Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 509. Mời xuống núi

Chương 509. Mời xuống núi
Tuy nói Tần Phong luyện chế Thần Khí Kim Thân Phật Tổ có rất nhiều hạn chế, nhưng lôi kiếp khủng bố như vậy không thể giả, bọn họ cũng xác thực nhìn thấy Kim Thân Phật Tổ lớn lên, còn có thể phóng xuất ra một cái năng lượng hộ thuẫn.
Về phần vì sao không thể tiếp tục lớn lên, rõ ràng là Phật pháp phương trượng có hạn, nếu đổi lại bọn họ, khẳng định có thể biến thành cự phật cao trăm thước.
“Phương trượng, ngươi trước tiên ăn Đại Hoàn Đan đi!”
Ánh mắt Tần Phong tràn đầy quan tâm, vẫn không quên quảng bá Đại Hoàn Đan.
Không có cách nào!
Hắn còn có vài phương án chờ phương trượng phê duyệt, cũng không thể trơ mắt nhìn Phương trượng cứ như vậy ngã xuống.
“Thánh tử đại nhân, vẫn là mời xuống núi đi!”
Phương trượng hiện tại chỉ muốn kịp thời dừng tổn thất, nhanh chóng rời xa hồng nguyệt yêu nghiệt này.
"Ai, ngươi nói ngươi không có việc thì đi chọc hắn làm gì!?"
Mộc Tú cùng Tề Tu Viễn lộ ra ánh mắt đồng tình, trong lòng cũng vì Phương trượng mặc niệm ba phút đồng hồ.
Người đến ba ngày, cờ trắng vừa mới giơ lên, có thể nói là phi thường hiệu quả, so với bọn họ dự kiến một tháng sớm hơn gấp mười lần.
"Xuống núi? Như vậy sao được!"
Tần Phong nghĩ đến phương án chưa được phê duyệt, quyết đoán cự tuyệt nói: "Tần Phong ta là người nói lời giữ lời, lúc trước nói tốt ngươi cứu Lâm huynh ta, ta tự nguyện ở Đại Quang Minh tự giam cầm ngàn năm, hiện tại không tới ba ngày ngươi liền để cho ta đi, về sau ta còn làm sao có chỗ đứng ở Hoang Cổ, ngươi đây không phải là đập vào bài phường Trinh Tiết của ta sao!?”
Phương trượng thật muốn cho mình một cái tát lớn, ai cho ngươi lúc trước miệng tiện giữ Tần Phong lại.
Nhưng chuyện đã đến nước này nói cái gì cũng vô dụng, chỉ có phát huy năng lực tiền mặt đem hồng nguyệt yêu nghiệt này nhanh chóng tiễn đi.
Về phần giết người diệt khẩu, lão không có nghĩ tới, cũng không dám nghĩ.
Bất kể là Âm Nguyệt Hoàng triều, hay là Võ Lăng Thánh Địa, hoặc là Lâm Tam rời đi, đều không phải Đại Quang Minh tự bọn họ có thể đắc tội.
"Vù vù!!"
Phương trượng hít sâu một hơi nói: "Vì biểu lộ áy náy, bản tự nguyện dâng lên một ngàn vạn cực phẩm linh thạch, mười gốc thiên tài địa bảo coi như bồi thường như thế nào!?”
Tần Phong liên tục xua tay nói: "Đây không phải là chuyện tiền..."
"Hai ngàn vạn, hai mươi gốc!"
"Ngươi cho dù cho ta nhiều hơn nữa, ta cũng không thể làm trái lương tâm…”
"Ba ngàn vạn, ba mươi gốc!"
"Ngươi, ngươi khiến ta rất khó xử lý…”
"Bốn ngàn vạn, bốn mươi gốc!"
Tần Phong không nghĩ tới phương trượng nhìn người chuẩn xác như vậy, mặt lộ ra rối rắm trong lòng lại điên cuồng hò hét.
Tiếp tục đi!
Dùng sức!
Đừng dừng lại!
Đừng bởi vì ta là hoa mà thương tiếc ta!
.........
“A Di Đà Phật!”
Phương trượng đột nhiên chắp hai tay lại nói: "Đã như vậy, Thánh Tử đại nhân liền giữ lời hứa ở lại chỗ này là được rồi, dù sao Đại Quang Minh tự ta đã bị hủy, dự định tìm chỗ mới để trùng kiến lại.”
Mẹ kiếp!
Lừa trọc nãy không sập bẫy!
Tần Phong dựa trên nguyên tắc thấy tốt liền thu, cầm lấy cực phẩm Đại Hoàn Đan bất đắc dĩ nói: "Nếu phương trượng chấp nhất như thế, vãn bối đành tuân mệnh, đây là cực phẩm Đại Hoàn Đan ta tự tay luyện chế, hy vọng có thể giảm bớt thương thế của Phương trượng.”
“Đa tạ Thánh Tử đại nhân!”
Phương trượng nhất thời thở phào nhẹ nhõm, lễ phép tiếp nhận Đại Hoàn Đan.
"Phương trượng, nguy!!"
Mộc Tú cùng Tề Tu Viễn nhìn đến mí mắt run lên, không nghĩ tới Phương trượng vẫn là không thể chạy thoát kiếp nạn.
Rất nhanh ——
Đám người Tần Phong thu tiền xong, cưỡi Thần Phong Chu rời đi.
"Phương trượng, chúng ta cứ như vậy thả hắn rời đi!?"
Vài lão hòa thượng cảm thấy vẻ mặt đau đớn, không rõ vì sao phương trượng thả Tần Phong.
Lúc trước vì đem Tần Phong lưu lại, vận dụng hương hỏa lực tiêu trừ phản phệ Trảm Long Mạch của Lâm Tam, hiện tại vì để cho Tần Phong rời đi, cư nhiên lại tốn nhiều tiền như vậy.
“Hắn rời đi không phải là chúng ta thả hắn, là hắn thả chúng ta!”
Phương trượng tuy rằng trong lòng cũng cảm thấy vô cùng đau đớn, nhưng vì tương lai của Đại Quang Minh tự lại không thể không làm như vậy, nhìn Thần Phong Chu rời đi, tiện tay đem Đại Hoàn Đan đưa vào trong miệng.
Trên Thần Phong chu.
Đám người Tần Phong nghe được có người đang hô phương trượng, còn mang theo tiếng khóc như cha mẹ chết.
“Người tốt quả nhiên đi đâu cũng được hoan nghênh!”
Tần Phong nghe tiếng quay đầu nhìn lại, nhịn không được cảm khái nói: "Không cần nghĩ cũng biết nhất định là đám hòa thượng kia không nỡ để ta rời đi, quỳ xuống khóc cầu xin phương trượng thu hồi thành mệnh để giữ ta lại.”
“Phốc!!"
Mộc Tú cùng Tề Tu Viễn thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi, thật không rõ Tần Phong lấy đâu ra tự tin như vậy.
"Ai nha!!"
Tiểu Bạch đột nhiên ngã xuống sàn Thần Phong chủ, gạch đạo đức trong tay cũng lăn xuống dưới chân Mộc Tú.
"Cái này là..."
Mộc Tú cúi đầu nhìn, liền biết bất phàm.
“Đây là gạch đạo đức Tần Phong đặc biệt luyện chế cho thỏ ta!”
Tiểu Bạch vội vàng đứng lên, giọng nói: "Phẩm cấp đạt tới thần cấp, không chỉ có thể vỗ cường giả đế cấp, còn có thể biến lớn như núi trấn áp vạn vật, cũng có thể nhỏ như gạch men mang theo bên người.”
“Thật lợi hại!”
Mộc Tú trong lòng không khỏi cả kinh, bị thuộc tính của gạch đạo đức làm cho kinh hãi.
"Ai nha!!"
Tiểu Bạch vừa nhặt gạch đạo đức lên, không đi được hai bước, lại ngã một cái, gạch đạo đức trong tay cũng lần nữa lăn đến chân Tề Tu Viễn.
"Đồ chơi này rất nặng sao!?"
Trong ánh mắt Tề Tu Viễn nổi lên một tia nghi hoặc, không rõ vì sao Tiểu Bạch liên tục ngã xuống hai lần.
"Rất nhẹ!"
Tiểu Bạch lại đứng lên, tiếp tục nói: "Đây là gạch đạo đức Tần Phong luyện chế cho thỏ ta, phẩm cấp đạt tới thần cấp, không chỉ có thể vỗ cường giả đế cấp, còn có thể biến lớn như núi trấn áp vạn vật, cũng có thể nhỏ như gạch đá mang theo bên người. "
"Ách..."
Mộc Tú cùng Tề Tu Viễn hai người nhất thời liền không nói gì, cũng tin tưởng Tiểu Bạch đúng là Tần Phong một tay nuôi lớn.
----Nửa đêm, mỹ nữ hàng xóm bị quỷ gõ cửa, Giang Thần thức tỉnh hệ thống hóa yêu, căn cứ vào thái độ nhân sinh, lấy giúp người làm niềm vui. Sau khi tiến hành giao lưu hảo hữu với nữ quỷ, hắn liền nhanh nhảu ôm nàng ta vứt xuống mười hai tầng lầu.
Sau đó, vì để mạnh lên, hắn liền bước trên con đường không có lối về.---- (Qủy dị khôi phục: Ta có thể hóa thân đại yêu)
Bạn cần đăng nhập để bình luận