Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 228. Tần Phong Nghiêm Túc

Chương 228. Tần Phong Nghiêm Túc
Hựu Dung vội đưa tay lên che miệng để không phát ra tiếng, nàng không ngờ mình có thể nhìn thấy trọng đồng ở khoảng cách gần như vậy.
Đến khi nàng ta bình tĩnh lại, mắt trái của Tần Phong tuôn ra một luồng sức mạnh sinh mệnh khổng lồ.
Khác với sức mạnh hủy diệt trong mắt phải của hắn, sức mạnh sinh mệnh nhanh chóng rót vào cơ thể hai người Thiên Quân và Vạn Mã, những vết thương trên cơ thể họ được chữa lành với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy.
“Đây là thượng cổ trọng đồng!!”
Hựu Dung bị một màn trước mắt làm cho sửng sốt, nàng không ngờ tới thượng cổ trọng đồng lại có thể dùng như vậy.
Nhưng mà không đúng!
Nếu Tần Phong có thể chữa khỏi cho hai vị tiểu đệ này, tại sao còn trói cô lại?
Hại nàng vì trị thương cho hai người này mà mệt chết khiếp, đây không phải là đang đùa giỡn sự chân thành của nàng sao?
“Này, đừng giả chết nữa, tất cả đứng dậy cho ta!”
Tần Phong chậm rãi nhắm mắt trái thở ra một hơi, tiến lên một bước đá hai người bọn họ không thương tiếc.
"A, a..."
Thiên Quân và Vạn Mã đau đớn hét lên.
Nhưng sau khi nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của Tần Phong, lập tức cứ như một con vịt bị bóp cổ.
Đùa à!
Kể từ khi bọn họ đi theo Tần Phong, đối mặt với chuyện gì hắn đều có thể luôn tươi cười, nhưng hiện tại sắc mặt trở nên lạnh lùng như vậy, dùng cái mông nghĩ cũng có thể biết lão đại của bọn họ đang tức giận.
Tuy rằng bọn họ không biết là ai không có mắt đi đắc tội Tần Phong, nhưng bọn họ cũng đã vì vậy mà mặc niệm ba phút đồng hồ trong lòng.
Xét sự uy hiếp của Tần Phong với Tâm Nhan tiểu thư, lấy cả tám phần thế lực của thời thượng cổ đến, hắn chắc chắn là người đàn ông mạnh mẽ, táo bạo.
Huống hồ trong tay hắn hiện tại có mấy chục vạn đại quân cương thi, hơn ngàn nữ quỷ kiều diễm, còn có Nguyệt Thần cung cùng Lam Ma cung chống lưng, lần này nếu không chọc thủng cả trời, chỉ sợ là không bắt được.
Lão đại thực sự rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng!
Tần Phong quay đầu nhìn về phía Lâm Tam cách đó không xa, chậm rãi nói: "Lâm huynh, ta cần ngươi!"
"Được!"
Lâm Tam mở to hai mắt, thở ra một hơi, không chút suy nghĩ đồng ý.
Tần Phong mặc dù là người phóng khoáng không đáng tin cậy, nhưng nếu đã lên tiếng, bản thân cũng sẽ không từ chối, huống chi hắn quen biết Tần Phong đã bảy năm, đây là lần đầu tiên nhìn thấy hắn có biểu cảm như vậy.
“Đám nam nhân này hình như muốn đánh nhau à!?”
Hựu Dung bị dọa sợ đến mức tim gan đập lọan lên, rón rén nhặt hộp thuốc lên chuẩn bị rời đi.
Giọng nói bá đạo của Tần Phong vang lên, "Nữ nhân kia, đừng dễ dàng khiêu chiến lòng kiên nhẫn của ta!"
"Hu hu..."
Vẻ mặt Hựu Dung tủi thân bật khóc, chân bước ra ngoài rồi lại thu về.
...
Trên địa bàn của Kim Ưng tông.
Năng lượng khủng bố còn chưa tiêu tán, đệ tử Tần gia thương vong nặng nề.
"Cái gì!!"
Ngũ trưởng lão không thể tin trợn to hai mắt, nhìn thấy Tần Hạo vừa rồi bị lão đánh bay, vậy mà lại không chết, còn đứng lên như kỳ tích.
Mẹ kiếp!!
Đùa cái gì vậy!!
Linh Vũ ngũ trọng đỡ một quyền của Sinh Tử cảnh cửu trọng mà không chết, đây không phải là nằm mơ chưa tỉnh chứ!?
"Con người nhất định thắng ông trời, vận mệnh của ta, phải nằm trong tay ta!"
Tần Hạo lau đi vết máu trên khóe miệng, cả người đứng lên một cách chật vật, trong mắt mang theo sự quyết tâm trước nay chưa từng có, trong cơ thể cũng dâng trào một cỗ năng lượng đáng sợ.
Không cần Tịch Trợ phi kiếm và linh khí hóa cánh, hai chân bắt đầu từ từ bay lên khỏi mặt đất.
Tu vi tăng vọt lên như cưỡi hỏa tiễn, Linh Vũ cảnh lục trọng, Nhập Đạo cảnh lục trọng, Thiên Tông cảnh lục trọng, Sinh Tử cảnh lục trọng, thất trọng, bát trọng, cửu trọng.
"Làm sao có thể!!"
Ngũ trưởng lão trợn to hai mắt như nhìn thấy quỷ, không hiểu Tần Hạo mua lừa ở chỗ nào.
Ảo ảnh của lão gia gia chính giữa chiếc đỉnh nhỏ truyền đến âm thanh: “Tiểu Hạo, lão phu cho ngươi mượn sức mạnh, nhưng đối với thân thể ngươi lại là gánh nặng rất lớn, ngươi tốc chiến tốc thắng."
"Yên tâm, ta sẽ làm nhanh thôi!"
Tần Hạo dùng ánh mắt sắc bén nhìn về phía ngũ trưởng lão, trong nháy mắt lao về phía ngũ trưởng lão như tia chớp.
"Nhanh quá!!"
Đồng tử ngũ trưởng lão đột nhiên co rụt lại, trong đầu hiện lên một nỗi uy hiếp chưa từng có.
Đối mặt với Tần Hạo, người dám vô địch, dưới trường hợp tu vi giống nhau, cũng không có ai dám lấy cứng chọi cứng.
Chỉ là Tần Hạo không có cho hắn cơ hội né tránh, nhanh chóng nắm chặt bàn tay thành quyền, lấy linh lực trời đất nén lại, bằng tốc độ cực nhanh nện một quyền lên đầu.
Ầm ầm!!
Một quyền đấm ra, trời sụp đất nứt!
Năng lượng khủng bố bộc phát giữa trời đất, tiếng rống đinh tai nhức óc vang vọng trời đất.
"A..."
Ngũ trưởng lão không có sức chống cự, kêu thảm một tiếng.
Thời gian không dài…
Cơn bão năng lượng dần lắng xuống, trời đất cũng bình lặng trở lại.
Thân ảnh Ngũ trưởng lão càng tan biến, bị Tần Hạo dán một quyền triệt để hóa thành tro bụi đi nhận cơm hộp.
“Hả!?”
Tần Hạo không cảm nhận được niềm vui sau chiến thắng, cau mày nhìn trời.
Chỉ thấy ba bóng người dùng tốc độ cực nhanh mà đến, trên người bọn họ phát ra dao động năng lượng còn đáng sợ hơn so với Sinh Tử cảnh cửu trọng, không có gì bất ngờ xảy ra thì chính là mấy vị trưởng lão khác của Kim Ưng Tông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận