Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 363. Heo phú hào

Chương 363. Heo phú hào
"Ai, đáng tiếc!"
Tần Phong nhịn không được thở dài một tiếng, một chút nữa đã lừa gạt thành công.
Giống như một học sinh hư cầm đầu làm ầm ĩ trong lớp học, đang lúc chuẩn bị kéo cả lớp qua lớp bên cạnh, đánh nhau một trận thì lại bị chủ nhiệm dọa cho bỏ chạy.
"Trở về doanh trại!”
Bạch Khởi nhìn chằm chằm Tần Phong, sau đó quay người đi vào đại doanh.
Rất nhanh ——
Bạch Khởi đã phân công xong nhiệm vụ tác chiến, trăm vạn Bạch Bào quân chuẩn bị hành động.
"Đệ nhất quân, đi cùng bản tướng!”
“Đệ nhị quân, đi cùng bản tướng!”
". . ."
Từng phó tướng rời khỏi đại doanh, mang theo mười vạn binh mã cốt lõi rời khỏi đại doanh.
Khác với hình ảnh móng ngựa trận trận và khói bụi cuồn cuộn trong ký nhớ của Tần Phong, chỉ thấy bọn hắn xoay người, Hổ yêu mọc ra cánh màu trắng, sau đó bay thẳng lên bầu trời, che khuất bầu trời hướng về phương hướng khác nhau.
Hổ yêu này có hình dáng giống như một con voi, với hai chiếc răng nanh dài, lông trắng khắp người cứng như sắt, móng vuốt hổ khổng lồ, mạnh mẽ và sắc bén, có thể xé nát mọi thứ.
"Là Ám Nguyệt Bạch Hổ!"
Vu Lan bật thốt ra danh tự của Hổ yêu, con vật này khá quen thuộc với các nàng.
Nguyên nhân chính là trong cơ thể của Ám Nguyệt Bạch Hổ có một tia huyết mạch với Thần thú Bạch Hổ, xem như yêu thú cấp bậc á thần, mẫu thân Lam Ma của nàng cũng có một Thần thú Bạch Hổ huyết mạch thuần chuẩn, đây là Thần thú Bạch Hổ thuần chủng duy nhất tại Hoang Cổ.
Giống như Bạch Hổ của Yến Vân Thập Bát kỵ, huyết mạch căn bản không được tính là thuần chủng.
“Không hổ là quân đoàn mạnh nhất Âm Nguyệt hoàng triều, dốc hết cả vốn liếng để xây dựng!”
Tần Phong nhìn không được mà cảm khái, thực tế không dám tưởng tượng, bồi dưỡng ra trăm vạn con Ám Nguyệt Bạch Hổ thì cần phải tiêu bao nhiêu tiền.
Vu Lan quay đầu hỏi: "Tần Phong, ngươi cảm thấy nhiệm vụ của chúng ta là cái gì!?"
“Nhìn cách đối nhân xử thế của Bạch lão đầu, có lẽ chúng ta sẽ ở trong quân lưu thủ!”
Tần Phong thở dài bất đắc dĩ một tiếng.
Vốn cho rằng lão nhân này giống với Bạch Khởi hắn biết, nhân vật hung ác giết người không chớp mắt.
Nhưng ai biết rõ ông ta không tiếp đơn hàng dưới ba mươi vạn, mà còn lõi đời hiểu tình ngươi như vậy, đơn giản chính là bản kết hợp giữa Bạch Khởi cùng Vương Tiễn.
"Không thể nào!?"
Bên trong ánh mắt Vu Lan nổi lên một vòng nghi ngờ, tỏ vẻ không tin suy đoán của Tần Phong.
"Thánh Tử đại nhân!"
Truyền lệnh quan đi tới, ôm quyền nói: "Truyền quân lệnh của Đại tướng, Thánh Tử đại nhân cùng hơn ngàn nhân mã cốt lõi ở tại chỗ chờ lệnh, bảo vệ đại doanh của quân đoàn!”
"Không thể nào!!"
Vu Lan kinh hô nhìn về phía Tần Phong, giống như nhìn thấy quái vật.
Trước kia nàng vẫn cảm thấy Tần Phong tuổi còn nhỏ không đáng tin cậy, nhưng từ khi đi đến Bạch Bào quân, ấn tượng về hắn đã thay đổi rất nhiều, thậm chí còn khiến cho trái tim của nàng rung động.
“Đinh, chúc mừng túc chủ khiến trái tim của thiên tuyển chi nữ đập rộn ràng, thu hoạch được 10 vạn điểm nhân vật phản diện!”
“Hóa ra nàng ta ưu thích cái này!”
Tần Phong không khỏi liếc mắt về phía Vu Lan, không ngờ nàng ưu thích loại hình mãnh nam chinh chiến.
Lúc này ——
Cách đại quân doanh không xa.
Có hai thân ảnh đang truy đuổi nhau, nhìn kỹ sẽ phát hiện, là Phương Trường cùng Đường Xuyên.
Từ khi Phương Trường biết được Nam Phong Công chúa rơi vào tay Tần phong thì liền đi nghe ngóng tin tức rồi chạy đến tiền tuyến giữa hai nước, nhưng nửa đường lại bị Đường Xuyên phát hiện, sau đó bị đối phương gắt gao đuổi theo không thả.
“Rốt cuộc gia hỏa này là ai!?”
Phương Trường bị đuổi theo cho nên tâm có chút phiền muộn.
Cũng không phải trước đó chưa từng bị người truy đuổi, nhưng cuối cùng y đều có có thể cắt đuôi đối phương nhờ vào hào quang của nhân vật chính, thế nhưng với Đường Xuyên lại không biết xảy ra chuyện gì, hắn ta giống như một miếng thuốc cao da chó, làm cách gì cũng không rơi xuống.
"Không hổ là Phương Trường, thụ thương nghiêm trọng nhưng vẫn có thể chạy xa như vậy!”
Bên trong ánh mắt của Đường Xuyên nổi lên vẻ hoài nghi, thề sống chết cũng phải đoạt được Đại Đế chi vị, báo thự cho sư phụ.
Sư phụ không sai!!
Người sai chính là Tần Phong cùng Lâm Tam!!
. . .
Thành Thiên Tâm.
Đại Hạ Hoàng Đế đang đứng trước sa bàn, quan sát toàn bộ thế cục biến hóa của chiến trường.
Hiện tại trinh sát đã khóa chặt vị trí của Bạch Bào quân, ông ta dự định dẫn năm trăm vạn binh lực, lợi dụng chiến thuật lồng giam, bào mòn Bạch Bào quân của Âm Nguyệt hoàng triều.
Cho dù không thể bào mòn triệt để kẻ địch, nhưng cũng có thể khiến bọn hắn trọng thương.
Với tư cách là quân đoàn đứng đầu Âm Nguyệt hoàng triều, một khi bị trọng thương thì sẽ ảnh hưởng đến sĩ khí của Âm Nguyệt hoàng triều, mà sau khi trăm vạn đại quân của Tần gia đến nơi, ông ta liền phát động phản công toàn diện, một mực chiếm thế chủ động trong cuộc chiến.
"Năm trăm vạn đối đầu một trăm vạn, ưu thế thuộc về chúng ta!”
Đại Hạ Hoàng Đế nhịn không được cười ra tiếng, như thể đã nhìn thấy tràng cảnh quân lính tan rã của đối phương.
Có thái giám tới bẩm báo nói: "Bệ hạ, gia chủ Quang gia, Quang Thiên đến!"
"Quang Thiên đến rồi!"
Đại Hạ Hoàng Đế lập tức vui mừng nhướng mày, vội vàng đích thân đi ra nghênh đón đối phương.
Mặc dù Quang gia không có giá trị vũ lực gì, nhưng người ta sẽ liếm, sinh ý trải rộng toàn bộ Đại Hạ hoàng triều, nói hắn là đệ nhất phú hào Đại Hạ cũng không ngoa.
Cái gì gọi là phú hào!?
Chính là tất cả đại thế gia liên thủ nuôi heo!
Thời bình thì để nó tới liếm láp thoải mái, thời chiến thiếu tiền thì mang nó ra làm thịt, kéo dài tính mạng.
"Sao dám làm phiền bệ hạ tự mình ra nghênh đón!"
Quang Thiên biểu hiện kinh sợ, trong lòng đã sớm bắt đầu chửi mẹ.
Thực ra hắn biết rõ tâm tư của đám người Đại Hạ Hoàng đế, nhưng thực lực của hắn kém hơn người khác, chỉ có thể để người khác bóc lột mình, đây cũng là nguyên nhân khiến hắn vượt ngàn dặm đến Âm Nguyệt hoàng triều để đánh cược trong chuyện của Phương Trường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận