Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 324. Thỉnh Gió Vượt Sóng, Chính Là Hôm Nay

Chương 324. Thỉnh Gió Vượt Sóng, Chính Là Hôm Nay
"Thỏ ta đã tiếp thu!”
Cuối cùng Tiểu Bạch cũng hiểu được cái gọi là thâm tình xưa này không giữ được, chỉ có sáo lộ mới lấy được lòng người.
"Thánh Tử đại nghĩa!!"
Binh sĩ xung quanh nghe được thì lập tức hai mắt đỏ hoe.
Hắn biết rõ truy tìm Phương Trường trong Vạn Ma tháp là cửu tử nhất sinh, nhưng hắn vẫn lựa chọn phấn đấu quên mình, cuối cùng liều chết mang tin tức ra bên ngoài, hiện tại càng muốn tự thiêu mình để sưởi ấm cho mặt đất.
"Chủ bạc, ngươi không thể bỏ thỏ ta lại!”
Tiểu Bạch xem xét tình huống xong thì bắt đầu khóc lớn.
"Hắn. . ."
Thần sắc của Vạn Lý Lãng cực kỳ cảm động, cảm nhận được đại nghĩa dân tộc của Tần Phong.
Vẫn là câu nói kia, hắn có lẽ là một thánh tử có dã tâm, nhưng không phải loại thánh tử tham sống sợ chết, mà là một thánh tử có đảm đương, có trách nhiệm, có đại nghĩa dân tộc, dám vì hy sinh tính mạng vì Âm Nguyệt hoàng triều.
Nếu như phải bỏ phiếu lựa chọn một trong ba vị thánh tử của Âm Nguyệt hoàng triều, y nhất định sẽ không do sự mà bỏ phiếu cho Tần Phong.
Bang một tiếng!!
Một luồng sóng bạo kích siêu mạnh phát ra từ cửa lớn của Vạn Ma tháp.
"Không được!!"
Sắc mặt của đám người Vạn Lý Lãng bỗng nhiên biến đổi, lập tức nhấc Tần Phong lên, nhanh chóng né tránh.
Ầm ầm!!
Sóng xung kích bùng nổ cuồng bạo, phá tan cửa lớn Vạn Ma tháp.
Thủ lĩnh Ma tộc Trần Trường Phong cầm Thần Ma xử trong tay, dẫn theo đại quân Ma tộc, hung hăng giết ra ngoài.
Khác với loại xung đột quy mô nhỏ mang tính thăm dò trước đây, lần này Ma Tộc đã tập kết tất cả nhân mã, chuẩn bị tử chiến đến cùng.
"Là Ma Chủ đại nhân!"
Bọn người Trần Trường Phong liếc nhìn xung quanh, rất nhanh liền phát hiện thân ảnh của Tần Phong.
Chỉ là bọn hắn cũng không có ý định tới chào hỏi Tần Phong, dù sao Tần Phong làm nội ứng bảy năm tại Âm Nguyệt hoàng triều, thật vất vả mới trở thành đệ tam Thánh Tử, thân phận này có lợi đối với Ma tộc bọn hắn cho nên làm sao có thể tùy tiện bóc ra như thế.
"Giết!!"
Ma tộc sắc mặt dữ tợn phát ra âm thanh giết chóc, giống như muốn phát tiết tất cả oán hận suốt vài vạn năm qua.
"Thổi kèn lệnh, gõ trống trận!"
Ánh mắt của Vạn Lý Lãng kiên nghị không hề sợ hãi, y phất tay lấy ra ngân thương của mình.
"Ầm ầm. . .”
"Thùng thùng. . ."
Tiếng kèn cùng tiếng trống trận nhao nhao vang lên, trăm vạn Trấn Ma quân lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu.
"Giết!!"
Binh đối binh, tướng đối với tướng.
Song phương có thể nói là kẻ thù gặp mặt hết sức đỏ mắt, hét lớn một tiếng liền trực tiếp lao vào giao chiến.
Ầm ầm!!
Trần Trường Phong cùng Vạn Lý Lãng trọng trọng đụng vào nhau, năng lượng kinh khủng nhanh chóng tứ tán ra, dẫn tới hư không rung động dữ dội.
Chỉ là lúc này sức chiến đấu của Trần Trường Phong không chỉ được tăng lên gấp năm lần mà còn có vũ khí là Thần Ma xử giúp gia tăng thêm chiến lực, cho nên sức chiến đấu phải nói là không gì sánh nổi.
"Phốc!!"
Vạn Lý Lãng phun ra một ngụm máu tươi, cơ thể cũng mất khống chế mà lui về phía sau.
"Tướng quân!!"
Đám đại tướng tâm phúc của Vạn Lý Lãng thấy thế liền nhao nhao phi lên hỗ trợ.
Trần Trường Phong nhìn thấy kẻ địch bị đánh bại, mắt đỏ tàn nhẫn cười nói: "Âm Nguyệt hoàng triều giam giữ Ma Tộc đã vài vạn năm, hôm nay Trần Trường Phong ta phá phong xuất thế, nhất định phải huyết tẩy trăm vạn sinh linh để tế điện các tiền bối đã chết của Ma tộc, ta muốn huyết tẩy thiên hạ. . ."
"Chúng tướng sĩ, mau trợ chút sức lực cho bản tướng quân!!”
Vạn Lý Lãng ý thức được tính nghiêm trọng của tình thế, lần nữa xông lên muốn bức Trần Trường Phong về Vạn Ma tháp.
"Mạt tướng tuân lệnh!!"
Trăm vạn binh sĩ Trấn Ma quân đều vô cùng nghiêm tức đồng thanh đáp lại, sau đó nhanh chóng dàn trận hình, sát khí kinh khủng bay thẳng lên trời xanh, hội tụ trên thân Vạn Lý Lãng, dẫn tới bầu trời đổi sắc.
"Dựa thế!"
Trằn Trường Phong không khỏi nhăn mày lại, biết rõ Vạn Lý Lãng là chuẩn bị liều mạng.
Có lẽ trong Âm Nguyệt hoàng triều, Vạn Lý Lãng không phải là người có chiến lực mạnh nhất, nhưng y lại có thể mượn nhờ sát khí của trăm vạn quân để tăng cường sức chiến đấu của bản thân.
Có thể nói hắn không phải một người tại chiến đấu, là đang cùng trăm vạn Trấn Ma quân kề vai chiến đấu.
Đáng tiếc dựa thế không phải là đặc quyền của mỗi mình y, Ma Tộc bọn hắn cũng có thể mượn.
"Vô dụng, ngươi căn bản không thể cảm nhận được thống khổ mà chúng ta đã phải chịu!”
Trần Trường Phong mắt đỏ thấp giọng gào thét, quanh thân phun trào ma khí cuồng bạo, sau lưng giống như có thân ảnh của vô số ma tộc, tất cả đều là tiền bối đã hiến tế sinh mệnh cho Ma tộc.
"Thỉnh tổ tiên, hỗ trợ!!”
Trần Trường Phong mắt đỏ ngửa mặt lên trời gào to một tiếng, vô số thân ảnh sau lưng dung nhập vào cơ thể.
Ầm ầm!!
Năng lượng kinh khủng bạo phát giữa trời đất, khiến cho hư không nổi lên từng gợn sóng.
"Giết!!"
Bên trong ánh mắt của Vạn Lý Lãng không có chút dao động nào, ngân thương trong tay đâm thẳng về phía Trần Trường Phong.
"Theo gió vượt sóng, chính là hôm nay!"
Trần Trường Phong cũng không hề e ngại, Thần Ma xử cầm trong tay hung hăng đụng vào Vạn Lý Lãng.
Ầm ầm!!
Cả hai va chạm vào nhau, giống như một quả bom nấm được tăng cường sức mạnh, phát nổ ngay tại chỗ.
Nguồn năng lượng khổng lồ vô tình càn quấy thiên địa, mặt đất cũng nứt ra hàng loạt lỗ hổng dữ tợn và tiếp tục sụp đổ.
Không biết qua bao lâu, năng lượng phong bạo mới tiêu tán.
Nếu không phải Vạn Ma tháp còn dựng đứng tại nguyên chỗ, thì không ai biết nơi này là đâu, nhìn trùi lủi không còn gì.
"Thắng sao!?"
Binh sĩ Trấn Ma Quân khẩn trương nhìn về phía Vạn Ma tháp.
Chỉ thấy Trần Trường Phong vẫn đứng trước cửa chính Vạn Ma tháp, mà đại quân Ma tộc thì vẫn đang không ngừng đi ra.
Về phần Vạn Lý Lãng thì toàn thân chật vật nửa quỳ ở cách đó không xa, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, rõ ràng một kích vừa rồi không địch lại đối phương.
"Ánh nắng, đây chính là ánh nắng sao!?"
Bọn người Hồng Hạnh đưa tay ngăn trước mắt, đây là lần đầu tiên bọn hắn cảm thụ được ánh nắng.
"Xong!"
Trăm vạn Trấn Ma quân lộ ra thần sắc bi tráng, biết rõ không cách nào ngăn cản Ma Tộc phá phong đi ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận