Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 831 - Thanh lý môn hộ



Chương 831 - Thanh lý môn hộ




Ầm ầm!!
Tiếng sấm đinh tai nhức óc từ trên trời truyền xuống, mắt thường có thể thấy được những gợn sóng phồng lên giữa thiên địa, trong đám mây càng có vô số lôi đình bốc lên.
Muốn phá biển mà ra, tiêu diệt tà ác trên thế gian.
"Ách, thiên sư!!"
Tông chủ Vạn Ma tông giống như ngỗng lớn bị bóp cổ, áp chế đến từ chỗ sâu trong huyết mạch trong nháy mắt bị kích hoạt.
Tuy nói đạo cao một thước ma cao một trượng, nhưng đối với ba ngàn đạo môn hình như vô dụng.
Nhớ năm đó Vạn Ma Chi Chủ cũng không tin cái tà này, không chỉ cường thế quật khởi thống nhất Hoang Cổ Ma Đạo, mà còn đem chiến hỏa lan tràn đến toàn bộ Hoang Cổ, muốn mở ra thánh địa thứ tư.
Kết quả thành công hấp dẫn sự chú ý của Ba Ngàn Đạo Môn (Tam thiên Đạo Môn), mấy đại tử bào thiên sư dẫn đệ tử xuống núi cứu thế, không chỉ đánh cho Vạn Ma Chi Chủ thân tử đạo tiêu, mà còn đánh cho ma đạo bọn họ mấy ngàn năm không dám lộ diện.
Trận chiến đó...
Để cho thế nhân kiến thức được đạo môn là gì, uy của tử bào thiên sư Đạo gia là như thế nào.
Tuy rằng sau đó hoàng quyền cảm nhận được uy hiếp đến từ đạo môn, liều mạng chèn ép sự phát triển của Ba Ngàn Đạo Môn, nhưng uy lực của thiên sư lại khắc sâu trong lòng của mỗi một đệ tử ma đạo.
Ầm ầm!!
Chỉ thấy Ngũ Lôi Chính Pháp của Tiểu Bạch hóa thành thiên lôi, cuốn lấy Cửu Thiên Thần Lôi của đối phương, sau đó như cự long gầm thét, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai bổ về phía đối phương.
"Tán!!"
Tông chủ Vạn Ma tông lập tức hét lớn một tiếng, thực lực đại đế sơ giai bộc phát toàn diện.
Mặc dù truyền thừa thiên sư của Tiểu Bạch có thể thiên lôi câu động địa hỏa, nhưng tu vi của nó lại chỉ có Quy Nhất Cảnh cửu trọng, vẫn không cách nào tạo thành uy hiếp trí mạng đối với gã.
"Con thỏ này cũng vượt qua ta!?"
Tần Phong lập tức không bình tĩnh.
Tu vi của hắn bị nhị đệ vượt qua còn chưa tính, dù sao người ta là thiên tuyển chi tử cấp Thần Thoại, nhưng con thỏ ăn xong liền ngủ cũng có thể vượt qua hắn, làm cho hắn có chút không tiếp nhận được.
Ầm ầm!!
Tiếng nổ vang chấn nhĩ lần thứ hai vang vọng thiên địa, năng lượng khủng bố như bạo phong tản ra bốn phía.
So với hình tượng chật vật của tông chủ Vạn Ma tông, thì Tần Phong một chút chuyện rắm cũng không có, khí tức vẫn vững vàng như trước, giống như vừa rồi người chiến đấu không phải hắn.
“Thương Thiên Bá Thể?!"
Tông chủ Vạn Ma tông giống như nghĩ ra cái gì đó, liền dò hỏi: “Ngươi là đệ tam thánh tử của Âm Nguyệt hoàng triều, Tần Phong!?”
“Tần Phong? Không phải hai năm rưỡi trước, hắn đã ngã xuống rồi sao!?”
Đệ tử Vạn Ma tông trong nháy mắt liền sôi trào, tất cả đều khó có thể tin mà nhìn Tần Phong.
Tuy rằng không tin có người có thể thoát khỏi tay Thượng Giới tiên nhân, nhưng bộ dáng Tần Phong vĩnh viễn không biết mệt mỏi, quả thật giống thương thiên bá thể trong truyền thuyết, bên người cũng có được một con thỏ không có cổ.
“Bất ngờ không, kinh hỉ không!”
Tần Phong không có ý tứ che dấu, thoải mái thừa nhận.
"Cái kia là..."
Tông chủ Vạn Ma tông vừa nghe Tần Phong thừa nhận, lập tức thu hồi lòng khinh thị.
Nhưng ngay khi gã nghiêm túc đánh giá Tần Phong, thì liền chú ý tới mi tâm hắn cũng có một Thiên Sư Ấn.
Mẹ nó!!
Còn nói sao khó đánh như vậy, thì ra đối phương có tới hai đại thiên sư!
“Núi không chuyển thì nước chuyển, sau này chúng ta sẽ còn gặp lại!”
Tông chủ Vạn Ma tông cũng vô cùng dứt khoát, không chút do dự hóa thành hắc quang rời đi.
Hiện tại Tần Phong không cách nào giết gã, nhưng gã cũng không cách nào giết chết Tần Phong.
Quan trọng nhất là Tần Phong xuất thân từ lão lục thế gia Tần gia, ai cũng không biết hắn ở sau lưng sắp xếp bao nhiêu mũi tên lạnh.
"Này, đừng đi!”
Tần Phong ở phía sau vội vàng kêu to.
Hắn còn tính toán gia tăng độ khó cho Diệp Thần, nếu để cho Tông chủ Vạn Ma Tông chạy, chẳng phải là muốn hắn tự mình ra tay!?
"Tiểu đệ đệ nếu không đánh đủ, tỷ tỷ có thể tiếp tục đánh với ngươi!?"
Hắc Qủa Phủ đột nhiên nhảy ra, liếm liếm đôi môi đỏ mọng nói: "Tuy nhiên không phải ở đây, đánh trong khuê phòng của tỷ tỷ được không?”
“Là ngươi!”
Tần Phong liếc mắt một cái liền nhận ra Hắc Qủa Phụ, biết Diệp Thầngiegie chính là bị độc thủ của nàn ta, mất đi một nửa nguyên dương quý giá, từ đó có không gian tiến bộ lớn hơn.
“Ngươi còn dám trở về!”
Không đợi Tần Phong mở miệng đùa giỡn Hắc Qủa Phụ, Tiêu Cửu Nương liền lộ ra vẻ mặt tức giận xông lên.
“Tiểu sư muội, ngươi thật sự làm cho sư tỷ thương tâm!”
Hắc Qủa Phụ ủy khuất nói: "Sư tỷ nghe nói ngươi gặp phải phiền toái lớn, đặc biệt không màn xa vạn dặm mà chạy về, ngươi làm sao có thể đối đãi với ta như vậy, ta chính là sư tỷ của ngươi!”
Nói xong.
Còn không quên liếc mắt nhìn Tần Phong ở một bên, thật sự không có chút kháng cự nào đối với Nguyên Dương của hắn.
"Sư tỷ, sư muội!?"
Toàn trường mọi người không khỏi sửng sốt, không nghĩ tới Hắc Qủa Phụ lại xuất phát từ Hợp Hoan Tông.
“Ta không có sư tỷ như ngươi!”
Tiêu Cửu Nương khó nén phẫn nộ trong lòng nói: "Từ lúc ngươi giết sư phụ, cướp đoạt Cực Nhạc Bảo Giám, ngươi không còn là sư tỷ của ta nữa, cũng không còn là đệ tử Hợp Hoan tông ta nữa.”
“Cực Nhạc Bảo Giám?!”
Thân sĩ toàn trường lập tức lấy lại tinh thần, vừa nghe liền biết là bản chính thần công…
“Cái này cũng không thể trách ta!”
Hắc Qủa Phụ lộ ra vẻ mặt vô tội: “Thần công mạnh nhất của Hợp Hoan tông chúng ta rõ ràng là Cực Nhạc Bảo Giám, nhưng lão gia hỏa kia không chỉ không tu luyện, còn không cho chúng ta tu luyện, ta đây là đang sư tổ thanh lý môn hộ.”
“Ngươi, ngươi đây là cường từ đoạt lý!”
Tiêu Cửu Nương tức giận ngực phập phồng, rút ra trường kiếm phẫn nộ nói: "Ta làm tông chủ Hợp Hoan tông, hôm nay phải vì sư phụ thanh lý môn hộ.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận