Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1121 - Con rồng ngốc



Chương 1121 - Con rồng ngốc




"Cái gì!!"
Chúng yêu lập tức kinh hô lên, quả thực không thể tin vào lỗ tai.
Tuy rằng chúng nó không thường xuyên đi hoạt động ở địa bàn của nhân tộc, nhưng tốt xấu gì cũng làm hàng xóm mấy vạn năm với Tần gia.
Tự nhiên biết thực lực cụ thể của Tần gia, làm sao có thể ngắn ngủi vài năm liền quét ngang Hoang Cổ!?
"Đại Hạ vong rồi!!"
Trong lòng Long Đế cũng không khỏi nhảy dựng lên.
Tru diệt thế gia, mã đạp giang hồ, quét ngang thảo nguyên, vạn tộc thần phục... Tùy tiện lấy ra một cái, đều là theo đuổi cả đời của các đời đế vương.
Nhưng bây giờ cư nhiên có người ngắn ngủi vài năm liền làm được, yêu nghiệt Tần gia này rốt cuộc biến thái đến mức nào!?
“Đại Hạ sớm đã vong!”
Tiểu Bạch lắc lắc chân nhỏ nhắn, vẻ mặt ưu việt nói: "Làm thỏ du học Đại Tần vừa trở về, thỏ ta có thể có trách nhiệm nói cho các ngươi biết, các ngươi đánh không lại Đại Tần!”
“Thỏ nhỏ, lời này của ngươi quá chắc chắn rồi!”
Ánh mắt của Long Đế sắc bén, tâm tình không vui nói: "Bản đế thừa nhận hai trăm vạn Tần gia quân rất lợi hại, nhưng nếu chúng ta triệu tập toàn bộ yêu tộc, Đại Tần nên ứng đối như thế nào đây!”
“Đúng vậy!”
Chúng yêu nhao nhao gật đầu, cảm thấy rất có đạo lý.
Hai trăm vạn Đại Tần quân đúng là lợi hại, nhưng toàn bộ lực lượng toàn tộc cũng không phải không thể đối phó.
“Thật sự là một con rồng dưới đáy giếng!”
Tiểu Bạch lại cho Long Đế một ánh mắt khinh bỉ, tiếp tục lên tiếng: "Đại Tần không chỉ có hai trăm vạn quân, còn có Trấn Ma quân của Âm Nguyệt Hoàng triều, Bạch Bào quân, Hổ Bí quân, Đại Tuyết Long kỵ, cùng với Hoàng gia quân của Hoàng triều Đại Hạ, cùng các đại quân thảo nguyên... Tất cả đều bị Đại Tần chỉnh biên thu phục.”
"Tê tê!!"
Chúng yêu lập tức hít sâu một hơi, cảm nhận được sự khủng bố của Đại Tần.
"Còn có..."
Tiểu Bạch không cho chúng yêu thời gian phản ứng, tiếp tục đả kích nói: "Chín vị lão tổ Tần gia hiện tại tất cả đều đột phá đến Ngụy Đế cảnh, bên người Tần Hoàng tụ tập bảy đại đế nhân tộc, Đao Tuyệt Tề Tu Viễn, Hồng Y Tăng Tam Lộng đại sư, Lam Sắc Yêu Cơ Đông Phương tiểu thư, Truyền Thuyết Kim Sắc Bạch Nhật, Hắc Sát Diêm La Thanh Thiên, Thanh Diện Tu La Quang Thiên, Bạch Diện Thư Sinh Tam Thu, còn có Tạ Thiên, Tạ Địa, nhất chi độc tú thần toán Mộc Tú thôi diễn quốc vận."
"Cái gì!!"
Chúng yêu lập tức kinh ngạc, đầu óc ong ong.
Ngay cả chúng được xưng là đại chủng tộc thứ hai của Hoang Cổ thì cũng không cách nào chống lại Đại Tần hiện tại, song phương có thể nói hoàn toàn không ở cùng một cấp độ.
“Hoảng cái gì!”
Sắc mắt của Long Đế vô cùng âm trầm, gầm nhẹ nói: "Tuy Đại Tần có nhiều Đại Đế, nhưng yêu tộc ta có ưu thế tiên thiên, nếu đánh thật cũng chưa chắc thua!”
“Đúng vậy!”
Chúng yêu giống như uống canh gà, ánh mắt lại dâng lên hy vọng.
“Con rồng ngốc chính là con rồng ngốc!”
Tiểu Bạch lại đưa ra ánh mắt khinh bỉ, tiếp tục vô tình đả kích nói: "Tần Hoàng là nhân tộc đứng đầu luyện khí của Thiên Tư bảng, luyện chế thần khí cho mỗi Đại Đế, hao phí vô số vật liệu quý hiếm, luyện chế Đại Tần Cửu Đỉnh cùng Bồng Lai tiên sơn, tùy tiện một kiện đều có thể trấn áp tiên nhân thượng giới.”
"Mỗi người một kiện thần khí? Có thể trấn áp tiên nhân thượng giới!”
Ánh sáng vừa lóe lên trong mắt chúng yêu lập tức tiêu tán, cảm nhận được cái gì gọi là tuyệt vọng hoàn toàn.
“Thỏ bảo, không cần nói nữa!”
Thỏ mẹ sợ hãi đến suýt nữa phát bệnh tim.
Trái một câu con rồng ngốc, phải một câu con rồng đáy giếng, một chút cũng không đem Long Đế để vào mắt.
Lúc này——
Long Đế đã không thể nhịn được nữa.
Vốn tưởng rằng Tiểu Bạch thức tỉnh huyết mạch Thái Âm Tiên Thỏ, yêu tộc chúng nó lại thêm một viên đại tướng lợi hại.
Nhưng ai biết được con thỏ này không chỉ có phản cốt, mà còn có cái miệng phát triển quá mức!
Mỗi lần nó vừa mới đem sĩ khí yêu tộc kéo trở về, Tiểu Bạch liền chạy tới tưới chậu nước lạnh, đây là Long Đế mời rượu ta không uống, Long Đế gắp thức ăn ta chuyển bàn.
"Muốn bắt đầu chưa?!"
Ngọc Tuyết cùng Hoa Linh nhảy dựng trong lòng, âm thầm mặc niệm cho Long Đế.
Đừng thấy hiện tại Tiểu Bạch vẫn còn là tuổi nhỏ, nhưng tu vi đã đạt tới Chuẩn Đế đỉnh phong, hơn nữa học được rất nhiều thủ đoạn của Tần Phong, nếu Long Đế thật sự dám động thủ, thì chưa chắc có thể đối phó được nó.
“Long Đế, bớt giận!”
Thỏ mẹ mắt thấy sắp xảy ra chuyện, vội vàng mở miệng nói: "Tiểu Bạch nó vẫn còn là một đứa bé, ngươi chớ có tức giận với một đứa nhỏ!”
“Đứa nhỏ này của ngươi đang dao động quân tâm ta!”
Thân hình khổng lồ của Long Đế tản ra uy nghiêm, ánh mắt sắc bén nói: "Nó là muốn yêu tộc ta đầu hàng nhân tộc, đời đời bị nhân tộc nô dịch, trở thành linh sủng dùng để chiến đấu cho nhân tộc.”
“Bị nô dịch!?”
Ánh mắt chúng yêu trong nháy mắt liền thay đổi.
Bọn họ có thể tiếp nhận sa trường chết trận, nhưng tuyệt đối không cho phép tộc ta bị nô dịch.
“Sự thật chứng minh, đầu hàng mới có đường sống!”
Tiểu Bạch không để ý ánh mắt phẫn nộ của chúng yêu, không chút hoang mang tiếp tục nói: "Bất quá thỏ ta nói đầu hàng, không phải bị người ta nô dịch, mà là ngang hàng cùng nhân tộc.”
“Ngang hàng cùng nhân tộc!?”
Vẻ mặt chúng yêu không khỏi sửng sốt.
Phát hiện đề tài Tiểu Bạch nói, đã vượt qua dung lượng não của chúng.
“Không sai, chính là ngồi ngang hàng!”
Tiểu Bạch đứng trong một đám yêu đế, ưỡn ngực ngẩng đầu, cõng bàn tay nhỏ bé nói: "Hiện tại Đại Tần thống nhất Hoang Cổ đã là thế không thể ngăn cản, thay vì liều mạng ngươi chết ta sống, không bằng vì yêu tộc ta tranh thủ tối đa hóa lợi ích.”
"Làm thế nào để tranh thủ!?"
Chúng yêu trông mong nhìn Tiểu Bạch, chờ nghe thỏ du học phát biểu.
"Chiến tranh!"
Tiểu Bạch phun ra hai chữ, dùng âm thanh non nớt, nói: "Một chủng tộc chiến bại đầu hàng, sẽ không được bất luận kẻ nào tôn trọng, chỉ có thể đánh cuộc đối phương có lương tâm hay không, nhưng một chủng tộc chiến thắng đầu hàng, là có thể nắm bắt quyền chủ động, có thể vì chủng tộc của mình, tranh thủ được lợi ích lớn nhất.”
“Đây chính là trí tuệ của nhân tộc!”
Chúng yêu nhịn không được kinh hô lên, phát hiện thỏ du học không giống thỏ bình thường.
"Chúng ta dựa vào cái gì tin tưởng ngươi!?"
Thanh âm Long Đế uy nghiêm nói: "Trận chiến này liên quan đến tương lai của yêu tộc, không có khả năng chỉ dựa vào một câu nói của ngươi thì chúng ta liền đi đánh cuộc!”
“Ngươi có từng nghe qua một câu của Nhân tộc hay không!”
Tâm tình Tiểu Bạch rất khó chịu nói: "Nói tất làm, làm tất được!"
"Ý ngươi là sao!?"
Chúng yêu lộ ra vẻ mặt mờ mịt, không hiểu văn hóa nhân tộc.
“Thật sự là con rồng ngốc!”
Tiểu Bạch có cảm giác ưu việt đứng đầu yêu tộc, mở miệng giải thích: "Ý chính là, thỏ ta nói thì ngươi nhất định phải tin, đừng chờ thỏ ta động thủ, ngươi mới biết hậu quả..."



Bạn cần đăng nhập để bình luận