Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 21. Cuộc Chiến Không Thể Tránh Khỏi

Chương 21. Cuộc Chiến Không Thể Tránh Khỏi
“Rốt cuộc trước đây đứa nhỏ này đã lĩnh ngộ được quy luật thiên địa gì?”
Đệ thập tổ chưa bao giờ thấy qua loại công pháp này, vẻn vẹn lĩnh ngộ được đệ tam trọng thì có thể gãy chi trùng sinh, nếu là hoàn toàn lĩnh ngộ chẳng phải là bất tử bất diệt, Tích Huyết Trùng Sinh.
Bang một tiếng!!
Trong cơ thể của Tần Phong truyền đến một đạo âm thanh nặng nề, phù văn quanh thân bộc phát ra kim quang chói mắt, khí tức cả người càng thêm cường đại so với trước đó, biểu thị hắn không chỉ lĩnh ngộ tầng thứ ba mà đột phá nhị trọng Siêu Phàm cảnh.
“Yêu nghiệt a!!”
Đệ thập tổ nhịn không được cảm khái một tiếng, nhớ tới tràng cảnh lúc Tần Phong ra đời.
Không hổ là yêu nghiệt huyết nguyệt có thể khuấy động thiên hạ phong vân, trình độ yêu nghiệt không phải người bình thường có khả năng tưởng tượng.
Ầm!!
Ầm!!
.........
Hết tiếng chuông này đến tiếng chuông khác vang lên khắp thành trì Tần gia, khiến sắc mặt của mọi người đều thay đổi.
Đây là hồi chuông khẩn cấp mà hàng trăm năm nay Tần gia chưa từng vang lên, điều này có nghĩa là Tần gia đã gặp phải một cuộc khủng hoảng lớn, tất cả các thành viên trong tộc đều phải chuẩn bị cho trận chiến sinh tử.
“Chuyện gì xảy ra!?”
Đệ thập tổ sắc mặt nghiêm túc, hóa thành bạch quang rồi biến mất.
“Sinh tử tồn vong của gia tộc? Ta cảm thấy việc này nhất định có liên quan đến nhị đế!”
Tần Phong vừa tìm được cớ đánh mông nhị đệ, thì liền lập tức đứng dậy, bắt đầu tìm kiếm thân ảnh nhị đệ Tần Hạo ở khắp nơi.
Thật ra hắn cũng không muốn như vậy!
Vốn dĩ giấc mộng của hắn chỉ là trở thành một tên công tử ăn chơi, trải qua xa hoa truỵ lạc, cuộc sống xa hoa dâm đãng, nhưng chính vì vật nhỏ kia, hắn không thể không cố gắng tu luyện tự vệ, mà bây giờ bọn hắn lại đang đối diện với nguy cơ diệt tộc.
Không đánh hắn một trận, thật sự là khó mà nguôi giận.
.........
Bên trong đại điện Tần gia.
Tần Thiên thân là gia chủ, ngồi trên thượng vị, phía dưới là đầu lĩnh đến từ mỗi địa bàn của Tần gia, tổng cộng có 13 người, bọn họ được thế nhân gọi là Thập Tam Thái Bảo Tần gia.
Nội gián từ hoàng cung chạy đến Tần gia báo tin, hoàng đế Đại Hạ đi qua nhiều lần suy xét, cuối cùng vẫn quyết định ra tay với Tần gia.
“Nãi nãi, đánh thì đánh, ai sợ ai!!”
Một đầu lĩnh có dáng người khôi ngô, bên trong ánh mắt không thể áp chế được phấn khỏi, đại đao trong cũng sớm đã khát khao khó nhìn.
“Theo lý thuyết, chúng ta vừa cùng Thiên Tâm thành kết minh, bên ngoài còn có hoàng triều Âm Nguyệt nhìn chằm chằm, cho nên hoàng tộc Đại Hạ không thể đưa ra quyết định thiếu sáng suốt như vậy được.”
Người nói là một đầu lĩnh có bộ dáng thư sinh, trong lòng tràn đầy âu lo đối với cuộc chiến tranh này.
Nếu họ phải dùng đến chiến tranh để giành chiến thắng, vậy kết quả cuối cùng sẽ chỉ là lưỡng bại câu thương, đến lúc đó không công tiện nghi cho hoàng triều Âm Nguyệt.
Phương pháp tốt nhất vẫn là kéo dài thời gian, cho hai huynh đệ Tần Phong, Tần Hạo tranh thủ thời gian trưởng thành.
“Hoàng tộc đang muốn chặt đứt cổ tay tráng sĩ!”
Tần Thiên nghiêm mặt nói: “Với uy danh của Tần gia ta ở Đại Hạ, một khi trưởng thành liền có thể thay vào đó, cho nên hắn tính toán thừa dịp Tần gia ta chưa trưởng thành mà ra tay trước, tốt nhất là tốc chiến tốc thắng tốt nhất, nếu như lâm vào đánh lâu dài, thì cũng có thể tử thủ nửa giang sơn.”
“Vì làm hoàng đế, bọn hắn thật đúng là liều mạng!”
Thần sắc của 13 vị đầu lĩnh cũng hết sức nghiêm túc, biết trận chiến này đã tránh cũng không thể tránh.
Tuy nhiên một mình hoàng đế Đại Hạ không thể mở ra chiến tranh, ông ta cần phải xử lý những đại gia tộc trước, hứa hẹn một số lợi ích cho bên kia, nếu không thì ai sẽ bán mệnh cho hoàng tộc.
Có nghĩa là, trước mắt sẽ không có chiến tranh và họ có đủ thời gian để chuẩn bị cho chiến tranh.
“Thật sự muốn khai chiến sao!?”
Tần Phong có thể cảm nhận được rõ ràng những thay đổi trong Tần gia, với bầu không khí kiềm chế như thể mưa gió bão bùng sắp kéo đến.
Trước kia, mỗi một thành viên trong Tần gia đều mang theo nụ cười tràn đầy tự tin, nhưng bây giờ đều là vẻ mặt nghiêm túc không chút biểu cảm, dáng vẻ thướt tha của tiểu tỷ tỷ và tiểu tức phụ cũng không còn xuất hiện trên đường phố. Thay vào đó là những hàng người mặc áo giáp.
“Trận chiến này có thể thắng sao!?”
Tần Phong cũng không phải là tiểu hài tử, tự nhiên có thể phân tích ra thế cục trước mắt.
Tuy nói Tần gia cùng Thiên Tâm thành kết minh đã chiếm được nửa giang sơn Đại Hạ, nhưng hoàng đế và các đại thế gia khác cũng không phải ăn chay, coi như cuối cùng có thể may mắn thắng lợi, thì bên cạnh vẫn còn hoàng triều Âm Nguyệt đang nhìn chằm chằm.
Điểm trọng yếu nhất là, phía bên bọn hắn còn có một thiên tuyển chi tử.
Mọi người đều biết, thiên tuyển chi tử bắt đầu đều không cần sự chống đỡ của gia tộc cường đại, coi như sinh ra ở một gia tộc cường đại, cũng sẽ bởi vì đủ loại nguyên nhân mà rời khỏi gia tộc.
Không phải gia tộc diệt vong thì chính là gia tộc phân tán… Vì vậy, cơ hội chiến thắng của bọn họ trong trận chiến này về cơ bản là bằng không.
Như vậy vấn đề đặt ra, hắn có muốn chạy trốn hay không?
“Không được, không được, bọn hắn đều là người thân, bằng hữu, huynh đệ tay chân của ta!!”
Tần Phong vội vàng lắc đầu, bắt đầu suy xét cách lật ngược thế cờ.
Biện pháp sau cùng tự nhiên là đăng nhập lão quái tóc đỏ max cấp, nhưng đột nhiên hắn lóe lên một ý tưởng, chính là nhiệm vụ đào chí tôn cốt của đệ đệ mà hệ thống đã tuyên bố, có lẽ hắn sẽ được quang minh chính đại mà móc chí tôn cốt của đệ đệ ra…
Tổ Từ Tần gia.
Có hàng trăm nghìn bài vị thờ các vị tiền bối Anh Linh có công đánh giặc của Tần gia.
Một lão giả tóc hoa râm, ngồi xếp bằng trên nềm bồ đoàn, lão chính là ông tổ đầu tiên của Tần gia, phía sau lão còn có chín vị lão tổ khác và cha của Tần Phong.
“Thủy tổ, sự tình chính là như vậy!”
Tần Thiên cung kính quỳ trên mặt đất, nói lại chân tướng sự việc.
Thủy tổ cũng không quay đầu lại, mà chậm rãi mở miệng nói: “Tất nhiên trận chiến này không thể tránh được, vậy thì đánh đi!”
“Vâng!”
Biểu tình của đám người đều rất nghiêm túc, cam đoan tử chiến đến cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận