Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 799 - Liều lĩnh vì yêu



Chương 799 - Liều lĩnh vì yêu




"Thật hay giả!?"
Nguyệt Hi đã không còn là tiểu nữ sinh đơn thuần, căn bản không tin cái miệng rách của Tần Phong.
Bởi vì phàm là chuyện dính líu đến người khác, Tần Phong hắn một chuyện cũng không làm.
Dù cho Tây Vực Thành không có chủ động đi trêu chọc hắn, hắn cũng muốn tiện tay đi lên khiêu khích một chút, chỉ vì giá trị nhan sắc của nàng dâu nhà người ta nằm trong gu thẩm mỹ của hắn.
“Không tin thì thôi!”
Tần Phong lười phản ứng với Nguyệt Hi, quay đầu lại nhìn Điềm Điềm đã đi xa.
Hắn cũng không có ý định cùng đám người Mạc Đao trở về Yến Vân tộc, cũng không tính mang Điềm Điềm cùng nhau trở về Tần gia.
Tuyệt đối không phải mười vạn đầu Xích Đồng Thiên Lang đến tay thì liền nhấc quần không nhận người, thật sự là lần này đi vô cùng hung hiểm, hắn không cách nào bảo đảm an toàn cho nàng, còn không bằng ở lại Yến Vân tộc sẽ an toàn hơn.
Ầm ầm!!
Từng đạo uy áp chuẩn đế giáng xuống, là cao thủ của các bộ lạc thảo nguyên khác.
“Lần này phiền toái rồi!”
Sắc mặt Mạc Đao đột nhiên ngưng trọng lên.
Mặc dù A Lỗ châm ngòi khói lang, cách tìm bộ lạc khác cứu viện rất chính xác, nhưng cũng tổn hại đến uy tín của Tây Vực Vương, lấy tính cách ưa thích sĩ diện của ông ta thì tất nhiên sẽ lấy lại danh dự.
Mà Tần Phong hiện tại là kim đao phò mã của Yến Vân tộc bọn họ, cho nên món nợ tập kích Tây Vực thành này, tương lai cũng tất nhiên sẽ tính trên đầu Yến Vân tộc bọn họ.
“Khai chiến liền khai chiến, còn sợ hắn không được!”
Ánh mắt Yến Vân Thập Bát Kỵ đã đỏ lên, cả người vô cùng phấn khởi.
Vừa rồi ở Tây Vực thành có đám người Tam Lộng đại sư áp trận, giết quả thực còn chưa đã nghiện, trong nháy mắt liền kích hoạt thuộc tính khát máu của Yến Vân thập bát kỵ bọn họ, hận không thể lại lao ra bảy tiến bảy ra.
"Sợ cũng không sợ..."
Mạc Đao bất đắc dĩ thở dài nói: "Chỉ là vốn định thừa dịp Trung Nguyên đại loạn, liên hợp xâm lấn Trung Nguyên, bây giờ chỉ sợ là khó làm.””
Xâm lược Trung Nguyên!?”
Nhã như nghĩ tới cái gì đó, trong lòng không khỏi khẩn trương.
Nàng làm vương phi của tiểu vương gia Tây Vực thành, tự nhiên biết các bộ tộc thảo nguyên dự định liên hợp xâm lấn Trung Nguyên.
Cũng nhận được mệnh lệnh của Hoàng triều Đại Hạ, không tiếc bất cứ giá nào khơi mào quan hệ giữa các bộ tộc trên thảo nguyên.
Nhưng nếu như nói Hoàng triều Đại Hạ để cho nàng khơi mào tranh đấu, là vì tranh thủ thời gian cho Hoàng triều Đại Hạ, vậy Tần Phong khiêu khích hai đại bộ lạc thảo nguyên tranh đấu là vì cái gì!?
Ngàn vạn lần đừng nói Tần Phong là bởi vì thích tiểu tức phụ xinh đẹp nhà người khác, từ việc hắn đem chính mình, không chút do dự đưa cho Mạc Đao có thể thấy được, Tần Phong tuyệt đối không phải loại tinh trùng thượng não.
Hắn làm như vậy khẳng định là có bí mật không thể để cho ai biết!!
"Có muốn báo cáo không??"
Sắc mặt Nhã Nhược bắt đầu rối rắm.
Không biết là tiếp tục làm gián điệp cho Đại Hạ, hay là sống vui vẻ với người mình yêu.
"Tần ca ca!!"
Điềm Điềm đột nhiên sốt ruột kêu to.
Quay đầu lại phát hiện Tần Phong chẳng những không có đuổi kịp các nàng, ngược lại ngồi Thần Phong Chu đi theo hướng ngược lại.
"Đừng để ý đến hắn, chúng ta mau đi!”
Mạc Đao mắt thấy viện quân sắp giết tới, vội vàng lôi kéo Điềm Điềm nhanh chóng rời đi.
Bất quá Điềm Điềm căn bản cũng không phối hợp, một phen hất tay Mạc Đao ra, không để ý đuổi theo Tần Phong, bộ dáng muốn liều lĩnh vì tình yêu.
"Điềm Điềm!!"
Mạc Đao triệt để phát điên.
Không rõ Tần Phong rót canh mê hồn gì cho Điềm Điềm, cư nhiên có thể làm cho muội muội hắn liều lĩnh vì yêu.
“Chủ công an toàn rút lui, chúng ta cũng đi!”
Tam Lộng đại sư cõng trên lưng Nam Mô Bồ Tát, một phen nhấc Mộc Tú bay lên trời, thuận tiện cũng nhặt Điềm Điềm liều lĩnh vì yêu đi cùng nhau.
“Tây Vực Vương, ngươi cũng không muốn bị ta nguyền rủa đi!”
Nhâm Hoàn cười lắc lắc người rơm rạ trong tay, sau đó không nhanh không chậm đi theo Tam Lộng đại sư.
"Hỗn đản!!"
Tây Vực Vương tức giận đến nổi đầy gân xanh.
Nhưng ngại huyết chú bù nhìn trong tay Nhâm Hoàn, chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ thong dong rời đi.
"Tần ca ca!!"
Tam Lộng đại sư mang theo Điềm Điềm đuổi theo Thần Phong Chu, vừa lên Điềm Điềm liền nước mắt lưng tròng nhào vào trong ngực Tần Phong, còn gắt gao ôm lấy Tần Phong không buông tay, giống như sợ Tần Phong lại chạy thoát.
"Cái này cũng quá cố chấp đi!?"
Tần Phong nhìn Điềm Điềm khóc trong ngực, nghiêm túc hoài nghi nàng là người trùng sinh.
Biết hắn thân mang Lục Vị Đế Vương nên mới liều mạng, chấp nhất muốn chiếm lấy vị trí đại đế đầu tiên.
“Quên đi!”
Tần Phong không còn rối rắm về vấn đề an toàn nữa.
Quyết định ngày sau chú trọng bồi dưỡng Điềm Điềm, đem thiên địa âm dương đại nhạc phú truyền cho nàng.
.........
Hoàng triều Đại Hạ.
Tân đế Đại Hạ đang ở hậu cung, đợi phần thưởng của Đông Phương nương nương.
“Ái phi, trẫm muốn gia tốc!”
Tân đế Đại Hạ lộ ra nụ cười của Trư ca, một phen đẩy ngã Đông Phương nương nương.
"Bệ hạ!!"
Một gã tiểu thái giám không hợp thời xuất hiện, trong tay còn có một phần tấu báo gấp gáp.
"Tấu báo, tấu báo, lại là tấu báo!”
Tân đế Đại Hạ tức giận nhấc quần lên.
Từ sau khi hắn kế thừa ngôi vị hoàng đế, mỗi ngày đều có tấu chương xử lý không hết, ngay cả thời gian đến hậu cung hưởng thụ cũng ít đến đáng thương.
“Bệ hạ bớt giận!”
Đông Phương nương nương thuận thế đứng dậy an ủi nói: "Phần tấu báo này có thể đưa tới hậu cung, khẳng định là đại sự vô cùng quan trọng, bệ hạ coi quốc sự là trọng!”
“Đại sự cái rắm!”
Tân Đế Đại Hạ một bụng oán niệm nói: "Hiện giờ trẫm được thượng giới tiên nhân che chở, có tám vị đế cấp cường giả tọa trấn, Hoang Cổ có thể có đại sự gì, đều là một ít chuyện vụn vặt đến phá.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận