháp nào nữa không?!
Còn luật nào nữa không?!
"Ai!!"
Tộc trưởng Yến Vân tộc thở dài lắc đầu, xoay người đi về phía vương trướng của mình.
"Cha, việc này cha mặc kệ!?"
Mạc Đao vội vàng tiến lên mời cha làm chủ, tỏ vẻ việc này tuyệt đối không thể tính toán như thế nào.
"Ngươi để cho ta quản như thế nào!?"
Tộc trưởng Yến Vân vẻ mặt bất đắc dĩ nói: "Nói Tần Phong tiểu tử ngươi quá đáng, một đêm luyện chế hơn mười kiện thần khí? Đây là để khen ngợi hắn, hay chỉ trích hắn!?”
“Cái này..."
Mạc Đao nhất thời nghẹn lời, không cam lòng nói: "Vậy tóm lại phải có chút xử phạt chứ? Nếu không làm sao có thể giải thích với tộc nhân!?”
“Xử phạt"!?"
Tộc trưởng Yến Vân tộc cười khổ nói: "Có Tam Lộng Yêu Tăng ở đây, hắn muốn đi ai cũng ngăn không được, chọc hắn tức giận lại cho ngươi mấy đạo lôi kiếp, cái xương già này cha ngươi cũng coi như bỏ.”
“Tần Phong!!"
Mạc Đao thật sự bó tay.
Dù cho hắn ta có khó chịu đến đâu thì cũng không cách đối phó Tần Phong.
Lúc này ——
Tronh lều.
Nguyệt Hi hai tròng mắt tỏa sáng nhìn thần khí vừa mới ra lò, đưa tay liền chuẩn bị đi lấy roi da nhỏ độc quyền thuộc về nàng.
"Ngươi làm gì vậy?"
Tần Phong đột nhiên xuất hiện ở phía sau, vẻ mặt chính trực nói: "Roi da nhỏ này không phải cho ngươi dùng, mà là dùng cho ngươi…”
Dùng?!
Dùng?!
Nguyệt Hi sửng sốt một hồi lâu rốt cục phản ứng lại, trong đầu cũng không tự giác hiện ra hình ảnh liên quan.
Chỉ thấy trong một căn phòng ánh sáng lờ mờ, hai tay nàng bị trói lại, Tần Phong thì ở một bên dùng ánh mắt tà ác, không ngừng nhìn lướt qua tất đen của nàng, cuối cùng khóe miệng giương lên, vung tay rút ra một cây roi da nhỏ.
“Biến thái!”
Khuôn mặt nhỏ của Nguyệt Hi đỏ bừng, khẽ quát, rồi cầm lấy roi da nhanh chân bỏ chạy.
“Đã nói là dùng cho ngươi, sao ngươi lại lấy rồi chạy đi đâu!?”
Tần Phong lập tức cảm thấy không vui, chuẩn bị dành thời gian dạy nàng cách sử dụng chính xác.
“A Di Đà Phật!”
Tam Lộng đại sư chắp hai tay lại, tỏ vẻ mình vui lòng phục tùng.
Vốn tưởng rằng hoa sống của mình kiếp này khó gặp đối thủ, không nghĩ tới cư nhiên không bằng một phần trăm Tần Phong.
Lúc này ——
Điềm Điềm cho Tiểu Bạch một ánh mắt, lập tức nhảy lên vai Tần Phong.
Ngay khi nàng tràn đầy chờ mong Tần Phong bị đánh ngất xỉu giao hàng tới tận nhà, thì Mạc Đao mặt lạnh từ bên ngoài đi vào, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tần Phong, giống như sợ muội muội nhà mình cho không giống.
"Anh, ca đến đây làm gì!?”
Điềm Điềm lập tức đau đầu xoa xoa mi tâm, thật lòng không muốn nhìn thấy chướng ngại vật trên đường nhân duyên.
"Đến xem thần khí, cũng không thể để cho chúng ta bị lôi kiếp đánh không công một đêm?”
Mạc Đao nói là hợp tình hợp lý, ánh mắt nhìn về phía từng kiện thần khí.
Bốn khẩu trường thương tạo hình khác nhau, hai thanh bảo đao lấp lánh, một thanh xạ nhật thần công cùng một cái bàn tính hoàng kim, còn có một chiếc thuyền nhỏ.
“Chúng ta cũng là tới chiêm ngưỡng thần khí!”
Yến Vân thập bát kỵ cũng đi vào, bên ngoài còn vây kín rất nhiều tộc nhân.
Dù sao người ta mấy vạn năm mới có thể sinh ra mười đại thần khí, hiện tại Tần Phong một đêm liền luyện chế hơn mười kiện thần khí, trình độ khiếp sợ tuyệt đối không thua gì ở Tiểu Hòa tộc bỏ lại một trăm vạn viên đạn nấm.
“Đừng chen chúc, để ta xem một chút!”
“Trời ạ, ngươi có thấy những vũ khí này đã phát sáng không!?”
“Có những thần khí này, chúng ta lúc nào cũng có thể đi biên cảnh đả Thảo cốc!”
"Mẹ nó, có thể có chút chí hướng hay không, cái này như thế nào cũng phải thống nhất thảo nguyên!”
"Hai người các ngươi lăn thật xa, TM này chính là thần khí, thần khí hi hữu biết không!?"
"Đúng vậy, thật TM không có văn hóa, có những thần khí này, chúng ta có thể đánh thượng giới tiên nhân quỳ xuống gọi cha."
"......"
Mọi người bên ngoài duỗi cổ nhìn xung quanh, không có mệnh lệnh không dám tiến vào lều.
“Tức chết ta!”
Điềm Điềm tức giận giậm chân.
Bây giờ có nhiều người nhìn như vậy, nàng sao có thể gạo nấu thành cơm.
"Phò mã, những thần khí này..."
Một tên Thập Bát kỵ hô hấp có chút dồn dập, thật sự là chịu không nổi thần khí hấp dẫn.
“Đương nhiên là chuẩn bị cho chúng ta!”
Có Tiểu Cơ Linh Quỷ lập tức mở miệng nói: "Phò mã xem nơi này trở thành nhà mình, không luyện chế cho chúng ta thì còn có thể luyện chế cho ai!?”
“Có đạo lý!”
Mạc Đao nhịn không được liên tục gật đầu, đưa tay gảy gảy bàn tính hoàng kim.
Vốn tưởng rằng mình không có biện pháo nào đối phó với Tần Phong, nhưng ai biết còn có thể đứng ở điểm chí cao đạo đức chỉ chỏ hắn.
“Muốn tính toán ngay trước mặt ta!”
Tần Phong phát hiện những người này còn quá non nớt, lập tức nghiêm túc nói: "Vốn thái độ vừa rồi của các ngươi làm cho ta rất không thích, bất quá nể mặt Điềm Điềm, ta quyết định tha thứ cho các ngươi một lần, ngoại trừ Thần Phong Chu ra, chín kiện thần binh còn lại liền đưa cho các ngươi.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận