Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1170 - Lâm đại thiếu gia



Chương 1170 - Lâm đại thiếu gia




Lâm gia.
Tâm tình của gia chủ Lâm gia đang rất phiền não, người này cũng chính là cha ruột của Uyên tổng.
Vốn tưởng rằng Thiên Quân, Vạn Mã đến truyền chỉ có chuyện tốt gì, ai biết lại để cho Lâm gia bọn họ đi diệt Phương Trường.
Tuy rằng Lâm gia bọn họ có sức ảnh hướng rất lớn tại Hoang Cổ, nhưng đệ tử gia tộc phần lớn tu luyện chính là luyện đan thuật, phương diện chiến lực so với các thế gia khác yếu hơn một chút.
Huống chi đối thủ còn là Phương Trường, một ma đầu ma công đại thành, đi không khác gì tặng đầu người.
Nhưng nếu không đi, chính là kháng chỉ bất tuân!
Với tính cách của bạo quân Tần Phong, nhất định sẽ đến diệt cửu tộc làm niềm vui.
"Làm sao bây giờ!?"
Lâm gia chủ lòng nóng như lửa đốt, không biết nên làm cái gì bây giờ.
Mặc dù bọn họ quả thật có thể thông qua đan dược phá trừ Phật Đà Ma Âm, nhưng vấn đề là Phương Trường hiện tại đã đột phá đến cảnh giới đại đế, so với lão tổ tông Lâm gia bọn họ chỉ biết luyện đan, thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
"Đúng vậy, phải làm sao bây giờ!?"
Những trưởng lão Lâm gia khác, cũng hoảng hốt không chịu được.
Bọn họ thật sự là không hiểu Tần Hoàng đang suy nghĩ cái gì, nhiều thế gia như vậy lại không cần, cư nhiên để cho một gia tộc luyện đan như bọn họ đi bình phản.
“Gặp chuyện không cần hoảng hốt!”
Một gã lão giả tóc bạc đi vào, chính là luyện đan sư thần cấp của Lâm gia.
“Bái kiến lão tổ tông!!"
Mọi người lập tức an tĩnh, vội vàng quỳ xuống hành lễ.
“Đứng lên đi!”
Lâm gia lão tổ ngồi ở chủ tọa, chậm rãi nói: "Lão phu đã nói với các ngươi rất nhiều lần, mọi việc đều có thể nói, cũng đều có thể thương lượng, chỉ cần hiểu được đạo lí đối nhân xử thế, là có thể đứng ở thế bất bại.”
“Lão tổ tông!”
Lâm gia chủ cười khổ nói: "Đây là thánh chỉ Tần hoàng tự mình hạ, chúng ta cho dù muốn nói cũng không có cách nào nói!”
“Ai bảo ngươi đàm phán với Tần Hoàng?!"
Lâm gia lão tổ hận rèn sắt không thành thép, nói: "Tần Hoàng bảo chúng ta đi dẹp loạn không sai, chúng ta đánh không lại Phương Trưởng cũng là sự thật, nhưng không nói chúng ta không thể đi tìm viện trợ bên ngoài?”
"Viện trợ bên ngoài!?"
Lâm gia chủ vẫn cười khổ nói: "Lão tổ tông, hiện tại thế gia lợi hại một chút, đều bị Tần Hoàng diệt, thế gia sống sót không phải kẹp đuôi làm người, thì cũng đang quan sát, nào dám đến giúp Lâm gia chúng ta!?
"Người ngoài có lẽ sẽ không giúp, nhưng nếu là người Lâm gia ta thì sao!?"
Lâm lão tổ nhìn quanh một vòng, mở miệng nhắc nhở: "Đừng quên Lâm Hào ở thành Thiên Tâm, chính là từ Lâm gia ta phân ra ngoài.”
"Lâm Hào!?"
Lâm gia chủ nhíu mày nói: "Ta nhớ rõ một mạch của Lâm Hào, năm đó bởi vì tranh đoạt vị trí gia chủ thất bại bị trục xuất khỏi Lâm gia, nghe nói bọn họ ở bên ngoài sinh hoạt nghèo khó, thẳng đến gần ngàn năm mới có một hồi kỳ ngộ, sáng lập thành Thiên Tâm.”
"Cái này..."
Sắc mặt mọi người nhất thời cổ quái, cảm thấy lão tổ chỉ định có chút tật xấu.
Đem người ta trục xuất ra ngoài sống khổ sở, chờ khi cần sẽ cho người ta trở về liều mạng, thật không biết là ai cho ông ta sự tự tin này.
“Lão phu nói, mọi việc đều có thể nói!”
Lâm gia lão tổ không nhanh không chậm nói: "Hiện tại Tần Hoàng cầm quyền, mọi người đều không dễ dàng, nghe nói Lâm Hào mang theo nhân mã còn lại của thành Thiên Tâm đi tới địa bàn Ma tộc, nơi đó hoàn cảnh ác liệt, tài nguyên cằn cỗi, lão phu không tin bọn họ không muốn trở về.”
“Nói như vậy, thật đúng là có thể nói!”
Lâm gia chủ bắt đầu đăm chiêu.
Trước kia tuy rằng Lâm Hào còn chưa phát triển thành thế gia, nhưng thân ở trung tâm quyền lực của Hoàng triều Đại Hạ, hiện tại lại lưu lạc đến vùng biên giới cầu sinh, tâm lý chênh lệch cực lớn khẳng định sẽ làm cho trong lòng hắn ta khó chịu.
“Các ngươi đều nhớ kỹ!”
Lâm gia lão tổ đột nhiên nghiêm túc nói: "Lần này đối phó Phương Trường, nhất định không thể để Tần Hoàng tìm được cớ, chỉ cần Tần Hoàng không tìm được cớ, hắn không thể làm gì Lâm gia chúng ta.”
“Lão tổ tông!”
Lâm gia chủ lo lắng nói: "Vạn nhất Tần Hoàng tìm không được cớ, sau đó mặc kệ cớ gì cũng đến gây chuyện với chúng ta?”
“Yên tâm!”
Lâm gia lão tổ tự tin đáp: "Tần Hoàng tuy rằng không có bao nhiêu lương tâm, nhưng vẫn có một chút, nếu thật sự muốn dùng tội danh không cần thiết tiêu diệt Lâm gia ta, cần gì phải hạ chỉ để Lâm gia chúng ta đi dẹp loạn đây!”
“Có đạo lý!”
Mọi người nhao nhao gật đầu tán thành, âm thầm tán thưởng cho lão tổ.
Đúng lúc này——
Bên ngoài truyền đến một trận tiếng trào phúng, khiến mọi người nhao nhao quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Lâm Uyên tay cầm bảo kiếm tiến vào Lâm gia, đệ tử Lâm gia bốn phía cũng không biết Uyên tổng đã đổi người, cũng không nghe thấy chiến tích về Uyên tổng, cho nên liền mở hình thức trào phúng vô tình với hắn:
“Ai u, ta còn tưởng là ai trở về, thì ra là đại thiếu gia Lâm gia chúng ta!”
“Lâm đại thiếu gia chúng ta chính là đệ tử tinh anh của Võ Lăng Thánh Địa, lần trước Đại Nông lệnh tới thu thuế, còn chưa động thủ đã chạy không thấy bóng dáng!”
“Cũng không phải, tốc độ cực nhanh, cho dù ta tu luyện một trăm năm, chỉ sợ cũng không đuổi kịp Lâm đại thiếu gia!”
"Thật giả, nhanh như vậy sao!?"
"Coi như tiểu tử ngươi mệnh tốt, rất nhanh liền có thể nhìn thấy."
"Không sai, lần này Lâm gia chúng ta phụng chỉ bình phản, Lâm đại thiếu khẳng định sẽ thi triển thần công lần nữa."
"Oa ha ha..."
“.........”



Bạn cần đăng nhập để bình luận